Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 149 - Thành công lên Trúc Cơ



Chương 149: Thành công lên Trúc CơNhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmLữ Thiếu Khanh nói: "Cũng không nhìn xem nàng là do ai dạy dỗ? Không phải do người dạy dỗ, thì người cứ yên tâm đi."Thiều Thừa giận dữ, không nói ngươi sẽ chết sao?Thiều Thừa tự biết mình, mấy việc dạy đồ đệ gì gì đó, ông cũng không am hiểu.Hai người Kế Ngôn và Lữ Thiếu Khanh ông cũng chỉ là mang vào môn, những thứ khác thì hoàn toàn dựa vào hai người bọn họ.Về phần Tiêu Y, ông dứt khoát buông tay mặc kệ.Ông chỉ phụ trách chuyện đoàn kết hữu ái này, những thứ khác thì để cho hai đồ đệ tự lăn qua lăn lại.Bây giờ xem ra, hiệu quả cũng rất tốt.Nhưng mà, loại lời nói thật này cũng làm cho người ta khá đau lòng."Chính là do ngươi dạy nên ta mới lo lắng. Nàng không phải là hai người các ngươi, đừng dựa theo tiêu chuẩn của các ngươi mà yêu cầu nàng."Giọng Lữ Thiếu Khanh bình tĩnh, nhìn Tiêu Y, hỏi: "Lo lắng của người có ích gì không?" Người có thể giúp được nàng sao?"Tu sĩ đột phá đều là dựa vào chính mình, không cách nào dựa vào người khác.Cho dù Thiều Thừa lo lắng, cũng không thể ra tay tương trợ."Người lo lắng như vậy, dễ tổn thương thân thể, còn không bằng tâm bình khí hòa để thuận theo tự nhiên đi, còn dám nói là sư phụ, vậy mà còn không bằng tên đệ tử là ta."Thiều Thừa nổi giận: "Nàng không phải sư muội ngươi sao? Nói những lời này, ngươi còn có nhân tính hay không? Đừng nói nhảm làm phiền ta nữa, nếu ngươi không muốn xem thì tránh sang một bên cho ta. Nếu còn tiếp tục chít chít meo meo ở chỗ này nữa, có tin ta lại đánh ngươi hay không?"Thiều Thừa phiền muốn chết, Thiên Ngự Phong nhân khẩu thưa thớt, tính toán đâu ra đấy cũng chỉ có bốn người.Xem ra ngày sau cũng sẽ rất khó để tiếp tục tuyển thêm đồ đệ. Ba đồ đệ này đều là bảo bối của mình. Người nào xuất hiện chút vấn đề ông đều đau lòng muốn chết.Hiện tại đệ tử nhỏ nhất lên Trúc Cơ, đây là nền tảng tốt cho tương lai, sao có thể không khẩn trương chứ?Mà nhị đồ đệ của mình lại cứ ở bên cạnh chít chít meo meo.Tuy rằng nói đều là lời thật, nhưng ông nghe liền phiền, nghe liền muốn đánh hắn.Thiều Thừa bây giờ nhìn hắn thế nào cũng chướng mắt.Lữ Thiếu Khanh nói: "Con ăn ngay nói thật. Sao người lại tức giận chứ?"Thiều Thừa giơ tay lên: "Ngươi cút sang một bên cho ta."Lữ Thiếu Khanh xoa mông, nghĩ nghĩ, quyền uy của sư phụ là không thể khiêu chiến, vẫn nên nghe lời rời đi. Nên hắn để lại Thiều Thừa ở chỗ này nhìn.Tuy Thiều Thừa rất lo lắng, lo lắng Tiêu Y lên Trúc Cơ thất bại.Nhưng ông cũng biết đó chỉ là buồn lo vô cớ.Tiêu Y đi theo Lữ Thiếu Khanh, Lữ Thiếu Khanh không dạy nàng tu luyện. Hắn chủ yếu rèn luyện tâm cảnh của Tiêu Y.Đạo tâm chỉ cần vững chắc, rất nhiều chuyện cũng liền trở nên dễ dàng. Đạo tâm của Tiêu Y hiện tại đương nhiên không thể so sánh với lão yêu quái, cũng không thể làm được việc thấy thái sơn sụp đổ ở phía trước mà sắc mặt không thay đổi.Nhưng trong cùng thế hệ, đạo tâm của Tiêu Y cũng đã bỏ lại mọi người ở phía sau.Đây cũng là một trong những nguyên nhân Lữ Thiếu Khanh không thèm để ý.Một khi có được một đạo tâm kiên cố thì gặp phải chuyện gì cũng có thể ung dung ứng đối.Tu luyện, phần nhiều chính là tu tâm.Sau khi Lữ Thiếu Khanh rời đi, nói thầm: "Nếu như vậy mà cũng không thành công, thì chính là phế vật đệ nhất thiên hạ."Một ngày trôi qua.Lữ Thiếu Khanh nằm trên võng nhận ra linh khí dao động ở xa xa. Tiếp theo là một đợt khí tức quen thuộc ầm ầm khuếch tán ra.Lữ Thiếu Khanh mỉm cười.Đợt khí tức này chính là của Tiêu Y, so với khí tức Luyện Khí kỳ thì nó cường đại gấp mấy lần.Đây chính là Trúc Cơ kỳ.Bước vào Trúc Cơ kỳ, đan điền trở thành khí hải, linh lực dự trữ cũng nhiều hơn mạnh hơn, thực lực cũng sẽ tăng gấp bội.Không đợi lâu lắm, liền thấy Tiêu Y hưng phấn từ xa vọt tới."Nhị sư huynh, nhị sư huynh, ta thành công lên Trúc Cơ rồi!"Sắc mặt Tiêu Y tái nhợt nhưng không che giấu được sự hưng phấn của nàng. Việc lên Trúc Cơ thành công làm nàng hưng phấn không thôi.Lữ Thiếu Khanh nhìn lướt qua nàng từ trên xuống dưới, vẻ mặt khinh bỉ: "Vậy mà lại bị thương, mất mặt."Tiêu Y lè lưỡi nói: "Đây còn không phải là do lần đầu tiên nên không có kinh nghiệm, xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn sao?""Lần đầu tiên? Muội còn muốn mấy lần nữa?"Tiêu Y nói: "Ta đã nghĩ nếu thất bại thì chỉ có thể tiếp tục tu luyện lần thứ hai.""Lần thứ hai?"Lữ Thiếu Khanh nói: "Nếu lần này đột phá Trúc Cơ thất bại, ta sẽ bảo sư phụ trục xuất muội ra khỏi sư môn để tránh mất mặt xấu hổ.""A, Nhị sư huynh, huynh đang nói giỡn sao?"Tiêu Y không tin.Lữ Thiếu Khanh nghiêm túc nói: "Ai nói giỡn với muội? Ta và Đại sư huynh đều lợi hại như vậy, nếu sư muội quá cặn bã, mang ra ngoài sẽ rất mất mặt.”“Nếu không thể đột phá Trúc Cơ thành công trong một lần, ta cũng không cần muội làm sư muội ta làm gì, ta chịu không nổi sự mất mặt kia.”Tiêu Y lại thè lưỡi ra, có vẻ rất đáng yêu.Đối với lời nói của Lữ Thiếu Khanh, nàng đã học được cách chắt lọc.Thất bại mà bị trục xuất sư môn thì chắc chắn sẽ không có, nhưng bị ghét bỏ thì nhất định sẽ có.May mắn chỉ cần một lần là qua.Tiêu Y thầm nghĩ trong lòng."Được rồi, nếu không có việc gì thì muội tự đi chơi đi, đừng tới làm phiền ta."Tiêu Y đến tìm Lữ Thiếu Khanh, ngoài việc chia sẻ niềm vui khi lên Trúc Cơ thành công ra thì chính là muốn cảm ơn Lữ Thiếu Khanh."Nhị sư huynh, huynh thật lợi hại." Giọng Tiêu Y tràn đầy sùng bái.Đi theo Lữ Thiếu Khanh, cũng không cần tu luyện mà nàng đã lên Trúc Cơ thành công.Điểm này làm nàng bội phục vạn phần.Nói chỉ cần hai tháng sẽ giúp nàng lĩnh ngộ kiếm ý và lên được Trúc Cơ, vậy mà lại thành công, mà thật sự cũng không kém bao nhiêu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận