Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 899. Trái tim tan nát rồi



Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmSau khi Thôi Thanh và Kiếm Lan rời đi, Thôi Thanh vẫn vô cùng không cam lòng.Nàng ta nhớ tới hành vi của Lữ Thiếu Khanh, cơ thể liền không kìm được run rẩy, lửa giận trong lòng thiêu đốt.“Tên khốn kiếp đáng chết, ta tuyệt đối không tha cho hắn.”Ở Thánh địa nàng ta đã gặp vô số người muôn hình muôn vẻ, nhưng chưa từng gặp kẻ nào vô sỉ hạ lưu như Lữ Thiếu Khanh.“Rốt cuộc Đàm Linh tìm từ đâu kẻ hèn hạ như vậy?” Thôi Thanh cũng rất không hiểu vấn đề này, người Thánh tộc có rất ít loại cực phẩm này.Đối mặt với lời khiêu chiến có thể từ chối chẳng hề để ý.Đây là một loại hành vi rất mất mặt, nhưng tên kia không chút quan tâm.Điều này khiến người ta hoài nghi phải chăng hắn chẳng cần mặt mũi.Trong lòng Kiếm Lan cũng hận Lữ Thiếu Khanh thấu xương, tuy nhiên trên mặt nàng ta vẫn mang theo nụ cười lạnh lùng, ngữ khí tràn ngập tự tin: “Lần này, ta sẽ để cho hắn và Đàm Linh hoàn toàn mất mặt.”Tinh thần Thôi Thanh chấn động: “Xin chỉ giáo cho?”Hôm nay mặt mũi này đã bị hố, bị ép tính tiền mời ăn cơm, đây là sự sỉ nhục.Nhất định phải trả thù, nếu không làm sao ra ngoài gặp ai nữa?Kiếm Lan tự tin cười cười, như một vị quân sư trí tuệ vững vàng: “Không phải hắn muốn cho người tỷ thí với đệ đệ của ta sao? Chúng ta đi lan truyền chuyện này, lan truyền trắng trợn để cả Thánh địa đều biết, đến lúc đó thua, hừ, xem Đàm Linh còn có mặt mũi gì để lên tiếng nữa không?”Thôi Thanh gật đầu, lộ ra nụ cười, chỉ cần Kiếm Nhất thắng, người bên Đàm Linh dù có mưu mô lợi hại đến mấy cũng vô ích.Ở Thánh địa, tất thảy đều dựa vào thực lực để nói chuyện.Không có thực lực, dù có nói năng hoa mỹ thế nào cũng vô ích.Kẻ thua không có tư cách lên tiếng.Còn về chuyện Kiếm Nhất có thua hay không, vấn đề này, Thôi Thanh không có lo lắng, Kiếm Lan cũng như thế.“Được, chúng ta khuấy chuyện này lên nào...” Trong mắt Thôi Thanh lóe lên hận ý.Thời gian từng ngày từng ngày trôi qua.Rất nhanh, có một tin tức được truyền bá trong miệng đám người Thánh địa.“Ê, có nghe gì chưa? Có người không biết tự lượng sức mình, muốn khiêu chiến Kiếm Nhất đại nhân.”“Không phải chứ, kẻ tự cuồng tự đại từ đâu tới vậy? Không biết được sự kinh khủng của Kiếm Nhất đại nhân sao?”“Đúng đấy, ngoại trừ ba vị Thánh tử, trong cùng thế hệ còn có ai có thể là đối thủ của Kiếm Nhất đại nhân chứ?”“Không biết trời cao đất rộng, không biết sống chết.”“Cũng không thể nói như vậy được, nghe nói, người này do Đàm Linh đại nhân mời tới giúp sức, mục đích là muốn gây chuyện với Kiếm Nhất đại nhân.”“A, Đàm Linh đại nhân sao? Nếu như vậy, không chừng sẽ rất mạnh.”“Cái rắm, sao có thể chứ? Kiếm Nhất đại nhân là vô địch, bản thân Đàm Linh đại nhân còn không phải đối thủ của Kiếm Nhất đại nhân thì sao còn có người có thể là đối thủ của Kiếm Nhất đại nhân chứ?”“Có trò hay để xem rồi...”“Ngồi đợi Kiếm Nhất đại nhân đại khai sát giới.”“Haha, chỉ e Kiếm Nhất đại nhân ngựa mất móng trước...”Tin tức được thêu qua dệt lại, nhanh chóng truyền khắp Thánh địa.Dưới sự lan truyền của một số ngươi nào đó, câu chuyện đã biến thành Đàm Linh nhắm vào Kiếm Nhất.Trong mắt một số người biết chuyện thì lại nhìn ở cấp độ sâu hơn.“Là ý của Nhuế trưởng lão sao?”“Nhuế trưởng lão muốn xuất thủ sao?”“Ừm, quan sát trước đã, nước ở đây sâu quá...”Tin tức xôn xao khắp Thánh địa, không ít người rất hiếu kỳ, ai có can đảm đi khiêu chiến Kiếm Nhất vậy.Đã rất lâu rồi không có ai dám tuyên bố muốn khiêu chiến Kiếm Nhất.Kiếm gia là Thánh địa trong suy nghĩ của rất nhiều kiếm tu, là ánh sáng của bọn hắn.Kiếm Nhất là thiếu chủ của Kiếm gia, được rất nhiều người coi là thần tượng.Biết có người muốn khiêu chiến Kiếm Nhất, suy nghĩ đầu tiên trong lòng không ít người là nhận định người khiêu chiến Kiếm Nhất là người xấu.Giống như một người xấu đang nghĩ cách giết chết chính nghĩa vậy.Lập tức trong lòng bọn hắn đã hình thành nên hình tượng một người xấu xí, gian trá, âm hiểm.Thậm chí, liên đới cả Đàm Linh cũng vì thế mà bị không ít người chỉ trích.Bọn hắn cảm thấy Đàm Linh thân là đệ tử Nhuế trưởng lão, không nên tìm người như vậy xuất thủ.Thậm chí.“Ta quyết định, Đàm Linh đại nhân không còn là nữ thần của ta.”“Đàm Linh đại nhân làm việc quá không hiền hậu, không xứng làm nữ thần.”“Đúng vậy a, Đàm Linh đại nhân làm sao có thể làm ra loại chuyện buồn nôn như vậy chứ? Tìm ra một tên bại hoại như vậy tới đối phó Kiếm Nhất đại nhân, quá đáng…”Trước đó Đàm Linh thân là đồ đệ trưởng lão thứ hai, thiên phú cao, thực lực mạnh, được rất nhiều người coi là nữ thần, tình nhân trong mộng.Không thiếu người theo đuổi, là một trong những mỹ nữ có nhân khí rất cao ở Thánh địa.Giờ lại vì chuyện này mà danh dự của nàng ta không ngừng bị hao tổn, rất nhiều người bởi vậy chán ghét Đàm Linh.Dĩ nhiên dân ý của Thánh địa cũng truyền đến tai Đàm Linh.Đàm Linh đúng là nằm không cũng trúng đạn, trái tim tan nát rồi.Nàng ta không quan tâm đến danh xưng nữ thần của mình, nhưng có nhiều người có ý kiến với nàng ta như vậy, phấn biến thành đen khiến trái tim nàng ta bị tổn thương rất nặng nề.Ta có làm cái gì đâu, sao lại thành ra thế này?Đều do tên khốn kiếp kia.Đàm Linh cắn răng, nàng ta biết không thể cứ tiếp tục như vậy.Tiếp tục như vậy nữa, thanh danh của nàng ta tại Thánh địa sẽ hoàn toàn bị bôi xấu.Phái của sư phụ nàng ta vốn đang ở thế yếu, nếu vì nàng ta mà liên lụy đến sư phụ nàng ta thì dù chết trăm lần cũng không đủ.Ngay vào lúc Đàm Linh muốn đi tìm Lữ Thiếu Khanh, muốn hắn giải quyết chuyện này thì một tiếng Linh tỷ tỷ đã phá vỡ sự tĩnh lặng của nàng ta, Thời Cơ lại một lần nữa đến tìm nàng ta.So với hơn nửa tháng trước, sắc mặt Thời Cơ lúc này hồng nhuận, tinh thần sung mãn, khí tức cả người như thái dương giữa trời, triều khí phồn thịnh.Từ xa cũng có thể cảm nhận được trong cơ thể Thời Cơ đang ẩn chứa một cỗ sức mạnh cường đại, như núi lửa sắp phun trào. Hết chương 899.

Bạn cần đăng nhập để bình luận