Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 791 - Huynh có thể học một chút tính thiện lượng của ta hay không?



Chương 791: Huynh có thể học một chút tính thiện lượng của ta hay không?Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmHắn, hắn thật sự là sư đệ của Kế Ngôn công tử sao? Cũng chênh lệch quá lớn so với Kế Ngôn công tử đi?"Ngươi..." Úc Linh tức chết, tên hỗn đản này cố ý đúng không.Doạ dẫm tống tiền, có tin Thành Chủ ta chém đứt loại tội phạm như ngươi hay không?"Bồi thường không nổi sao? Bồi thường không nổi thì bồi thường bằng thịt đi."Úc Mộng càng sợ tới mức sắc mặt trắng bệch, cái này, cái này quá kinh khủng đi?Nhưng mà đánh chết ta cũng không muốn như vậy.Sau đó, Lữ Thiếu Khanh cười hắc hắc, nói với Kế Ngôn: "Như thế nào, để cho tiểu nha đầu này đi theo huynh, đến lúc đó sẽ làm ấm giường cho huynh, huynh có muốn hay không?"Hả?Hình như, chuyện này hình như cũng có thể chấp nhận được.Mặt Kế Ngôn không chút thay đổi, loại đùa giỡn rác rưởi này không buồn cười một chút nào: "Cút sang một bên...""Huynh không muốn?" Lữ Thiếu Khanh cười giả dối, cố ý trêu ghẹo: "Khi tiểu nha đầu này trưởng thành, chắc chắn cũng là một mỹ nhân."Sắc mặt Úc Mộng đỏ bừng, thẹn thùng không thôi, chôn đầu vào trong lòng tỷ tỷ.Úc Linh cắn răng với Lữ Thiếu Khanh, giống như một con hổ cái bảo vệ hổ con, nhe răng với Lữ Thiếu Khanh: "Hỗn đản."Kế Ngôn không để ý Lữ Thiếu Khanh, tiến lên một bước, nói với Úc Mộng: "Biểu diễn kiếm ý của ngươi một chút đi."Úc Mộng cầm một thanh trường kiếm, biểu diễn kiếm ý của nàng ta với mọi người.Nó có ánh sáng màu xanh nhạt, nhìn như là kiếm ý thuộc tính mộc.Nhưng khi kiếm ý này xuất hiện, tất cả mọi người đều có thể khẳng định kiếm ý của Úc Mộng có thể uy hiếp đến linh hồn.Kế Ngôn gật đầu, tỏ vẻ khẳng định: "Không tệ, cố gắng tu luyện."Lữ Thiếu Khanh cũng âm thầm gật đầu, nha đầu này không biết là có vận cứt chó hay là thiên phú dị bẩm mà lại lĩnh ngộ ra loại kiếm ý này.Thời điểm giao chiến với địch nhân, chẳng những có thể tổn thương đến thân thể địch nhân, mà ngay cả linh hồn tinh thần cũng sẽ bị công kích.Trong mắt Si Hoàn đầy lửa nóng, đây cũng coi như là một thiên tài, nếu có thể sử dụng cho Phản Thánh quân thì tốt rồi.Tương lai nhất định có thể trở thành trụ cột của Phản Thánh quân, lật đổ Thánh Địa, tiêu trừ suy nghĩ và cách làm sai lầm mấy ngàn năm qua của Thánh tộc.Ông ta sâu kín thở dài nói một câu: "Loại kiếm ý này, cho dù là Thánh Địa Kiếm gia cũng chưa từng có.""Thánh Địa Kiếm gia?" Lữ Thiếu Khanh nghe vậy, tò mò: "Thứ gì vậy? Nghe có vẻ rất đáng sợ?"“Nghe nói Kiếm gia là Thánh Địa trong lòng kiếm tu ở Hàn Tinh, là tồn tại lợi hại nhất trong kiếm tu. Kiếm gia tự xưng đứng thứ hai kiếm tu, không ai dám xưng thứ nhất."Lữ Thiếu Khanh vừa nghe, lập tức khinh bỉ: "Xì, đứng đầu giới kiếm tu? Không biết xấu hổ sao? Đầu năm nay đến a miêu a cẩu gì cũng dám nói mình đứng đầu giới kiếm tu sao? Sao không lên trời đi?"Si Hoàn muốn phản bác, nhưng nhìn thấy Kế Ngôn đứng bên cạnh, ông ta lại im lặng.Cho dù là Kế Ngôn, hay là Lữ Thiếu Khanh, kiếm ý của hai người không ai có thể địch.Đây là lần đầu tiên trong đời ông ta nhìn thấy kiếm tu lợi hại như vậy.Hết lần này tới lần khác, hai người bọn họ đều không phải người của Kiếm gia.Người khác không có tư cách khinh bỉ Kiếm gia, nhưng Kế Ngôn và Lữ Thiếu Khanh thì có.Mục Nham nhịn không được mở miệng nói: "Tuy rằng hai vị công tử rất lợi hại, nhưng Thánh Địa Kiếm gia sừng sững trăm ngàn năm mà không ngã, bọn họ cũng không phải chỉ nói mà thôi. Kiếm gia cất giấu rất nhiều đại năng tuyệt đỉnh."Lữ Thiếu Khanh không sao cả: "Bọn họ có lợi hại hơn nữa thì sao? Dù sao ta không đi trêu chọc bọn họ là được."Các ngươi trâu bò, các ngươi lợi hại, các ngươi có thể bay lên trời.Vậy thì sao?Ta trốn thật xa, nước giếng không phạm nước sông.Ta không tin các ngươi còn có thể tới tìm ta gây phiền toái.Si Hoàn lại nhìn Kế Ngôn, nhịn không được mở miệng: "Cái này, Kế Ngôn công tử đã giết một dòng chính Kiếm gia rồi."Lữ Thiếu Khanh vỗ trán mình, đầu nghiêng 90 độ, ưu thương không thôi.Sau đó Lữ Thiếu Khanh vô cùng im lặng nhìn Kế Ngôn: "Người ta trêu chọc huynh sao? Cả ngày chỉ biết giết, có thể học tính thiện lương của ta một chút được không?"Ngươi lương thiện?Người ở đây âm thầm bĩu môi.Bộ dáng của ngươi nhìn thế nào cũng không giống người thiện lương.Kế Ngôn không sao cả, Kiếm gia gì gì đó, cho dù mạnh hơn nữa lợi hại hơn nữa, hắn ta cũng không để vào mắt: "Dong dài, giết thì cũng đã giết rồi, không phải chỉ là Kiếm gia thôi sao? Ai tới thì giết người đó."Ngược lại, Kế Ngôn còn có vài phần hưng phấn: "Có cơ hội, ta cũng muốn gặp cao thủ Kiếm gia."Cái gọi là Kiếm Thứ kia thật sự là quá yếu, không lên được mặt bàn.Đường đường là kiếm tu, còn lợi dụng loại thủ đoạn để đánh lén."Nói hay lắm, khí phách." Lữ Thiếu Khanh giơ ngón tay cái lên cho Kế Ngôn: "Sau này tự huynh đi tiêu diệt bọn họ đi. Hiện tại huynh đi theo ta thì đừng nghĩ đi trêu chọc bọn họ. Thánh Địa đúng không, chúng ta ở lại thành Vĩnh Ninh, tìm thời gian về nhà."Úc Linh đúng lúc nhắc nhở: "Vẫn chưa tìm được Tiểu Y muội muội."Lữ Thiếu Khanh vừa nghe, đầu đau nhức."Đều là mấy kẻ ngu xuẩn, gặp phải đồng môn như các ngươi, kiếp trước ta nhất định là tội ác tày trời."Trong lòng Si Hoàn âm thầm cao hứng, Lữ Thiếu Khanh có thái độ như vậy, ông ta rất thích.Ông ta mở miệng nói: "Lữ công tử, Kiếm gia rất mạnh, lúc Thánh Địa của chúng ta đi tới Hàn Tinh, Kiếm gia cũng đã tồn tại rồi. Thậm chí có người nói, Kiếm gia còn có lão tổ Hợp Thể đang ngủ say."Lữ Thiếu Khanh nghe xong hết hồn hết vía, sợ muốn chết.Lão tổ Hợp Thể.Mẹ ơi, còn cho người ta chơi nữa không vậy?Loại tồn tại này, cho dù là cách thật xa cũng có thể dùng một cái tát đập chết mình nhỉ?Đáng sợ, vô cùng đáng sợ.Nguy hiểm, vô cùng nguy hiểm.

Bạn cần đăng nhập để bình luận