Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 218 - Nhanh chóng tăng thực lực (tt)



Chương 218: Nhanh chóng tăng thực lực (tt)Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmTiêu Y kinh ngạc nhìn Lữ Thiếu Khanh, bán tín bán nghi hỏi: "Nhị, nhị sư huynh, thật không?"Lữ Thiếu Khanh đưa tay tới trước mặt Tiêu Y.Tiêu Y rất thức thời bóc một viên linh đậu cho hắn, Lữ Thiếu Khanh rất hài lòng với cách làm của nàng.Hắn tiện tay ném Linh Đậu vào miệng, nói: "Ăn đan dược, dùng đan dược chồng chất, muội cũng có thể đạt tới Trúc Cơ hậu kỳ trong thời gian rất ngắn thôi. Nhưng mà, đến lúc đó muội liền bị phế đi."Tiêu Y vừa nghe biện pháp này, nhất thời không còn hứng thú.Tuy rằng tuổi của nàng không lớn nhưng vài kiến thức cơ bản thì tóm lại vẫn có.Dùng đan dược chồng chất, dựa vào ăn đan dược để tăng lên thực lực.Trong thời gian ngắn đúng là có thể đột nhiên tăng mạnh, nhưng mà càng đến phía sau, tiềm lực lại càng nhỏ.Tiêu Y nhìn Đường Sách, nói: "Nhị sư huynh, ý huynh là Đường Sách đạt tới Trúc Cơ hậu kỳ là nhờ làm như vậy sao?"Nói xong, nhanh chóng lột linh đậu đưa đến tay Lữ Thiếu Khanh.Lữ Thiếu Khanh lại nhìn thoáng qua Đường Sách, khí tức của Đường Sách tuy rằng cường đại, nhưng chỉ cần là cao thủ chân chính sẽ có thể phát hiện khí tức của hắn ta rất bất ổn.Không có cái loại cảm giác hồn viên thiên thành, nặng nề giản dị này. Không cần hỏi cũng biết là làm như thế nào để thăng cấp.Đây chắc chắn là một cái ấm sắc thuốc.Huống chi Đường gia ở Tề Châu cũng là một đại gia tộc, Đường gia bồi dưỡng tộc nhân như thế nào cũng không phải là bí mật gì.Lữ Thiếu Khanh thản nhiên nói: "Đường gia mà, sinh ý trải rộng Tề Châu, tộc nhân bình thường ở bên ngoài làm ăn, thu thập tài nguyên đưa về gia tộc, tập trung bồi dưỡng tinh anh trong nhà. Lão tổ Đường gia trăm năm trước đã bước vào Nguyên Anh kỳ, hiện tại cũng chỉ là Nguyên Anh tầng 2, được người ta gọi là Nguyên Anh yếu nhất Tề Châu. Một Nguyên Anh hàng rởm, Đại sư huynh của muội bây giờ chỉ cần xuất thủ cũng có thể dễ dàng chém hắn ta."Sau khi nói xong, Lữ Thiếu Khanh quay đầu nhìn sư muội của mình, hỏi: "Muội muốn học hắn ta sao?"Tiêu Y quả quyết lắc đầu.Nói giỡn, dùng loại phương thức này để tăng thực lực, tiềm lực không cao, hậu kình (lực lượng dự trữ) không tốt, nàng không hề muốn một chút nào.Lữ Thiếu Khanh hướng dẫn dần dần, dường như đang khuyên sư muội của mình: "Không có việc gì, thực ra phương thức này thích hợp với đại gia tộc."Mặc dù là Nguyên Anh hàng rởm, nhưng dù sao cũng là Nguyên Anh, vẫn dùng được. Một gia tộc tập trung toàn bộ tài nguyên bồi dưỡng ra một Nguyên Anh, có thể bảo vệ một gia tộc mấy trăm năm trường thịnh bất suy."Tiêu gia muội tuy là nghèo thứ nhất Tề Châu, nhưng tập trung tài nguyên bồi dưỡng muội cũng được."Tiêu Y lại lắc đầu, khuôn mặt nhỏ nhắn kiên quyết: "Ta không cần."Đồng thời lại giải thích cho Tiêu gia của mình: "Tiêu gia không phải nghèo thứ nhất đâu, tuy rằng có chút trẻ tuổi hơn so với các gia tộc khác nên nội tình không đủ."