Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 1343: Lĩnh vực

Chương 1343: Lĩnh vựcChương 1343: Lĩnh vực
Lĩnh vực, bản thân thế giới, trong lĩnh vực, mình chính là Sáng thế thần, là chúa tể trong lĩnh vực.
Có đôi khi chiến đấu giữa Hóa Thần là chiến đấu giữa lĩnh vực.
Ai lĩnh ngộ lĩnh vực sâu hơn, lĩnh ngộ lĩnh vực mạnh hơn, người đó sẽ dễ dàng chiến thắng hơn.
Nguyên Anh kỳ trước mặt Hóa Thần, cho dù tốc độ thuấn di có nhanh đến mấy cũng vô ích, thi triển lĩnh vực, Nguyên Anh kỳ trong lĩnh vực giống như rơi vào vũng bùn, đừng nói thuấn di, cho dù như muốn chạy trốn cũng trốn không thoát.
Mà lĩnh vực lĩnh ngộ có nhanh có chậm, Kế Ngôn vừa bước vào cảnh giới Hóa Thần đã đã lĩnh ngộ lĩnh vực, thiên phú đáng sợ, cử thế vô song.
Nam nhân đè kích động muốn đi đánh chết Lữ Thiếu Khanh ở trong lòng xuống, lực chú ý đặt trên người Kế Ngôn.
Đối với y mà nói, giờ Kế Ngôn mới là uy hiếp lớn nhất.
Đánh bại, tru sát Kế Ngôn, sẽ chậm rãi thu thập tên đáng ghét kia.
Bàn tay phải không trọn vẹn kia của nam nhân vung lên, một cỗ sức mạnh vô hình theo ba động khuếch tán, phạm vi mở ra rất lớn, như một tấm lưới lớn trong nháy mắt bao phủ lấy Kế Ngôn.
Sương mù màu đen nhàn nhàn bắt đầu tràn ngập, bóng người trở nên như ẩn như hiện.
Theo Kế Ngôn thấy, cảnh vật chung quanh dường như biến mất trong nháy mắt, ngay cả âm thanh dường như cũng biến mất theo, hắn ta như tiến vào một thế giới khác.
Chung quanh hoàn toàn yên tĩnh, mà trong yên tĩnh còn ẩn giấu sát cơ vô tận.
Đây chính là lĩnh vực sao?
Kế Ngôn trong lòng thầm nghĩ.
Trước đó hắn ta đã bước đầu lĩnh ngộ vực, kiếm ý tràn ngập bên người, hóa thành một tấm bình chướng không thể phá vỡ.
Tuy nhiên hắn ta chỉ lợi dụng nó để ngăn cản tiến công của đối thủ mà thôi.
Hiện tại là kẻ địch Hóa Thần đầu tiên mà hắn ta địch, và kẻ địch còn nắm lĩnh vực trong tay.
Vừa hay có thể giúp hắn ta tham khảo một chút.
Kế Ngôn mang ý định học tập nên vô cùng bình tĩnh, cẩn thận đề phòng cảnh giác.
Đồng thời hắn ta cũng thi triển kiếm vực của mình, vô số kiếm ý như hộ vệ trung tâm tuần hành xung quanh hắn ta, một khi có kẻ địch đánh tới chắc chắn sẽ cùng nhau tấn công.
"Khặc khặc."
Bóng dáng nam nhân đã biến mất, như ẩn nấp trong sương mù màu đen, tiếng cười đắc ý của y quanh quẩn bên người Kế Ngôn.
"Lâu la đê tiện, chịu chết đi!"
Giọng nam nhân vang lên, một cỗ sức mạnh âm lãnh vọt tới, tựa như âm phong thổi mạnh cơ thể hắn ta.
Kế Ngôn nhíu mày, kiếm ý tuần hành bên cạnh hắn ta không hề có bất kỳ phản ứng gì, không hề phát giác ra cỗ sức mạnh này. Tâm thần khẽ động, kiếm ý tuần hành theo thứ tự đột nhiên như nghe được kèn lệnh công kích, trong nháy mắt bạo ngược, khuếch tán ra bốn phía, giết vào trong sương mù màu đen.
Nhưng trong khoảng cách một trượng, hai trượng, ba trượng Kế Ngôn đều không phát giác ra được thứ gì.
Trong sương mù màu đen không có gì cả, không có bất kỳ động tĩnh gì.
"Khặc khặc." Sau khi Kế Ngôn phát giác ra cử động, nam nhân trong sương mù màu đen càng cười đắc ý càn rỡ.
"Lĩnh vực của ta là lĩnh vực thần thức, há lại để cho nhân loại lâu la đê tiện như ngươi có thể phá giải?"
"Nhận lấy cái chết đi!"
Một lần nữa hét lớn một tiếng, một cỗ sức mạnh kinh khủng giáng lâm. "Bang bang."
Tiếng sắt thép va chạm làm người ta chói tai vang lên, trong sương mù màu đen xuất hiện một thanh trường kiếm khổng lồ màu đen đâm về phía Kế Ngôn.
Trường kiếm màu đen, tản mát ra hàn quang âm u, câu dẫn khí cơ thiên địa, tản mát ra khí tức quỷ dị.
Giọng nói đắc ý của nam nhân vang lên: Khặc khặc, ngươi am hiểu dùng kiếm, ta sẽ dùng kiếm giết ngươi."
Kế Ngôn nhíu mày, không nói hai lời, †âm thần hắn ta khẽ động, kiếm ý chung quanh lại một lần nữa tụ lại, hóa thành một cỗ kiếm ý đáng sợ đâm thẳng trường kiếm màu đen.
Nhưng điều khiến Kế Ngôn giật mình là dường như trường kiếm màu đen là vật hư vô, kiếm ý của hẳn ta cách không lao tới nhưng lại đi xuyên qua. Nam nhân càng cười vui vẻ, trong tiếng cười chói tai, trường kiếm màu đen tựa như thần long bãi vĩ đâm thẳng về phía Kế Ngôn.
Vô Khâu kiếm của Kế Ngôn đâm ra, bộc phát ra kiếm quang chói mắt, hóa thành kiếm mang kiên cố.
Nhưng một kiếm này vẫn khiến Kế Ngôn giật nảy cả mình.
Trường kiếm màu đen tựa như không có thực thể xuyên qua Vô Khâu kiếm đâm thẳng về phía hắn.
"Phập!"
Kế Ngôn chỉ có thể miễn cưỡng trốn tránh, tuy nhiên bả vai cũng bị đâm bị thương, máu tươi bắn ra. Đồng thời, một cỗ sức mạnh cường đại tràn vào cơ thể.
Sắc mặt Kế Ngôn hơi biến đổi, đây là thần thức. Thần thức hoành hành bá đạo trong cơ thể hắn ta, như phá thành chiếm trại khiến Kế Ngôn trong lúc vội vàng không kịp chuẩn bị bị thương, một ngụm máu tươi đột nhiên phun ra ngoài.
"Khặc khặc."
Nam nhân đả thương Kế Ngôn, đắc ý cười như điên: "Nhân loại lâu la đê tiện, chỉ dựa vào ngươi mà cũng dám đối địch †a sao?"
Ánh mắt Kế Ngôn âm u nhìn chung quanh, thân hình nam nhân nấp trong sương mù màu đen không cách nào tìm được vị trí của y.
Lĩnh vực của nam nhân lấy thần thức làm chủ, thần thức trong lĩnh vực của y có thể biến hóa giữa thực tế và hư ảo khiến cho người ta khó lòng phòng bị.
Lĩnh vực của y còn lớn hơn lĩnh vực của Kế Ngôn, áp chế Kế Ngôn, tạo cho tâm thần của Kế Ngôn áp lực rất lớn.
Người bình thường đối mặt cỗ này áp lực, rất dễ dàng sụp đổ.
Tuy nhiên những thứ này đối với Kế Ngôn mà nói, đều là việc nhỏ, đạo tâm của hắn ta kiên cố, tâm vô bàng vụ, áp lực lớn hơn nữa hắn ta vẫn có thể chịu nổi.
Nam thân thấy Kế Ngôn bị mình đánh bị thương thì đắc ý cười điên cuồng, xuất thủ lần nữa.
Vẫn là trường kiếm màu đen biến hóa trong sương mù màu đen một lần nữa đánh tới.
Kế Ngôn nhíu mày, nếu là thần thức, vậy cũng chỉ có thể dùng thần thức đối phó.
Khi thần thức của Kế Ngôn tràn ra, sau khi nam nhân phát giác được, cười ha ha: "Chỉ là thân thức, cũng dám múa rìu qua mắt thợ?”
Trong mắt nam nhân, Kế Ngôn thân là một kiếm tu có thực lực như thế chắc chắn phần lớn thời gian đều tổn hao trong việc tu luyện kiếm đạo, thần thức gì đó chắc chắn là nhược điểm.
Huống hồ...
"Hừ, cho dù là chuyên tu thần thức cũng không thể là đối thủ của ta"!
Thần thức của Kế Ngôn tràn ngập, gào thét lao ra, kiếm ý trùng thiên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận