Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 472 - Ta là tu sĩ chính nghĩa



Chương 472: Ta là tu sĩ chính nghĩaNhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmNhan Hồng Tân vừa nói ra lời này, nhiệt độ không khí liền giảm bớt vài phần.Vẻ mặt Lữ Thiếu Khanh lạnh lùng, nhìn Nhan Hồng Tân như nhìn thằng ngốc, ngữ khí bất thiện, có kích động muốn đánh người: “Có phải ngươi cảm thấy ta cũng không có não giống ngươi không?”“Muốn gạt ta thì tìm cái lý do tốt một chút chứ?”Tên ngốc này còn ngốc hơn cả sư muội ta à?Trên người Lữ Thiếu Khanh mang theo sát khí nhàn nhạt, khiến trong lòng Nhan Hồng Tân rụt rè.Hắn ta cảm thấy như mình đang phải đối mặt với một con hung thú, bất cứ lúc nào cũng có thể nuốt sống hắn ta.Ngữ khí Lữ Thiếu Khanh khó chịu, nói với Nhan Hồng Vũ: “Nha đầu, giờ tốt nhất ngươi mang đệ đệ ngươi xuống thuyền, bằng không đừng trách ta không khách khí.”Đi cùng kẻ ngốc dễ bị lây lắm.Nhan Hồng Vũ theo bản năng nhìn Kế Ngôn một chút, bên Kế Ngôn không hề có bất kỳ phản ứng gì.Nhan Hồng Vũ tiến lên một bước, hành lễ với Lữ Thiếu Khanh: “Công tử, ta, ta thay đệ đệ xin lỗi ngươi.”Nàng ta cũng không tin đệ đệ mình.Làm sao có thể trùng hợp đến như vậy.Đệ đệ à, ta biết đệ hận hắn ta thấu xương nhưng cũng không nên gạt người như vậy.Nhan Hồng Vũ lắc đầu với Nhan Hồng Tân, ra hiệu hắn ta đừng làm loạn.Thực lực của hai người Lữ Thiếu Khanh và Kế Ngôn rất mạnh.Không thể tuỳ tiện đắc tội.“Xin lỗi thì không cần, xuống thuyền đi.”Ngữ khí của Lữ Thiếu Khanh mang theo sự cứng rắn khiến Nhan Hồng Vũ biết, Lữ Thiếu Khanh không phải chỉ nói suông.Hắn ta thật sự lãnh khốc vô tình.Nhan Hồng Tân vội vàng giải thích, trên mặt mang theo vài phần ngây thơ xen lẫn lo lắng, nói: “Công tử, không phải, ta, ta nói thật.”“Trong tay Tất Tụ hắn thật sự có một kiện, lúc ấy chúng ta cùng nhau đi thăm dò bí cảnh, thứ này tổng cộng có hai món, ta với hắn mỗi người lấy một món.”Sau khi nói xong, hắnất còn giơ tay lên, nghiêm túc: “Công tử, ta có thể thề.”Ngữ khí của Lữ Thiếu Khanh vẫn mang theo vài phần hoài nghi: “Thật sao?”“Thật.”Nhan Hồng Tân nghiêm túc gật đầu, hắn ta không muốn đắc tội với Lữ Thiếu Khanh, chuyện này hắn ta không dám nói dối.Lữ Thiếu Khanh gật gật đầu, thuận miệng nói: “Ngươi lấy đạo tâm ra thề đi.”Nhan Hồng Vũ suýt chút nữa thì đụng đầu lên boong thuyền, cái tên này.Rốt cuộc có lai lịch gì?Cảm quan của Nhan Hồng Vũ đối với Lữ Thiếu Khanh lại một lần nữa thay đổi.Quá cẩn thận.Đợi sau khi Nhan Hồng Tân thề xong, Lữ Thiếu Khanh mới coi như tin tưởng hắn ta.Hắn không vội vã đuổi người mà ngồi xuống, vỗ vỗ lên boong tàu trước mặt, bảo Nhan Hồng Tân cùng ngồi xuống: “Nói cho ta nghe thử xem thực lực Phong Lôi giáo như thế nào, có bao nhiêu Nguyên Anh kỳ, có Hóa Thần không?”Nếu có Hóa Thần, hắn chỉ có thể tạm thời từ bỏ.Nhan Hồng Tân cười khổ một tiếng: “Phong Lôi giáo có hai vị Nguyên Anh kỳ, Từ Cát và Tất Kiển, vừa rồi một vị đã bị Cảnh công tử giết rồi, giờ Phong Lôi giáo chỉ còn lại một vị Nguyên Anh kỳ khác, Tất Kiển, tuy nhiên thực lực hắn ta rất mạnh.”Trong lòng Lữ Thiếu Khanh thầm thở phào, không có Hóa Thần, tất thảy đều dễ xử: “Rất mạnh? Mạnh chừng nào? Nguyên Anh hậu kỳ không?”Nếu như là Nguyên Anh hậu kỳ, hắn liên thủ với Kế Ngôn cũng đánh không lại.Chỉ có thể dùng tới đồ Tổ Sư cho.“Cũng không phải là Nguyên Anh hậu kỳ, trước đây không lâu Tất Kiển vừa đột phá Nguyên Anh trung kỳ, đây cũng là nguyên nhân Phong Lôi giáo đột nhiên ra tay với Nhan gia chúng ta.”Nhắc đến chuyện của mình, trên mặt Nhan Hồng Tân tăng thêm vài phần cừu hận và thương cảm.“Sau khi hắn bước vào Nguyên Anh trung kỳ đã liên thủ với Nguyên Anh kỳ của Ngân Nguyệt tông để cùng đối phó với Đại trưởng lão Nhan gia chúng ta, khiến Đại trưởng lão Nguyên Anh trung kỳ nuốt hận, mới khiến cho Nhan gia chúng ta gặp đại họa này.”Vừa bước vào Nguyên Anh trung kỳ, nói cách khác chỉ là Nguyên Anh kỳ cảnh giới tầng bốn.So với hắn và Kế Ngôn cao hơn hai cảnh giới nhỏ.Có vẻ hơi phiền phức.Lữ Thiếu Khanh quay đầu, hỏi Kế Ngôn: “Có nắm chắc không?”“Có thể thử một chút, không được liên thủ thủ sau.” Giọng Kế Ngôn lạnh nhạt truyền đến.Ngữ khí bình thản không dao động, dường như đối thủ đối mặt chỉ là con gà nhép chứ không phải là một vị đại năng Nguyên Anh trung kỳ.“Mọe, đến lúc đó huynh bỏ sức một chút, ta không muốn liên thủ với huynh, ta sợ đến lúc đó ta không kìm được đâm sau lưng huynh mất.” Sau khi Lữ Thiếu Khanh mắng hai câu thì quay đầu lại, hỏi Nhan Hồng Tân mặt đã đờ ra: “Ngươi chắc chắn oplg chỉ có một vị Nguyên Anh kỳ? Không có Hóa Thần?”Ngữ khí Nhan Hồng Tân rất khẳng định: “Công tử ta có thể khẳng định.”Bên này Nhan Hồng Vũ sau khi sắp xếp lại tâm trạng của mình thì bổ sung nói: “Công tử, không cần lo lắng, Phong Lôi giáo lập giáo chưa tới ba trăm năm, giáo chủ là Tất Kiển, không có Hóa Thần.”“Tốt.” Lữ Thiếu Khanh yên tâm hơn nhiều, chỉ cần không có Hóa Thần, hắn sẽ không sợ: “Ngân Nguyệt tông thì sao?”Nhắc đến Ngân Nguyệt tông, trên mặt Nhan Hồng Tân và Nhan Hồng Vũ tăng thêm vài phần hận ý.“Ngân Nguyệt tông chỉ có một vị Nguyên Anh kỳ, là Đại trưởng lão Ngân Nguyệt tông, hắn tên Đạm Đài Trung, Nguyên Anh kỳ cảnh giới tầng hai.”Nếu không có Đạm Đài Trung hỗ trợ, Tất Kiển vừa vào Nguyên Anh trung kỳ không thể nào đánh bại Đại trưởng lão Nhan gia được.Cho nên bọn họ hận Đạm Đài Trung không hiểu đạo nghĩa hơn.Sau khi Lữ Thiếu Khanh biết được chiến lực đứng đầu của hai môn phái Ngân Nguyệt tông, Phong Lôi giáo thì rất hài lòng.Không có Hóa Thần, có thể thử.Món đồ đó đang ở trong tay Thiếu giáo chủ Phong Lôi giáo, hắn nhất định phải lấy được.Đây là món đồ của tiểu đệ Tử Quỷ kia, nếu đã gặp, cho dù phải giết người phóng hỏa cũng phải lấy tới tay.Lữ Thiếu Khanh nhìn hai tỷ đệ Nhan Hồng Vũ và Nhan Hồng Tân, hai người đang mang theo vẻ mong chờ nhìn Lữ Thiếu Khanh.Chờ mong Lữ Thiếu Khanh ra tay, báo thù rửa hận cho Nhan gia bọn họ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận