Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 2049

Chương 2049Chương 2049
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Nếu không vì sao hắn không sợ Luân Hồi vụ, còn có thể nắm tia chớp màu đen thần bí trong tay.
Lòng Bạch Thước càng rối bời, nhưng, nàng ta lại không thể làm được gì.
Xương Thần quá đáng sợ, nàng ta bây giờ không phải là đối thủ.
Lữ Thiếu Khanh cũng chú ý đến ánh mắt tham lam của Xương Thần, trong lòng hắn cười nhạt một chút, tia chớp màu đen đột nhiên khẽ động, thân hình tăng vọt, như một con thần long quấn quanh người hắn.
Lữ Thiếu Khanh hỏi Xương Thần: “Ngươi muốn?”
Vẻ tham lam trong mắt Xương Thần càng tăng lên, ngữ khí của nó có mấy phần không kiên nhẫn, gầm thét: “Giao ra.”
“Giao ra, ta cho phép ngươi đầu hàng.”
“Ta cũng muốn giao!” Quả nhiên, Lữ Thiếu Khanh trong lòng cười lạnh càng thêm lợi hại, ngoài mặt lại cố ý lộ ra vô cùng khó xử: “Nó được cột chặt với ta, không có mật mã không cách nào gỡ ra được.” Linh ta linh tỉnh, nhưng Xương Thần cũng có thể hiểu ra.
Ánh mắt nó nhìn chòng chọc vào Lữ Thiếu Khanh: “Chỉ có cỗ cơ thể của ngươi mới có thể sử dụng?”
“Đúng!” Lữ Thiếu Khanh gật đầu.
Bạch Thước ở phía xa muốn mắng người, ngu xuẩn. Giọng của nàng ta truyên tới: “Ngươi có phải bị ngốc không?”
Giọng Bạch Thước cuồn cuộn như sấm, nàng ta chỉ hận mình không thể đánh chết được Lữ Thiếu Khanh.
Dáng vẻ của ngươi khác gì một nữ nhân đang cởi quần áo ra đi dụ hoặc nam nhân không?
Xương Thần cười, vẫy tay với Lữ Thiếu Khanh: “Ta cho phép ngươi đầu hàng, trở thành người của ta.”
“Thê!” Lữ Thiếu Khanh chỉ vào Xương Thần nói: “Ngươi thề đi, nếu không ta không tin.” Thầ?
Xương Thần không kiên nhân, lúc này nó vung móng vuốt lên, chộp Lữ Thiếu Khanh: “Một con giun dế cũng dám bàn điều kiện với ta?
Lữ Thiếu Khanh lập tức trở mặt, chửi ầm lên: “Chó ngốc, biết ngay ngươi không có lòng tốt mà.”
Sau đó Mặc Quân kiếm vung vẩy: “Sát Cầu Kiếm Quyết!” Hơn mười đạo tinh quang từ trên trời bắn xuống, hủy thiên diệt địa.
Bạch Thước bên này đang chửi thề, cái tên cứt chó gì vậy?
Còn Xương Thần bân kia thì khiếp sợ, suýt chút nhảy dựng lên.
“Đáng chết!”
“Con kiến cỏ ngươi học được từ đâu?”
“Ngươi và, tàn hồn kia có quan hệ gì?”
Tâm thần Lữ Thiếu Khanh khẽ động, quả nhiên có cùng một nguồn gốc với Xương Thần này, nói không chừng trước kia mọi người còn là bằng hữu.
Khống chế tỉnh quang rơi xuống, hắn hét lớn: “Đó là tiểu đệ của tal”
Tiểu đệ? Vẻ mặt Xương Thần hoảng hốt.
Tàn hồn kia cũng đi làm tiểu đệ của người khác?
Trong lúc hoảng hốt, trong lúc nhất thời thất thần, bị tỉnh quang đánh mạnh trúng. Uy lực đáng sợ tràn ngập, thiên địa rúng động, ba động khủng bố không ngừng khuếch tán bốn phía.
Bạch Thước cũng bị hất bay trong kinh ngạc.
Sau khi Bạch Thước bị hất bay đi một khoảng cách lớn, nàng ta kinh ngạc ngẩng đầu lên, nhìn qua vô số năng lượng bộc phát bầu trời, khó có thể tin.
“Làm sao lại mạnh như vậy?” Trước đó lúc đối phó với Mặc Họa Lữ Thiếu Khanh cũng dùng đến chiêu này nhưng uy lực cũng không khủng bố như thế.
Có thể giải thích là do cảnh giới thực lực của Lữ Thiếu Khanh tăng lên nên thực lực của hắn cũng tăng lên theo. Thông thường mà nói, cảnh giới tăng lên, thực lực chậm rãi tăng lên. Dù sao nầng cao thực lực, cảnh giới chỉ là một trong những số đó.
Công pháp chiêu thức thuần thục, khống chế linh lực tăng vọt, củng cố tâm cảnh... những thứ này đầu cần có thời gian để lắng đọng tôi luyện.
Không phải cảnh giới tăng lên thì thực lực cũng lập tức tăng lên theo, gặp thần giết thần gặp phật giết phật.
Bằng không thì cũng không có người sau khi đột phá, cần bế quan một khoảng thời gian. Nhưng Lữ Thiếu Khanh bên này dường nwh không cần có bất kỳ rèn luyện gì.
Giống như cảnh giới tăng lên thì thực lực cũng nâng lên theo vậy.
Bạch Thước thở dài thật sâu, tiểu tử khốn kiếp kia quả nhiên không phải người bình thường.
“Gừt"
Lại là gầm thét, thân hình Xương Thần xuyên thẳng ra từ trong bạo tạc.
Nó mang theo vết thương thật sâu, máu đen bắn ra. “Sâu kiến, mặc kệ ngươi cùng tàn hồn có quan hệ gì, hôm nay ta nhất định phải giết ngươi.”
Giận rồi.
Không cẩn thận, sơ sẩy một cái lại trúng chiêu.
Đây không phải là chiêu thức bình thường.
Cho dù là nó trúng phải cũng phải ngao lên mấy câu.
Lữ Thiếu Khanh hét lớn: “Chó ngốc, ngươi nói sao thì là vậy à?” Lại lật tay thêm lần nữa, kiếm quang bộc phát, cuối cùng trong hào quang sáng chói hóa thành một con thần điểu màu đỏ.
Hai cánh kích động, kiếm ý dữ dằn tràn ngập thiên địa, hình thành cơn lốc kiếm ý cùng nhau giết thẳng về phía Xương Thần.
Ánh mắt Xương Thần lấp lóe như cũng nhận ra một chiêu này: “Kiếm quyết rác rưởi cũng dám đùa bỡn trước mặt ta?”
Thân thể phun ra Luân Hồi vụ màu đen, một con Ma Long từ trên người nó phóng lên tận trời, cùng chém giết với thần điểu màu đỏ.
Chưa được mấy hiệp, thần điểu màu đen gào thét một tiếng, bị Ma Long xé thành mảnh nhỏ.
Lữ Thiếu Khanh phun ra máu tươi, huyết khí trong cơ thể nghịch chuyển, dù sao hắn cũng chỉ là Luyện Hư kỳ, dù thế nào đi nữa cũng khó chính diện ngăn cản được Xương Thần.
Xương Thần đắc ý cười to: “Sâu kiến!"
Ma Long gào thét, lập tức giương nanh múa vuốt lao thẳng về phía Lữ Thiếu Khanh.
Nhưng nửa đường, một cỗ quang mang bạch sắc từ trên trời giáng xuống, giáng mạnh lên người Ma Long.
Ma Long cũng gào thét một tiếng, hóa thành mảnh vụn đầy trời
Trấn Yêu Tháp uy phong lẫm liệt, từ trên trời giáng xuống. Bạch Thước vẫn không cách nào ở bên cạnh khoanh tay đứng nhìn.
Trấn áp thô bạo giáng xuống, Ma Long cường đại tiêu tan. Thân hình Bạch Thước xuất hiện bên người Lữ Thiếu Khanh, Trấn Yêu Tháp nhẹ nhàng lơ lửng bên người nàng ta.
Nhưng trạng thái của Trấn Yêu tháp cũng không tốt, vết nứt mắt thường cũng có thể thấy, quang mang ảm đạm, hiển thị rất rõ sự suy yếu của Trấn Yêu tháp.
Thần sắc Bạch Thước lạnh lùng, bị thương thôi mà, nàng ta không quan tâm. Chỉ cần có thể đối phó Xương Thần, có thể cứu vớt yêu tộc, cho dù là chết, nàng ta cũng không sợ.
Bạch Thước xiêm y màu trắng, đón gió phiêu động, tựa như tiên tử.
Lữ Thiếu Khanh nhìn thấy Bạch Thước, không kìm được oán trách: “Người đến xem náo nhiệt cái gì?”
Vừa rồi không phải ta dùng hơi ít sức sao?
Sớm biết dùng thêm chút sức, ném tòa tháp nát nhà ngươi đi xa một chút.
Bạch Thước không kềm được, biểu cảm lạnh lùng trong nháy mắt biến thành nổi giận đùng đùng, rất muốn đánh về phía Lữ Thiếu Khanh.
Ta có lòng tốt tới giúp ngươi thế mà ngươi còn ghét bỏ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận