Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 2080

Chương 2080Chương 2080
Nhóm dịch: Ky sĩ bóng đêm Ánh mắt của cây ngô đồng rơi trên người Kế Ngôn, tựa hồ không nghe thấy lời của Tiêu Y, hắn ta nói với Kế Ngôn: “Có thể cho ta nhìn thấy thực lực của ngươi không?”
Kế Ngôn cự tuyệt: “Không.” Cao lãnh, cao ngạo, dáng vẻ người sống chớ gân.
Mắt cây ngô đồng càng sáng hơn, như vậy mới giống cao thủ chứ.
Ánh mắt của hắn ta chăm chú nhìn chằm chằm Kế Ngôn. Bản thân cây ngô đồng cũng không biết mình đã sống bao lâu, trải qua qua vô số mưa gió, đã sớm khiến hắn ta có một đôi mắt vô cùng sáng suốt.
Hắn ta nhìn chằm chằm Kế Ngôn, càng nhìn ánh mắt càng sáng, càng nhìn hắn ta càng phát hiện ra sự bất phàm của Kế Ngôn.
Ánh mắt sắc bén, thân thể thẳng tắp, tản mát ra một loại khí chất dũng cảm tiến tới, vĩnh viễn không lui lại. Khí tức hùng hậu mờ mịt trong cơ thể khiến hắn ta như một thanh thần kiếm giấu trong vỏ kiếm, một khi ra khỏi vỏ, nhất định hàn quang bắn ra bốn phía, kinh động tứ phương.
Cái khác không cần phải nói, chỉ riêng nhìn bề ngoài đã có thể biết Kế Ngôn là một cao thủ, hơn nữa còn là loại tồn tại mạnh đến không hợp thói thường.
Dáng vẻ của Kế Ngôn mới phù hợp với hình tượng cao thủ nên có.
Còn kiểu của Lữ Thiếu Khanh là hình tượng vô lại.
Kế Ngôn bị cây ngô đồng nhìn chằm chằm như vậy, thần sắc không vui, hừ một tiếng. Một cỗ kiếm ý sắc bén bộc phát.
Cây ngô đồng hai mắt trong nháy mắt rơi lệ, trong nháy mắt này, cây ngô đồng cảm thấy vô số thanh trường kiếm đã xuyên thủng hắn ta.
Đáng sợ, thật là đáng sợ. Thiếu niên đáng sợ như vậy, lần đầu tiên hắn ta gặp phải. Càng đáng sợ hơn là, nhìn cốt linh vẫn chưa tới trăm tuổi. Trong lòng hắn ta rung động, không để ý tới nước mắt trong mắt mình, trông mong nhìn qua Kế Ngôn: “Vị công tử này, ta có thể đi theo ngươi không?”
Trời địul
Chuyện gì xảy ra?
Lữ Thiếu Khanh và Tiêu Y bân cạnh trợn tròn mắt.
Lão già này làm sao đột nhiên chủ động đưa ra mong muốn đi theo Kế Ngôn rồi?
Kế Ngôn cũng ngạc nhiên. Tiêu Y nhìn thoáng qua Kế Ngôn, lại liếc mắt nhìn Lữ Thiếu Khanh: “Nhị sư huynh, huynh thấy thế nào?”
“Dùng con mắt nhìn chứ nhìn thế nào?” Lữ Thiếu Khanh thuận miệng đáp, hắn không tức giận mà thầm kiểm điểm: “Chăng lẽ ngay từ đầu ta đã dùng sai cách?”
“Phải dùng dáng vẻ làm màu này mới có thể dụ được hắn cắn câu?”
“Ôn tồn nói chuyện với hắn, không nể mặt mũi, ngạo kiều, ngược lại quỳ liếm.”
“Tiện, thật sự là tiện.”
Cây ngô đồng bên kia nghe được liền muốn đánh người. Ngươi mới tiện, cũng bởi vì ngươi quá tiện, ta mới không muốn đi theo ngươi. Kế Ngôn bên này cũng hỏi: “Vì sao?”
Cây ngô đồng cũng không giấu diếm, nói thẳng ra: “Công tử thế vô song, đi theo ngươi đối ta có chỗ tốt.”
Tuy nhiên lập tức có người phản đối, là Lữ Thiếu Khanh, Lữ Thiếu Khanh hừ hừ nói: “Ta phản đối.”
“Hừ!” Cây ngô đồng cười lạnh một tiếng: “Ngươi phản đối có làm được cái gì?”
Tiêu Y ở bên cạnh trầm lặng nói: “Tác dụng lớn.” Cây ngô đồng nói với Kế Ngôn: “Công tử, mong ngươi đồng ý.”
Đi theo Kế Ngôn, cây ngô đồng cảm thấy mình cũng sẽ đạt được không ít chỗ tốt. Có một số việc, là hỗ trợ lẫn nhau.
Loại thần thụ ở nhà trấn trạch như hắn ta sẽ dẫn động vận thế một phương, nơi có hắn ta ở đó, phong thuỷ vận thế gì đó sẽ càng ngày càng tốt.
Đối Kế Ngôn cùng người bên cạnh Kế Ngôn cũng chỉ sẽ có chỗ tốt càng lớn. Mà dạng thiên tài như Kế Ngôn, nơi có hắn ta cũng sẽ vì hắn ta mà thay đổi.
Tựa như loại đại năng đỉnh _ cấp kia, tùy tiện tìm một chỗ ngồi xuống, tu luyện một gian, nơi đó cũng sẽ thay đổi theo.
Tục ngữ nói một người đắc đạo gà chó cũng thăng thiên chính là đạo lý này.
Đi theo người truất, rất nhiều chỗ tốt.
Đối mặt với thỉnh cầu của cây ngô đồng, Kế Ngôn trầm mặc một lát, lắc đầu: “Ta cự tuyệt.” Cây ngô đồng ngạc nhiên, bị cự tuyệt?
Hắn ta là cây ngô đồng đấy, thần thụ đấy.
Mang về nhà, trấn trạch trấn tài bảo đảm bình an đây là cơ bản nhất.
Rất nhiều chỗ tốt, là thần thụ tất cả mọi người tha thiết ước mơ.
Hắn ta chủ động đề xuất muốn đi theo, thế mà còn có người cự tuyệt?
Đổi lại là người khác, sợ là đã vui mừng chết mứt. “Công tử, cái này.” Cây ngô đồng rất chật vật hỏi: “Vì, vì sao?”
“Không cần.” Trả lời đơn giản, lời ít mà ý nhiều.
Cây ngô đồng im lặng.
Tiêu Y ở bên cạnh âm thầm cười trộm.
Nói đùa, e là ngươi còn chưa biết tình hình nhà ta như thế nào nhỉ?
Muốn vào cửa nhà chúng ta sao có thể đi vòng qua được cửa ải Nhị sư huynh kia. Nhị sư huynh không đồng ý, ngươi đừng mong vào cửa. Lữ Thiếu Khanh nói với cây ngô đồng: “Ngươi xem, sư huynh nha ta không cần ngươi, ngươi đi cùng ta đi, ta không ngại ngươi là thứ bị người ghét bỏ đâu.”
“Cút!” Cây ngô đồng không kìm được hét lên: “Ngươi cút cho ta.”
Ngươi mới là thứ bị người ta ghét bỏ.
Ta ra ngoài hét lên một có cả tá người cần được không hả? Có tin là bọn hắn có thể xếp hàng từ Yêu giới tới nhân giới không?
Hắn ta khó chịu nói với Lữ Thiếu Khanh: “Để ta rời đi, ta không chấp nhặt với ngươi.” “Không thả!” Lữ Thiếu Khanh không đồng ý, ánh mắt hung hăng: “Ngươi không đi theo ta, ta sẽ đánh chết ngươi.” “Ngươi thử đi?”
Cây ngô đồng không sợ, Kế Ngôn cự tuyệt hắn ta, hắn ta sẽ không sống chết quấn mè nheo nhất định phải đi theo Kế Ngôn.
Hắn ta cũng có tôn nghiêm của mình. Không muốn cũng không cần.
Về phần Lữ Thiếu Khanh, đánh chết hắn ta cũng không muốn đi theo.
Tiêu Y nhìn thấy hai bên lại một lần nữa trở lại cùng một điểm xuất phát, nàng lại một lần nữa thuyết phục cây ngô đồng: “Lão gia gia, ngươi đừng như vậy, ngươi nghe ta nói.”
Tiêu Y xích lại gần mấy bước, nàng nói với cây ngô đồng: “Ngươi thử nghĩ đi, đi theo Nhị sư huynh ta không hề khác gì đi theo Đại sư huynh ta.”
“Chúng ta đầu là sư huynh muội đồng môn, tất cả mọi người đầu đi cùng nhau, ngươi đi theo ai mà chả vậy?” “Cần gì phải để mình nếm mùi đau khổ chứ?”
Cây ngô đồng hừ một tiếng: “Ta nhìn hắn khó chịu.”
“Cho nên, nha đầu, ngươi đừng uống phí tâm cơ, đánh chết ta cũng sẽ không theo hắn.”
Cây ngô đồng là cây gì?
Sống lâu như vậy mà dễ dàng bị tiểu nha đầu Tiêu Y này thuyết phục sao.
Cây ngô đồng cứng đầu như vậy, Y rất lo lắng, nàng khuyên nhủ: “Ngươi đừng đối nghịch với Nhị sư huynh nhà ta nữa, xem như thế nào hối hận.”
“Đúng không?” Cây ngô đồng lại cười lạnh, khắp khuôn mặt là khinh thường: “Ta ngược lại muốn xem xem sẽ hối hận như thế nào.”
“Đánh chết ta, xem ai sẽ hối hận hơn.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận