Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 173 - Ăn nhiều thế à?



Chương 173: Ăn nhiều thế à?Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmLư hương không lớn, nhưng có thể đổ hết cả chín vạn viên linh thạch vào trong đó.Ánh sáng trắng lóe lên, tất cả linh thạch hóa thành bột mịn, linh khí ẩn chứa trong đó bị lư hương hấp thu hết chỉ trong chớp mắt.Bàn ngọc lóe sáng, lóa mắt hơn bất kỳ lần nào trước kia.Lữ Thiếu Khanh lùi lại một bước, con mắt thoáng nheo lại nhìn linh bài và bàn ngọc.Chốc lát sau, trên bàn ngọc xuất hiện vài chữ.Lữ Thiếu Khanh tiến lên một bước.Xem hết thông tin, hắn nhăn mặt lại, không vui tí nào, mà còn dần dần tức giận.“Ba năm rưỡi?”“Còn một năm nữa đâu?”“ Ăn nhiều thế à?”Lữ Thiếu Khanh vỗ lên mặt bàn, hằm hằm nhìn linh bài: “Ma quỷ, gian thương cũng không có ai ác như ngươi, ăn một miếng hết cả năm của ta, đây là hai vạn linh thạch đấy.”Kiếm chút tiền ấy dễ sao?Mẹ nó chứ, ta tân tân khổ khổ vào sinh ra tử kiếm chút linh thạch này, ngươi há mồm ăn một cái đã muốn ăn hai vạn linh thạch của ta.“Ta mặc kệ trước kia ngươi là đại lão gì, bây giờ ngươi chỉ là một người chết, môt ma quỷ mà cũng dám giành ăn từ trong miệng ta?”“Ngươi có tin ta đập linh bài của ngươi không?”Lữ Thiếu Khanh phẫn nộ gào thét, đằng đằng sát khí.Không thể tha thứ cho kẻ cướp linh thạch của ta.Nghe Lữ Thiếu Khanh gào thét, trên bàn ngọc lại lóe sáng.Lữ Thiếu Khanh cúi đầu xem xét, lập tức phẫn nộ.“Cẩu vật này, trận pháp lục phẩm, lại còn là một trận pháp phòng ngự. Ngươi đang đùa ta à!”Trận pháp tứ phẩm có thể tạo thành uy hiếp nhất định với Nguyên Anh.Trận pháp ngũ phẩm có thể uy hiếp được Nguyên Anh, thao tác thỏa đáng, không phải không giết được Nguyên Anh.Còn về trận pháp lục phẩm, ngay cả tu sĩ Hóa Thần kỳ cũng phải đi vòng qua.Nhưng không phải ai cũng có khả năng bày trận pháp.Trận pháp càng cao cấp, vật liệu bày trận pháp càng nhiều, phẩm chất cũng càng cao cấp hơn.Hiện tại Lữ Thiếu Khanh có dốc cả nhà ra cũng chưa chắc đã có thể bố trí một trận pháp tứ phẩm.Trận pháp ngũ phẩm, hiện tại Lữ Thiếu Khanh cũng không đủ vật liệu để sắp đặt.Còn về lục phẩm, dù hắn có đủ vật liệu, bố trí ra được, cũng không nhất định có thể phát huy được toàn bộ thực lực.Mà hiện tại trận pháp phòng ngự không có tác dụng quá lớn với hắn.Mặc dù Lữ Thiếu Khanh tỏ vẻ không hài lòng nhưng động tác không chậm tí nào, vừa gầm thét vừa lấy ngọc giản ra ấn xuống.Ấn xong, Lữ Thiếu Khanh lại rống lên với linh bài: “Cho ta một thứ có thể vây giết Nguyên Anh, Kết Đan kỳ có thể sử dụng!”“Nếu không, ta và ngươi không xong.”Bàn ngọc tối đi, tựa như cũng câm nín vì độ vô sỉ của Lữ Thiếu Khanh.Sau mấy hơi thở, bàn ngọc lại sáng lên.Lữ Thiếu Khanh cúi đầu xem xét, lập tức hài lòng.Một trận pháp công kích ngũ phẩm, Lữ Thiếu Khanh là tông sư trận pháp vừa nhìn đã biết trận pháp này có thể uy hiếp được Nguyên Anh kỳ.Lữ Thiếu Khanh lấy ngọc giản ra, vừa thác ấn vừa nói với linh bài.“Thế mới đúng chứ, không nên tiện thế, nhất định phải chịu mắng một trận mới chịu lấy đồ tốt ra.”“Chúng ta sống nương tựa lẫn nhau nhiều năm như vậy, ta mắng ngươi, thân ngươi nghe, tim ta đau, sau này không được thế nữa.”Lữ Thiếu Khanh nói đến là chân thành, cứ như thể linh bài đã làm sai ấy, còn hắn bất đắc dĩ lắm mới phải mắng thế.Đối mặt với Lữ Thiếu Khanh vô sỉ như thế, linh bài nhịn không được mà hơi nhúc nhích.Bàn ngọc lóe sáng mấy lần, xuất hiện một chữ to.“Cút!”“Ôi, cái tên ma quỷ nhà ngươi, xấu tính quá, không nghe được lời nói thật.”Lữ Thiếu Khanh lắc đầu, thở dài nói: “Được rồi, ta làm người rộng lượng, không so đo với ngươi.”“Được rồi, ngươi ăn linh khí đi, đừng làm phiền đến ta.”Linh bài lại rung động.Lữ Thiếu Khanh ngồi xếp bằng xuống, tay cầm ngọc giản vừa sao chép xong.Trận pháp ngũ phẩm, Du Long Tru Yêu Đồ.Hai mắt Lữ Thiếu Khanh lấp lóe, rơi vào trầm tư.“Bây giờ ta đã có được Ly Hỏa Kiếm Quyết, Tiên Hỏa Cầu Thuật, Kinh Thần Quyết, Thái Diễn Luyện Thể Quyết, còn có cả Liễm Tức Thuật mà sư phụ truyền thụ.”“Cảnh giới là Kết Đan hậu kỳ, tầng bảy.”“Ly Hỏa Kiếm Quyết, Tiên Hỏa Cầu Thuật đã đại thành, còn Tinh Thần Quyết và Thái Diễn Luyện Thể Quyết thì mới chỉ nhập môn.”“Nhưng mới nhập môn thôi mà hiệu quả đã cực kỳ cường hãn, nếu không có chúng, ta thực sự không đánh lại nổi một đạo thần niệm của Tân Nguyên Khôi.”“Hiện giờ còn ba năm rưỡi thời gian, ai chà, cứ tu luyện tăng cảnh giới đã, đột phá lên tầng tám rồi nói.”“Sau đó xem còn bao nhiêu thời gian rồi tu luyện Tinh Thần Quyết Và Thái Diễn Luyện Thể Quyết, trong đó chủ yếu là tu Tinh Thần Quyết đi.”Đến khi Lữ Thiếu Khanh xuất hiện lại trong phòng, ánh mắt hắn vẫn đầy thất lạc.Hắn lắc đầu, không nói gì thêm, ngã nhào xuống giường chìm vào hôn mê.Trước đó, thời gian dài nhất Lữ Thiếu Khanh tu hành trong giới chỉ chỉ là một năm.Bây giờ bên trong đã sắp trôi qua ba năm rưỡi rồi.Ba năm rưỡi thời gian, hắn vẫn luôn tu luyện, lĩnh hội.Tu luyện một mình, khiến cho Lữ Thiếu Khanh như đã trải qua mấy đời.Ngủ một giấc dài tận ba ngày, đến ngày thứ ba Lữ Thiếu Khanh mới yếu ớt tỉnh lại.Vừa mở mắt thì thấy Tiểu Hồng đứng trên xà nhà nhắm mắt dưỡng thần.Từ khi trở về từ bí cảnh, mấy ngày nay lông cũ trên người nó đã rụng sạch, mọc ra lông mới, lại càng thêm đỏ tươi bóng loáng.Lữ Thiếu Khanh mỉm cười, tiểu gia hỏa này chỉ là một con chim nhỏ bình thường, nhưng đi theo hấn lâu như thế, bình thường cũng bắt đầu đi lên con đường phi thường rồi.Người khác thì không rõ, nhưng Lữ Thiếu Khanh hiểu rất rõ tiểu sử của sủng vật mình nuôi.Lần này trong bí cảnh nó cũng có được không ít lợi ích.Tiểu Hồng cũng phát hiện ra Lữ Thiếu Khanh đã tỉnh lại.Nó mở mắt, kêu lên một tiếng rồi bay xuống đáp xuống đầu Lữ Thiếu Khanh.Lữ Thiếu Khanh vung tay một cái vỗ đuổi Tiểu Hồng bay ra ngoài.Sư muội chiều gia hỏa này quá rồi, Lữ Thiếu Khanh mắng: “Đừng có nằm trên đầu ta, không biết đầu có thể đứt, kiểu tóc không thể loạn sao?”

Bạn cần đăng nhập để bình luận