Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 699 -



Chương 699:Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmTrên đường đi cuối cùng cũng có vài ma tộc không kìm được, ra tay với Úc Mộng.Trong nháy mắt, vài bóng dáng lao ra.Ba bóng dáng lao thẳng về phía Kế Ngôn, thi triển thủ đoạn, các loại pháp thuật bộc phát, trong đó đa phần là pháp thuật quấy nhiễu tầm mắt.Chỉ trong nháy mắt, xung quanh tràn ngập sương mù, trong nháy mắt Kế Ngôn biến mất trong sương mù.Một bóng dáng khác lao thẳng về phía Úc Mộng.Đám ma tộc bên ngoài thấy có người dám động thủ thì vô cùng kinh ngạc.“Là U Đàm Tứ Sát!”“Bọn hắn không sợ chết à? Đối phương là Nguyên Anh kỳ đấy.”“Gan nhỏ chết đói, gan lớn chết no. Một khi đắc thủ, tiền thưởng Khố gia đủ để thực lực của bọn hắn vọt thẳng lên trời.”“Đúng vậy, nghe nói lão đại và lão nhị của U Đàm Tứ Sát đã là Kết Đan kỳ tầng chín, còn thiếu một bước là bước vào Nguyên Anh kỳ, ngươi nói bọn hắn có sốt ruột không?”“Có thể đắc thủ sao?”Ánh mắt vô số người nhìn chòng chọc vào sương khói tràn ngập.Linh thức phát ra muốn xem thử tình hình bên trong nhưng phát hiện không thể nào nhìn thấy được.Có ma tộc kinh hãi: “Đây không phải là sương mù bình thường, có thể ngăn cách linh thức.”Có Nguyên Anh kỳ âm thầm nói một câu: “Cũng có thể ngăn cách thần thức.”Câu nói này khiến người chung quanh càng thêm chấn kinh.Không ít ma tộc nhao nhao cảm thán: “Thật hung ác, loại thủ đoạn này mà ẩn tàng đến giờ mới bị phát hiện, thật không hổ là U Đàm Tứ Sát.”“Quả là đáng sợ.”“Họ Kế chết chắc chưa? Che tầm mắt, ngăn cách thần thức hắn sẽ như một kẻ mù, làm sao đối phó được U Đàm Tứ Sát?”Chúng ma tộc lao nhao nghị luận, sương mù dần tán đi, bóng người trong sương mù cũng dần hiển hiện.Đợi sương mù tán đi chúng ma tộc hoảng sợ phát hiện, Kế Ngôn áo trắng như tuyết đứng yên tại chỗ, bên người có một trường kiếm phong mang lượn vòng như hộ vệ tuần hành, nghiêm túc bảo vệ chủ nhân của mình.Cô bé Úc Mộng ôm tiểu viên hầu mặt mũi tràn đầy sợ hãi đứng bên cạnh.Dưới chân, bốn cỗ thi thể nằm.Trên mặt bốn ma tộc U Đàm Tứ Sát đều mang vẻ hoảng sợ.Linh thức, thần thức của tất cả ma tộc lần lượt quét lên người U Đàm Tứ Sát rồi lại kinh ngạc phát hiện trên người bọn hắn không hề có bất kỳ vết thương gì nhưng khí tức đã hoàn toàn biến mất, hồn phi phách tán, lưu lại một bộ xác không.Không ít ma tộc lộ ra vẻ kính sợ.Làm sao hắn ta có thể làm được?Lập tức diệt sát bốn cao thủ Kết Đan kỳ, hơn nữa còn có hai cao thủ Kết Đan kỳ tầng chín.Vẻ mặt Kế Ngôn không thay đổi, , ánh mắt lóe lên một chút giận dữ.Ra tay với hắn ta, hắn ta sẽ không tức giận, nhưng xuống tay với một phàm nhân, không đủ sức trói gà như Úc Mộng đã chọc giận hắn.“Quá đáng rồi!”Giọng Kế Ngôn không lớn, âm lượng bình thường nhưng ẩn chứa lửa giận khiến tất cả ma tộc chung quanh đều nghe thấy.Không ít ma tộc bĩu môi, ngươi nói quá đáng là quá đáng sao?Vì tiền thưởng, ra tay với ngươi và người bên cạnh ngươi chẳng chút vấn đề gì cả.Lúc này có ma tộc hô to: “Thôi đi, quá đáng thì đã sao?”“Để đối phó với ngươi, chúng ta có thể không từ thủ đoạn.”Âm thanh phiêu diêu bất định không biết từ hướng nào truyền đến.Có ma tộc dẫn đầu dĩ nhiên sẽ có ma tộc ồn ào theo.“Không sai, ngươi chờ xem, ta không tin ngươi sẽ một mực đề phòng được chúng ta.”“Haha.”Kế Ngôn không nói gì, Vô Khâu kiếm vẫn một mực xoay quanh bên cạnh hắn ta bỗng nhiên lóe lên quang mang, biến mất ngay tại chỗ.Tiếp theo, nơi xa truyền đến vài tiếng kêu thảm thiết.Vô Khâu kiếm ung dung bay trở về, Kế Ngôn thản nhiên nói: “Còn có ai muốn nói sao?”Hoàn toàn yên tĩnh, ma tộc ở đây đều là tu sĩ nên dĩ nhiên phát giác ra mấy tên kia đã chết.Cách không lấy mạng.Những ma tộc này lại biết thêm một chút về thủ đoạn của Kế Ngôn.Trong lúc nhất thời không có ma tộc nào dám ra tay.Kế Ngôn lại nói thêm lần nữa: “Từ giờ trở đi, ta không hi vọng trong vòng trăm dặm có ma tộc đi theo ta, nếu không, chết!”Giọng rất nhẹ nhàng, dùng ngữ khí như thế này nói chuyện chắc chắn sẽ khiến người ta cảm thấy rất dịu dàng.Nhưng câu nói của Kế Ngôn lại khiến trong lòng tất cả các ma tộc nghiêm túc, đây là hạ thông điệp.Người lương thiện bậc nhất trong Thánh tộc cũng muốn đại khai sát giới sao?Các ma tộc chung quanh bắt đầu rút lui, không có ma tộc nào dám xem nhẹ lời nói của một vị Nguyên Anh kỳ, đặc biệt là vị Nguyên Anh kỳ này còn vừa giết vài ma tộc.Thi thể còn ấm đây.Nhưng cũng có ma tộc không phục.“Ngữ khí của ngươi cũng lớn thật đấy.” Một vị ma tộc trung niên bước ra, dáng người hung hãn mang theo khí tức hung hãn từ đằng xa bay lên không mà đến, đáp mạnh xuống mặt đất.Đôi mắt y như con hung thú nhìn chòng chọc vào Kế Ngôn, liếm môi một cái, lộ ra nụ cười dữ tợn: “Ngươi chính là người đã đắc tội Khố gia? Ta khuyên ngươi thức thời một chút, đưa cái đầu trên cổ ngươi cho ta mượn đi lĩnh tiền thưởng có được không?”Nhìn người tới, ma tộc chung quanh phấn chấn, lên tiếng kinh hô.“Là Dương Vân Lão quái!”“Ngươi muốn chết à? Dám gọi bậy như vậy? Là Dương Vân Thượng Thánh đại nhân.”“Cảnh giới Nguyên Anh kỳ tầng hai, một thân mình đồng da sắt, vô địch cùng cảnh giới!”“Tên thật của hắn không ai biết, cũng không ai dám gọi, chỉ có thể gọi xưng hào của hắn, , tàn nhẫn hiếu sát, cũng không phải một kẻ dễ trêu.”“Hắn tới, tiểu tử kia chết chắc.”“Hừ, ta vốn chẳng vừa mắt với tiểu tử kia, dáng dấp yếu đuối giống mấy con kiến dưới tầng chót, chẳng có chút uy phong và bá khí của người Thánh tộc.”“Đừng nói nữa, bắt đầu động thủ rồi.”Ma tộc chung quanh nhao nhao nghị luận, ma tộc được xưng là Dương Vân Thượng Thánh âm tàn vẫy tay với Kế Ngôn: “Tới đi, ta muốn xem xem ngươi có năng lực gì mà đáng để Khố gia bỏ nhiều vốn như vậy.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận