Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 1008. Đi ị cùng nhau (tt)



Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmNếu như có những quái vật màu đen kia, còn không bằng đi trực tiếp đi tìm Thánh Chủ.Chí ít Thánh Chủ cũng coi như là người, mặc dù là người ngoại quốc, nhưng ít nhất vẫn là người.Những quái vật kia thì là từ đầu đến đuôi đều là quái vật, không có bất kỳ lý trí gì đáng nói.Kế Ngôn lắc đầu: "Hẳn là không có, nếu không nơi này đã sớm hoang vu, hơn nữa nếu có quái vật màu đen, sư muội đã sớm chết rồi."Lữ Thiếu Khanh thở phào nhẹ nhõm, nếu quái vật màu đen xuất hiện, đừng nói tìm Tiêu Y, ngay cả nhặt xác cũng không làm được.Đối địch với đám Ma tộc, Lữ Thiếu Khanh cảm thấy mình có át chủ bài, không sợ.Nhưng đối đầu với quái vật, trước những con quái vật đầy trời đó hắn chỉ có thể chạy được bao nhiêu liền chạy."Đi thôi, nhanh đi tìm sư muội, ta có dự cảm, kế tiếp cũng sẽ không thái bình...""Sư muội ngu xuẩn ở nơi nào?""Hướng đó..."Trên một thảo nguyên, Tiêu Y tóc rối bù cưỡi trên người Tiểu Bạch, liều mạng chạy như bay trên thảo nguyên, lao nhanh về phía rừng rậm xa xa.Ở phía sau nàng, ba nữ nhân Thánh tộc tuổi tác không kém nàng bao nhiêu đằng đằng sát khí, đuổi sát không rời."Tiêu Y, ngươi trốn không thoát đâu, ngoan ngoãn giao bảo bối ra, ta có thể tha cho ngươi khỏi chết."Tiêu Y quay đầu lại, tuy rằng chạy trốn rất chật vật, nhưng miệng lại như dao nhỏ: "Hừ, các ngươi là cái thá gì?"Không phải chỉ là ba tên tiểu nhân đê tiện sao? Chờ ta khôi phục tốt, ba người các ngươi đều phải quỳ xuống cho ta.""Tiểu Bạch cố lên, để bọn họ đi theo phía sau ngươi ăn rắm..."Ba nữ tử Thánh tộc đuổi theo Tiêu Y, ba người vừa đuổi vừa ra tay với Tiêu Y.Nhưng điều làm cho các nàng phát điên chính là, công kích của các nàng chung quy vẫn hơi kém một chút và khoảng cách so với Tiêu Y cũng chênh lệch một chút.Tiêu Y ngồi trên người Tiểu Bạch, giảo hoạt như cá chạch, khiến ba người không làm gì được Tiêu Y.Ba người bọn họ không muốn bỏ cuộc.Một trăm ứng cử viên Thánh nữ tiến vào nơi này, cạnh tranh ba danh ngạch Thánh nữ.Quá trình rất tàn khốc, cái giá của thất bại là tính mạng.Mỗi ngày đều có người kêu thảm thiết ngã xuống, mất mạng.Có người bởi vì tranh chấp thất bại mà ngã xuống.Cũng có người vì đủ loại hung hiểm ở nơi này mà ngã xuống.Số lượng một trăm ứng cử viên giảm dần.Có người cũng dần dần tạo thành danh tiếng ở chỗ này.Tiêu Y chính là một trong số đó.Nàng vốn là Trúc Cơ kỳ, nhưng sau khi tiến vào, không đến hai năm, thực lực đột nhiên tăng mạnh, nhanh chóng tiến vào Kết Đan kỳ.Không ai biết lai lịch của Tiêu Y, không biết nàng đến từ đâu, không biết nàng có bối cảnh gì.Nàng độc lai độc vãng, bên người còn dẫn theo một con hổ màu trắng.Một người một hổ lang bạt ở chỗ này, không kết bạn cũng không kết minh với ai cả.Thực lực của Tiêu Y đột nhiên tăng mạnh, dần dần thu hút sự chú ý của mọi người.Không ít người suy đoán là trên người Tiêu Y có bảo bối tuyệt thế, cho nên mới có thể làm cho cảnh giới của nàng liên tục đột phá, thực lực không ngừng tăng lên trong thời gian không đến hai năm.Rất nhanh Tiêu Y đã trở thành mục tiêu của những người khác.Tất cả mọi người đều muốn đánh bại Tiêu Y, đoạt lấy bảo vật trong tay Tiêu Y.Nhưng Tiêu Y rất giảo hoạt, nhiều người liên thủ đuổi theo cũng vẫn để nàng chạy thoát.Lần này, ba nữ tử Thánh tộc phát hiện Tiêu Y. Sau một hồi giao chiến, Tiêu Y không địch lại, chật vật bỏ chạy.Ba người đuổi theo không buông.Nữ tử cầm đầu lộ vẻ đắc ý, vừa đuổi theo vừa hô to: "Tiêu Y, ngươi ngoan ngoãn đầu hàng giao bảo vật ra đi, ta có thể tha cho ngươi một mạng."Tiêu Y quay đầu, đối chọi gay gắt hô: "Ngươi mau quỳ xuống, cung tiễn ta rời đi thì ta có thể tha mạng cho ngươi.""Nếu không, lát nữa ta sẽ đưa ngươi đi đầu thai. Nhưng loại nữ nhân xấu xí ác độc như ngươi, Diêm Vương cũng không dám nhận.""Biết tại sao không? Bởi vì ngươi quá xấu, Diêm Vương nhìn thấy cũng phải nôn bữa cơm đêm qua ra."Nhìn thấy Tiêu Y dưới tình huống này còn kiêu ngạo như vậy, nữ tử cầm đầu tức giận giậm chân, giọng nói bén nhọn quanh quẩn: "A... Miệng lưỡi sắc bén, ta nhất định phải xé miệng ngươi."Một nguyên nhân khác khiến Tiêu Y nổi tiếng ở Tuyệt Phách Liệt Uyên chính là miệng của nàng.Khi mắng người, nàng rất xảo quyệt tàn nhẫn, không chút lưu tình, luôn có thể khiến người ta tức giận đến mức một Phật xuất khiếu hai Phật thăng thiên.Bằng vào một cái miệng, Tiêu Y gần như trêu chọc tất cả mọi người ở chỗ này, làm cho tất cả mọi người hận nàng thấu xương.Tốc độ của Tiểu Bạch rất nhanh, mang theo Tiêu Y chạy như điên trên thảo nguyên, chạy nhanh như chớp, tốc độ của ba nữ tử Thánh tộc phía sau cũng không kém, gắt gao bám theo.Một trước một sau, rất nhanh, rừng rậm đã ở trước mắt.Ba nữ tử Thánh tộc sáng mắt, nữ tử cầm đầu hét lớn: "Tiêu Y, ta xem ngươi còn có thể trốn đi đâu."Vào đến rừng rậm, liệu linh sủng của ngươi còn có thể duy trì tốc độ nhanh như vậy nữa không?Tiêu Y quay đầu lại, kiêu ngạo nói: "Đừng đi theo, nếu đi theo, các ngươi cứ chờ khóc đi."Đây là khiêu khích trắng trợn, nữ tử cầm đầu tức giận lại một lần nữa rống giận liên tục.Nhìn thấy Tiêu Y vọt vào rừng cây biến mất, nàng ta hét lớn một tiếng, tốc độ lại tăng nhanh lần nữa: "Đừng trốn!"Nhưng mà khi nàng ta vừa mới tiến vào, bỗng nhiên trong lòng có cảm giác, ngẩng đầu nhìn lên, lập tức bị dọa tè ra quần.Một quả cầu lửa khổng lồ giáng xuống từ trên trời, ngọn lửa hừng hực thiêu đốt, uy áp kinh người, khiến ba nữ tử Thánh tộc cảm thấy như Mặt Trời trên bầu trời rơi xuống.Dưới sự vội vàng, ba người chỉ có thể tự mình ngăn cản."Ầm ầm!"Nổ tung thật lớn, đất rung núi chuyển, ánh lửa ngút trời, khói đặc thật lớn bao phủ nơi này. Hết chương 1008.

Bạn cần đăng nhập để bình luận