Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 545 - Một quyền đánh nát



Chương 545: Một quyền đánh nátNhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêm"Ngươi, ngươi…"Nguyễn Thuấn cảm thấy vô cùng nguy hiểm.Ánh mắt của Lữ Thiếu Khanh hết sức tỉnh táo, đâu có giống như bị thương.Nguyễn Thuấn có ngốc đến mấy cũng biết mình bị lừa.Một kiếm Lữ Thiếu Khanh vừa bổ ra, đáng sợ hơn bất cứ kiếm nào từ nãy đến giờ, hắn ta đã tu luyện trên trăm năm, đây là lần đầu tiên gặp phải kiếm ý khủng khiếp như vậy.Hiện tại, hắn ta có muốn trốn cũng không được, đành phải liều mạng thôi.Hắn ta gầm thét: "Ta…""Ta liều mạng với ngươi!"Nhưng mà Lữ Thiếu Khanh gào lên trước hắn ta một trước, giọng điệu hết sức bi tráng, nhưng trên mặt lại mang vẻ đắc ý."Ngươi…"Nguyễn Thuấn nổi giận, ngay cả nói chuyện mà ngươi cũng giành với ta nữa?Nhưng đồng thời hắn ta cũng biết, vừa rồi vì sao Lữ Thiếu Khanh luôn miệng kêu gào không ngừng.Hắn đang diễn kịch, nhưng vì sao hắn lại diễn kịch, hắn ta không biết.Hắn ta không rõ, không hiểu nổi, cũng không có cơ hội suy nghĩ kĩ.Kiếm quang đáng sợ đã cắn nuốt hắn ta.Nguyễn Thuấn không có cách nào chạy trốn, nhưng hắn ta cũng không định trốn.Một kiếm này mang đến cho hắn ta một mối nguy khổng lồ, nhưng hắn ta rất có lòng tin.Ta là Thánh tộc, ta là Nguyên Anh, nhục thể của ta mạnh mẽ hơn nhân loại rất nhiều.Mặc dù một kiếm này có đáng sợ đến mức nào, ta cũng có thể chống chọi lại được, chỉ cần ta ngăn cản một kiếm này, ngay sau đó sẽ là giờ tử của tên khốn kia.Nguyễn Thuấn cắn răng, hét lớn một tiếng, khí tức tăng vọt.Thân thể hắn ta phình to ra một vòng, bắp thịt gồ lên, bên trong cơ bắp căng đầy lực lượng.Huyết quản bên ngoài không ngừng nhúc nhích như Cầu Long, làm người nhìn thấy không khỏi khiếp sợ."A!"Kiếm quang khủng khiếp hóa thành ngọn lửa ngập trời, giống như đã đốt sạch muôn vàn thế giới, tức khắc cắn nuốt Nguyễn Thuấn."Keng keng keng…"Bề ngoài cơ thể Nguyễn Thuấn cứng như sắt thép, phát xuất ra tiếng vang của kim loại.Nhưng rốt cục vẫn là kiếm của Lữ Thiếu Khanh lợi hại, cơ thể Nguyễn Thuấn bắt đầu nổ tung, vô số vết thương nhỏ bé xuất hiện, máu tươi vẩy ra, bắn tung tóe.Nhìn từ xa, Nguyễn Thuấn như bị một lớp sương máu bao lấy, lớp sương máu kia che lấp cơ thể hắn ta, nhìn có vẻ hết sức thê thảm.Không chỉ như thế, kiếm ý khủng khiếp còn đang không ngừng xé rách hắn ta, cắn nuốt huyết nhục của hắn ta. Chỉ trong tích tắc, cơ thể của Nguyễn Thuấn đã co nhỏ một vòng, hình như huyết nhục của hắn ta bị bốc hơi trong chớp mắt.Nếu chỉ có thế này, Nguyễn Thuấn còn có thể chịu đựng được, nhưng một kiếm này chẳng những xé rách thân thể của hắn ta, còn tấn công thẳng vào linh hồn của hắn ta.Nguyễn Thuấn kêu thảm thiết, giọng nói phẫn nộ, hoảng sợ giống như dã thú gần chết đang liều mạng kêu rên, khiến người nghe thấy phải biến sắc.Nguyễn Thuấn không ngờ một kiếm này lại mạnh như vậy, phải biết rằng hắn ta có cảnh giới Nguyên Anh tầng hai đấy.So với tu sĩ nhân loại, nhục thân của hắn ta cường đại hơn, mặc dù là tu sĩ nhân loại tầng ba cũng khó lòng làm gì được hắn ta.Mặc dù là kiếm tu cũng không thể làm được như vậy.Hắn tuyệt đối không phải kiếm tu bình thường, kiếm quyết của hắn tuyệt đối không phải kiếm quyết phổ thông.Trong lòng Nguyễn Thuấn tức khắc hiểu ra rất nhiều.Đến một khắc này, Nguyễn Thuấn mới biết mình đã coi thường Lữ Thiếu Khanh, xem thường người này.Nhưng mà đã quá muộn.Ly Hỏa Phần Thiên, đây chính là kiếm quyết mạnh nhất Lữ Thiếu Khanh có thể sử dụng bây giờ.Tu sĩ nhân loại bình thường, diệt trong một kiếm.Sau một kiếm này, Nguyễn Thuấn miễn cưỡng còn sống, khí tức của hắn ta vô cùng suy yếu, như ngọn nến trước gió, chẳng khác gì Lữ Thiếu Khanh lúc này.Nhưng mà Lữ Thiếu Khanh giả trang, hắn ta thì suy nhược thật.Thân thể hắn ta vỡ nát, giống như bị vô số lợi kiếm đâm xuyên qua, lộ ra xương cốt trắng bóng, làm người ta rợn người."Ha ha…"Khuôn mặt Nguyễn Thuấn hung dữ, cơ thể hắn ta không ngừng lung lay, giống như một chiếc cọc gỗ, có thể ngã xuống đất bất cứ lúc nào.Sự đau đớn về mặt cơ thể chỉ làm sát ý trong lòng càng cháy mạnh.Hắn ta nhận ra khí tức của Lữ Thiếu Khanh, cười ha hả: "Trong thời gian ngắn ngươi không sử dụng kiếm vừa rồi được nữa đúng không?"Ánh mắt Nguyễn Thuấn hết sức tinh thường, Lữ Thiếu Khanh đánh với hắn ta đến bây giờ, không thể nào lông tóc không tổn hao gì.Ngoài dự liệu của hắn ta, Lữ Thiếu Khanh thu trường kiếm Mặc Quân vào, nắm chặt quả đấm, hắn nói với Nguyễn Thuấn: "Nghe nói nhục thể của Ma tộc các ngươi cực kì cường đại, vô địch thiên hạ.""Vào thời kì Tiên Ma đại chiến, các ngươi chỉ dựa vào nhục thể thôi đã tạo ra tổn thất khổng lồ cho nhân loại chúng ta. Hôm nay ta phải lãnh giáo mới được.”Sau đó, Lữ Thiếu Khanh lao ra chẳng khác nào một viên pháo, hắn giơ quả đấm lên, lao thẳng tới chỗ Nguyễn Thuấn.Nguyễn Thuấn nhìn thấy Lữ Thiếu Khanh dám cất vũ khí vào, muốn đánh một trận chiến giữa nam nhân thực thụ với nhau với hắn ta.Hắn ta lộ một nụ cười tàn nhẫn.Mặc dù ta bị thương rất nghiêm trọng, nhưng thân thể của ta không phải thứ mà tu sĩ nhân loại các ngươi có thể ngăn cản được."Không biết trời cao đất rộng, hôm nay ta sẽ cho ngươi…”Nguyễn Thuấn gầm thét một tiếng, điều động chút lực lượng cuối cùng trong cơ thể, muốn quyết thắng bại với Lữ Thiếu Khanh.Ngay lúc hai người sắp đụng độ nhau, một luồng thần thức cường đại tràn ra ngoài."Không biết tự lượng sức mình."Nguyễn Thuấn cười lạnh một tiếng, thần thức mà thôi, ai mà không có?Nhưng ngay sau đó!Nụ cười của Nguyễn Thuấn biến mất."A!"Nguyễn Thuấn kêu thảm một tiếng, thần thức của đối phương vượt qua tưởng tượng của hắn ta, thần thức của hắn ta vô cùng yếu ớt, bị đánh tan một cách dễ dàng.Lữ Thiếu Khanh vội vàng hô: "Đừng có kêu, đừng có kêu, ngoan ngoãn nằm xuống."

Bạn cần đăng nhập để bình luận