Đường tỷ đáng giận, khiến cho Nhị sư huynh đến giờ vẫn luôn cho rằng Tiêu gia ta rất nghèo.Lữ Thiếu Khanh trong lòng hài lòng, nhưng ngoài mặt lại thất vọng nói: "Thật sao? Biện pháp tốt như vậy, muội lại không muốn dùng?"Tiêu Y thử hỏi: "Nhị sư huynh, nếu ta muốn dùng biện pháp này thì sao?"Lữ Thiếu Khanh biến sắc, hung tợn nói: "Nếu muội dùng nó, ta sẽ lập tức bảo sư phụ đuổi muội ra khỏi sư môn. Có phải muội có ý này không? Mau nói ra, bây giờ ta sẽ đá muội ra khỏi Lăng Tiêu Phái."Tiêu Y le lưỡi, may mắn.Thấy Lữ Thiếu Khanh nhìn mình không tốt, Tiêu Y vội vàng dùng chiêu thức học được từ chỗ sư phụ – nói sang chuyện khác."Nhị sư huynh, nếu Đường Sách dựa vào đan dược chồng chất mà lên, vậy Tạ sư đệ có thể đánh thắng hắn ta không?""Mặc dù là hàng rởm, nhưng cũng không đến mức thật sự rởm như vậy."Đúng như lời Lữ Thiếu Khanh, tuy Đường Sách dùng đan dược để tăng thực lực.Nhưng dù sao cảnh giới của gã cũng cao hơn Tạ Sùng rất nhiều.Tạ Sùng không phải là đối thủ của gã.Tạ Sùng kiệt lực ngăn cản, cuối cùng vẫn bị thua, hơn nữa Đường Sách cũng không áp dụng quy tắc vừa thắng thì thôi.Gã đánh Tạ Sùng trọng thương."Ngươi hãy xéo đi!"Trong tiếng cười cuồng vọng, Đường Sách đá Tạ Sùng bay ra ngoài.Đệ tử Bích Vân Phong nhanh chóng chạy lên đón."Tạ sư huynh, huynh không sao chứ?""Đáng chết, có cần phải ra tay độc ác như vậy không?"Đệ tử Bích Vân Phong giận dữ.Thái độ của Đường Sách vẫn cuồng vọng như cũ."Không phải hắn ta thích bắt nạt người khác sao? Bây giờ ta sẽ cho thấy thấy hậu quả khi bắt nạt người khác.""Không chịu nổi một đòn."Tạ Sùng bị những lời này chọc giận đến ngất đi.Mất mặt quá đi mất.Hắn ta vốn định làm người đầu tiên lên đài, thể hiện bản lĩnh trước mặt mọi người Lăng Tiêu phái một phen.Hắn ta chưa từng nghĩ tới việc mình lại bị người ta làm nhục đến như thế.Làm tính toán của hắn ta thất bại thì không nói, còn làm Lăng Tiêu phái mất mặt.Đường Sách làm y hệt Tạ Sùng lúc nãy, nhìn về phía mọi người Lăng Tiêu phái hô to: "Có ai muốn lên giao lưu với ta không?""Hô hố..."Tiêu Y nhìn thấy Đường Sách cuồng vọng như vậy, khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn nhúm lại, rất là chán ghét người như thế."Tên gia hỏa này đáng ghét quá đi mất."Lữ Thiếu Khanh cười nhạo một tiếng, vô cùng khinh thường Đường Sách: "Tâm tính bất ổn, chỉ có như vậy thôi. Nếu muốn tiến vào Kết Đan, khó hơn lên trời."Ánh mắt Lữ Thiếu Khanh trầm ổn, giống như một người dày dặn kinh nghiệm.Hắn chỉ nhìn lướt qua đã biết tính cách của tên Đường Sách này.Tuổi trẻ khinh cuồng, tâm tính không đủ trầm ổn.Thực lực gã đạt được không tương xứng với tâm tính của gã.Tuổi còn trẻ đã có được thực lực như vậy, khiến cho gã ta trở nên kiêu căng.Tạ Sùng là người phe mình, lại bại bởi người như Đường Sách, làm cho Tiêu Y vô cùng khó chịu.Tiêu Y quơ quả đấm, hung hăng: "Muội muốn cho gã một bài học.""Không cần lo lắng, sẽ có người đi.""Ai vậy?"Tiêu Y đang cảm thấy kì lạ thì một bóng người chợt xuất hiện trước mặt Đường Sách.

Bạn cần đăng nhập để bình luận