Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 638 - Đời nhiều chuyện lạ



Chương 638: Đời nhiều chuyện lạNhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmHình như luồng kiếm ý sắc bén này có năng lực xuyên thủng không gian, cắn nát trời đất.Trong cảm giác của quái điểu, nó đang đối mặt với một vị kiếm thần vô hình, kiếm thần bổ ra một kiếm kinh thiên với nó.Cổ kiếm ý này còn sắc bén hơn, lợi hại hơn kiếm ý của Lữ Thiếu Khanh vừa rồi.Sức mạnh vô địch, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi.Dưới kiếm này, tất cả mọi thứ trong trời đất đều mai một.Hình như không có gì trong vạn vật thế gian có thể ngăn cản nguồn kiếm ý sắc bén khôn cùng này.Quái điểu lại một lần nữa cảm nhận được khí tức của đạo trên luồng kiếm ý này.Thật là quái dị, rốt cục chuyện gì đã xảy ra với thế giới này vậy?Có phải Thiên Đạo xảy ra vấn đề gì rồi hay không?Hai con yêu nghiệt tức thì xuất hiện?Có còn chừa đường sống cho người khác hay không?Mà điều chết người là, quái điểu cảm thấy luồng kiếm ý này có uy lực làm nó bị thương.Chuyện này thật khác thường.Nó có cảnh giới gì?Chủ nhân của kiếm ý này có cảnh giới gì?Quái điểu lại sụp đổ, nó hét lên một tiếng: "Thật là thái quá!"Nó cấp tốc lui về phía sau, hai cánh vũ động, thân hình xuất hiện trên bầu trời như một tia chớp.Tiếp theo, nó bị kiếm ý bao phủ, thôn tính.Ánh sáng trắng chói mắt làm mọi người không thể không nhắm mắt lại, thật lâu sau mới bình tĩnh lại.Mọi người ngẩng đầu, quái điểu đã biến mất không thấy đâu nữaXử lý quái điểu rồi sao?Trong lòng mọi người chần chờ, quái điểu quá mạnh, họ không thể tin được.Ung Y tỉnh hồn lại, ông ta nuốt mấy ngụm nước bọt một cách khó khăn, mới hỏi Thiều Thừa: "Thiều huynh, bọn họ là đồ đệ của ngươi thật sao?"Đùa cái gì vậy?Ngươi làm sư phụ, đâu có lợi hại như vậy.Tuy thế cục bây giờ không có lợi cho mọi người lắm, nhưng cũng không thể ngăn cản Thiều Thừa thể hiện vẻ tự hào ra mặt.Ông thích sự bất ngờ, chưa trải việc đời mà Ung Y thể hiện ra ngoài."Thứ ẩn chứa trong mộc kiếm là một luồng kiếm ý của Đại đồ đệ của ta."Ung Y không thể không tin, ông ta cảm thán: "Ta nghe nói Tề Châu xuất hiện một thiên tài kiếm đạo tuyệt thế, vốn tưởng rằng chỉ là người Tề Châu các ngươi tự biên tự diễn.""Hôm nay nhìn thấy cảnh này, ta mới biết được lời đồn là thật.""Lúc nãy, ta xem biểu hiện của tiểu tử kia, vốn tưởng rằng đã là mạnh nhất, không nghĩ tới còn một vị sư huynh mạnh hơn nữa."Thiều Thừa lập tức nói: "So với Đại đồ đệ thì kiếm đạo của Nhị đồ đệ thua kém một chút, ừm, nhiều chút, nhưng mà cũng những mặt khác, hắn mạnh hơn Đại sư huynh một tí, có điều hắn lười biến quá.""Có đôi khi chỉ ước gì được đánh hắn một trận cho hả giận."Ung Y rất là tán thành câu nói cuối cùng của Thiều Thừa, tiểu tử khốn nạn này đúng là rất đáng đánh đòn.Quản Đại Ngưu nâng đầu, nhìn đông, nhìn tây, không thấy quái điểu đâu cả, hắn ta đặt mông ngồi dưới đất, vô cùng vui mừng khi mình sống sót khỏi tai nạn.Hắn ta cười ha hả."Thật tốt quá, vị công tử kia ra tay, con chim lớn kia đã chết, chúng ta an toàn rồi."Hắn ta vừa dứt lời, quái điểu xuất hiện trên cây ngô đồng một lần nữa, lạnh lùng nhìn hắn ta.Nỗi sợ hãi lan tràn toàn thân, Quản Đại Ngưu run rẩy, sau cùng không chịu nổi áp lực, hai con mắt hí trợn ngược, hôn mê bất tỉnh.Ung Y nhìn quái điểu xuất hiện, hắn ta bỗng nhiên hiểu ra vì sao Lữ Thiếu Khanh lại muốn đánh Quản Đại Ngưu.Quái điểu xuất hiện một lần nữa, nó lạnh lùng nhìn mọi người.Trên người quái điểu không có một vết thương nào, kiếm ý của Kế Ngôn vừa rồi không thể tổn thương nó.Nhưng nếu có người quan sát cẩn thận, sẽ phát hiện màu lông chim phía chóp cuối của nó đã tối đi một chút.Quái điểu đang nhìn chằm chằm vào mọi người nhanh chóng bị người ta cắt ngang.Nói đúng ra là bị chim cắt ngang.Tiểu Hồng bay qua, nhìn thấy dáng vẻ của Lữ Thiếu Khanh, bay vòng trở về, chỉ vào quái điểu kêu to.Ngươi biết rõ quan hệ giữa ta với hắn, ngươi lại còn ra tay với hắn, thật là quá đáng.Tiếng hót rủ rỉ rù rì vang vọng khắp nơi, phẫn nộ chỉ trích quái điểu.Một tia bất đắc dĩ hiện lên trong mắt quái điểu, nó chỉ có thể nói với Tiểu Hồng: "Ta chỉ muốn dò xét hắn thôi, xem thử người có thể trở thành chủ nhân của ngươi là người như thế nào.""Ai ngờ phản ứng của hắn lại lớn như vậy."Tuy quái điểu nói như vậy, nhưng ánh mắt nhìn Lữ Thiếu Khanh lại xuất hiện vẻ kiêng kị.Hiện tại dù cho mười Lữ Thiếu Khanh cũng không phải là đối thủ của nó.Nhưng mà tiềm lực Lữ Thiếu Khanh biểu hiện ra ngoài làm cho nó kiêng kị.Yêu nghiệt như vậy, nó sống lâu như vậy, chưa gặp bao giờ.Trong số những người trẻ tuổi của yêu giới, không ai có thể so với hắn.Càng đáng sợ là, có tới hai yêu nghiệt như vậy.Mà khủng khiếp hơn nữa là, một thanh mộc kiếm, một luồng kiếm ý làm cho nó thiếu chút nữa ngựa mất móng trước."Đúng là quái lạ!"Quái điểu thì thầm một tiếng: "Quả nhiên Thiên Đạo thiên vị cho nhân loại."Có điều!Ánh mắt quái điểu rơi vào trên người Tiểu Hồng, Tiểu Hồng vẫn chỉ vào nó rủ rỉ rù rì, không ngừng dùng điểu ngữ mắng nó.Trong mắt nó mang theo vẻ hài lòng.Có thể gặp gỡ một hậu bối xuất sắc như vậy ở đây, chỉ cần bồi dưỡng tỉ mỉ, nhất định có thể trọng chấn vinh quang của phi cầm nhất tộc.Quái điểu nghĩ đến đây, nói với Tiểu Hồng: "Được, được, ta không gây sự với bọn họ nữa là được."Chữa khỏi cho lão đại của ta.Tiểu Hồng vỗ cánh, thở phì phì kêu.Quái điểu vung cánh lên, một viên đan dược rơi vào trong tay Tiêu Y, quái điểu nói với Tiêu Y: "Cho hắn dùng viên đan dược này."Tiêu Y cảnh giác nhìn quái điểu, muốn ném viên đan dược trong tay.Ngươi đả thương Nhị sư huynh ta, làm Nhị sư huynh ta bị thương nghiêm trọng như vậy, còn muốn độc chết hắn sao?

Bạn cần đăng nhập để bình luận