Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 262 - Đánh chết các ngươi sớm một chút



Chương 262: Đánh chết các ngươi sớm một chútNhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmLão ta hét rầm lêm, giọng nói giống như một lão thái giám, rất là chói tai: "Không, không thể nào."Đây gần như là đòn đánh dốc hết sức mạnh của lão ta, thế mà Lữ Thiếu Khanh có thể dùng thân thể chịu đựng nó ư?Đùa cái gì vậy.Lữ Thiếu Khanh xoa xoa vào ngực mình, nhếch miệng cười với Hạ Chính Nhiên: "Sức cũng khá mạnh rồi đó, có tiềm chất làm thợ xoa bóp đấy.""Có điều ngươi già quá rồi, cũng không phải nữ, không ai dám gọi ngươi."Mặt Hạ Chính Nhiên đầy vẻ kinh hãi, không thể tin được.Đây là chiêu thức lợi hại nhất mà lão ta biết, lại không làm gì được Lữ Thiếu Khanh, thậm chí còn không thể làm rách y phục của hắn.Chẳng lẽ, hắn mặc linh giáp sao?"Ngươi, ngươi..."Hạ Chính Nhiên chỉ vào Lữ Thiếu Khanh, trong lòng vạn phần kinh hãi, trong lúc nhất thời không biết phải nói gì.Tiêu Nghĩa Khánh và Tư Mã Quân cũng bất ngờ.Hạ Chính Nhiên là tu sĩ Kết Đan lâu năm, kinh nghiệm chiến đấu phong phú.Chuyện thất thủ không thể nào xảy ra trên người lão ta.Mà Lữ Thiếu Khanh không mất một sợi tóc, chỉ có thể chứng minh cho một việc.Lữ Thiếu Khanh đang che dấu thực lực của mình.Hạ Chính Nhiên cũng nghĩ tới khả năng này.Lão ta cắn răng, vũ khí đã nằm trong tay, đó là một chiếc phất trần, nhìn chằm chằm vào Lữ Thiếu Khanh, vô cùng cảnh giác."Cảnh giới của ngươi rốt cục là gì?""Cảnh giới có thể đánh chết ngươi." Lữ Thiếu Khanh cười khinh miệt, vẫy tay với ba người Hạ Chính Nhiên: "Nếu không còn ai nữa, ba người các ngươi lên cùng nhau đi, để cho ta đánh chết các ngươi sớm một chút, ta đang vội."Nếu biết chỉ có ba tên này, Lữ Thiếu Khanh không định tha cho ba người bọn họ.Sau khi nói xong, khí tức của Lữ Thiếu Khanh tức khắc thay đổi.Một luồng khí tức khủng khiếp, cường đại phát ra từ trên người Lữ Thiếu Khanh.Trên mặt ba người Hạ Chính Nhiên, Tiêu Nghĩa Khánh, Tư Mã Quân tràn ngập kinh hãi, chẳng khác nào thấy quỷ giữa ban ngày.Bọn họ cùng la hoảng lên: "Kết, Kết Đan hậu kỳ?"Tuy không biết chính xác là Kết Đan tầng mấy, nhưng thực lực của một mình Lữ Thiếu Khanh đã mạnh hơn bất cứ ai trong ba người họ.Trong ba người Hạ Chính Nhiên, Tiêu Nghĩa Khánh, Tư Mã Quân, thực lực mạnh nhất là Tiêu Nghĩa Khánh, Kết Đan trung kỳ, tầng sáu.Cảnh giới của Hạ Chính Nhiên và Tư Mã Quân như nhau, đều là Kết Đan trung kỳ, tầng bốn.Da đầu ba người Hạ Chính Nhiên run lên, trong lòng nhấc lên sóng to gió lớn.Không ngờ kẻ bị gọi là sỉ nhục của môn phái này lại có thực lực mạnh mẽ như vậy.Bây giờ, ba người họ đâm lao phải theo lao, vốn tưởng rằng là quả hồng mềm, hiện tại mới biết là một tấm ván sắt."Sao vậy? Sợ rồi à?"Trường kiếm xuất hiện trong tay Lữ Thiếu Khanh, hắn cười lạnh không thôi, nâng trường kiếm lên.Các ngươi đã không dám động thủ, vậy thì tới lượt ta.Một luồng kiếm khí sắc bén gào rít lao ra, phát ra dao động đáng sợ, sát khí nồng nặc, lao về phía ba người.Sắc mặt ba người Hạ Chính Nhiên đại biến, nhao nhao né tránh.Đây là kiếm khí của một vị tu sĩ Kết Đan hậu kỳ phát ra, bọn họ không dám ngăn cản chính diện.Hạ Chính Nhiên né nhanh, hét lớn một tiếng: "Hai vị, hôm nay nếu chúng ta không lấy bản lãnh thật sự của mình ra, sợ là sẽ chết ở chỗ này."Phất trần trong tay lão ta hung hăng vung về phía Lữ Thiếu Khanh, trở thành người tấn công đầu tiên.Chuyện đến nước này, không thể không chiến.Nhiều tia sáng bắn nhanh ra khỏi phất trần, nổi lên vòng xoáy vô hình cuộn lên trong không khí, điên cuồng hấp thu linh khí xung quanh, hút cạn linh khí xung quanh.Trong chớp mắt, nó biến thành quả cầu sáng to bằng nắm tay, ẩn chứa dao động khủng khiếp, hung hăng ném về phía Lữ Thiếu Khanh.Tiêu Nghĩa Khánh và Tư Mã Quân cũng thi nhau sử dụng tuyệt chiêu của mình.Hai ngón tay Tiêu Nghĩa Khánh khép lại, vận chuyển pháp quyết, một tia Thiên Lôi màu trắng giáng xuống từ trên trời, chẳng khác nào một con ngân xà, bay lượn giữa trời không, nhẹ nhàng lướt xuống.Một chiếc Trường Cung màu đen xuất hiện trong tay Tư Mã Quân, Tư Mã Quân nhanh chóng kéo căng dây cung, một luồng sáng nhạt phát ra từ Trường Cung, một mũi tên được linh lực ngưng tụ mà thành xuất hiện.Tư Mã Quân hét lớn một tiếng, buông dây cung trong tay ra, mũi tên tức khắc hóa thành một tia sáng, nhào thẳng vào mặt Lữ Thiếu Khanh với tốc độ sao băng.Ba vị tu sĩ Kết Đan kỳ liên thủ, tiến công cùng lúc, linh lực quay cuồng, thanh thế cực lớn, nhấc lên một cơn lốc linh lực vô tận.Không gian xung quanh không ngừng chấn động, giống như một bình nước đang sôi, từng tầng sóng gợn dập dờn, kèm theo đó là dao động khủng khiếp tràn ra bốn phương tám hướng.Mặc dù là Lữ Thiếu Khanh, lúc đối mặt với thế công của ba người cũng không khỏi cảm thấy áp lực.Tuy cảnh giới của ba người họ thấp hơn hắn, nhưng dầu gì ba người bọn họ cũng có tu vi Kết Đan.Dù cho Lữ Thiếu Khanh có tự tin hơn nữa, hắn cũng phải cẩn thận đối phó.Đối mặt với đòn tấn công của ba người, mặt Lữ Thiếu Khanh nghiêm lại, trường kiếm nhẹ nhàng đâm ra.Ly Hỏa Kiếm Quyết!Chung quanh tức khắc trở nên khô nóng...Không khí bỗng nhiên trở nên khô ráo, một luồng nhiệt khí xuất hiện, điên cuồng ăn mòn mọi thứ xung quanh.Linh khí trong không khí như dầu hỏa gặp lửa, một tiếng đùng vang lên, linh khí bốc cháy.Ánh sáng đỏ rực làm đau đớn ánh mắt của ba người Hạ Chính Nhiên.Trong mắt ba người hiện lên vẻ khó tin, hình như ngay cả không khí cũng đã bốc cháy, chung quanh tràn ngập ánh lửa vô tận.Giống như ông trời chợt thả tiên hỏa xuống phàm thế, từng mồi lửa nhỏ bé bay lơ lửng trong không trung.Chúng nó đón gió mà bay, sau đó cháy lên.Trường kiếm của Lữ Thiếu Khanh lại nhẹ nhàng xoay chuyển, vẽ một đường cong ra giữa không.Ngọn lửa đang phiêu diêu trong gió tức khắc trở nên cuồng loạn.Chúng nó giống như bầy cá tìm được con mồi, thi nhau ùa lên, ánh lửa phóng lên trời, hình thành một tấm lưới lớn kín không kẽ hở, bao phủ đòn tấn công của ba người Hạ Chính Nhiên trong đó.Đòn tấn công của ba người rơi vào trong tấm lưới lửa, giống như cá rời khỏi dòng nước, rơi vào trong lưới đánh cá.Chúng liều mạng vùng vẫy, cuối cùng cũng không làm được gì.

Bạn cần đăng nhập để bình luận