Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 925. Kiếm Nhất mê mang



Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmTrong mắt mọi người, không gian bên cạnh Kế Ngôn vặn vẹo.Nhưng trong mắt họ, đó là dị tượng mà Kiếm Nhất mang lại.Duy chỉ có ánh mắt Lữ Thiếu Khanh lóe lên, trong lòng chửi má nó, không phải lại lĩnh ngộ cái gì chứ?"Oanh!"Một luồng kiếm ý đánh về phía Kế Ngôn, nhưng ở khoảng cách một tấc lại ầm ầm tiêu tán.Không hề có dấu hiệu nào, biến mất giống như tuyết mùa đông gặp phải mặt trời rực rỡ.Từng luồng từng luồng như hạt mưa rơi xuống, nhưng đều không ngừng biến mất.Kế Ngôn chính là ngọn lửa kia, hấp dẫn vô số phi kiếm giống như thiêu thân nhào tới, rồi lại vẫn lạc biến mất ở trước mặt ngọn lửa kia.Ánh mắt Kế Ngôn lộ ra hưng phấn, vào giờ khắc này chiến ý trong cơ thể đã đạt tới đỉnh phong.Vô Khưu kiếm cảm nhận được chiến ý của Kế Ngôn, tiếng ong ong vang lên, nó thậm chí nhảy ra hô to một tiếng: "Chém hắn ta!"Kế Ngôn cầm Vô Khưu kiếm trong tay xông thẳng lên, chủ động nghênh đón cự kiếm rơi xuống.Trên người Kế Ngôn không có lộ ra chút dao động nào, bộ dáng bình thường tựa như phàm nhân thế gian, không biết tự lượng sức mình mà đề nghị khiêu chiến với thần linh."Từ bỏ sao?"Nhìn thấy Kế Ngôn như vậy, trong lòng rất nhiều người nhịn không được suy đoán."Chẳng lẽ cảm thấy công kích của Kiếm Nhất đại nhân quá mạnh cho nên buông tha sao?"Ánh mắt Kiếm Nhất trên bầu trời lạnh như băng, nhìn thấy Kế Ngôn lại dám chủ động nghênh đón công kích của mình, hơn nữa trên người không lộ ra chút khí tức nào, lộ ra nụ cười âm ngoan."Đây chính là tuyệt chiêu của ta, ta đã sử dụng toàn bộ thực lực, cho dù là người cùng cảnh giới cũng không dám tùy tiện ngăn cản. Ngươi chỉ là một Nguyên Anh trung kỳ mà thôi, vậy mà cũng dám khinh thường sao?""Lần này không phải ngươi chết thì là ta chết, đi chết đi!"Dưới sự thúc giục của Kiếm Nhất, cự kiếm hạ xuống, hung hăng đụng vào Kế Ngôn.Tiếng vang thật lớn muốn vang vọng thiên địa, tiếp theo một sóng khí nổ tung thổi quét phạm vi vạn dặm.Ánh sáng mãnh liệt lại một lần nữa làm cho hình ảnh thành trắng xóa một mảnh, vô số người lại không nhìn thấy bất kỳ hình ảnh nào một lần nữa.Nhìn Kế Ngôn bị cự kiếm của mình cắn nuốt, năng lượng cực mạnh điên cuồng xuất hiện, sinh ra lực lượng đáng sợ giống như muốn xé rách không gian này.Nụ cười trên mặt Kiếm Nhất càng lớn, không ai có thể sống sót trong lực lượng khủng bố này.Cuối cùng cũng giải quyết được tên đáng ghét này.Tâm tình Kiếm Nhất thật tốt, tựa như táo bón nhiều năm, đột nhiên văn chương trôi chảy, giải quyết được phiền toái làm hắn ta chán ghét.Dù hiện tại trong cơ thể hắn ta trống rỗng, sức chiến đấu giảm mạnh, hắn ta cũng không thèm để ý.Chỉ cần giải quyết được đối thủ trước mắt, hết thảy đều đáng giá.Nếu không phải còn dè dặt vì thân phận của mình, còn muốn duy trì nhân thiết của mình, Kiếm Nhất nhất định phải ha ha cười to không ngừng."Hừ, không biết phế vật xuất hiện từ nơi nào mà cũng dám khiêu chiến với ta? Tự tìm đường chết, ta, Kiếm Nhất mới là mạnh nhất, vị trí Thánh tử, sớm muộn gì ta cũng sẽ đoạt được."Nhưng mà đúng lúc này, sắc mặt Kiếm Nhất đột nhiên biến đổi.Bên trong vụ nổ ở phía dưới đột nhiên lóe lên ánh sáng màu trắng, giống như hòa quang đột nhiên xuất hiện, xuyên phá bóng tối.Kiếm ý bộc phát, phong mang tất lộ, Kế Ngôn xuất hiện từ trong vụ nổ.Bên người Kế Ngôn còn có kiếm ý vây quanh, giống như hộ giáp, năng lượng xung quanh không ngừng nổ tung cũng không cách nào tạo thành chút thương tổn nào cho Kế Ngôn.Dựa vào một thanh kiếm, lao ra từ trong vụ nổ, nhắm thẳng vào Kiếm Nhất.Kiếm Nhất bị một màn này làm cho chấn kinh, đây chính là tuyệt chiêu lợi hại nhất của hắn ta.Uy lực mạnh đến mức cho dù là hắn ta cũng không cách nào ngăn cản, nhưng Kế Ngôn lại có thể vui vẻ lao ra.Nói đùa gì vậy, tuyệt chiêu của hắn ta không chịu nổi một kích như vậy sao?Cho dù là Kiếm Nhất thiên tử kiêu tử cũng bị Kế Ngôn đáng sợ dọa hết hồn.Đồng thời thậm chí nhịn không được hoài nghi chính mình.Bản thân ta thật sự kém cỏi như vậy sao?Vì sao thực lực của ta mạnh hơn hắn ta, nhưng lại không phải đối thủ của hắn ta?Tuyệt chiêu ra hết cũng không cách nào đánh bại hắn ta?Trong nháy mắt, Kiếm Nhất tâm cao khí ngạo trở nên hoang mang.Một kiếm của Kế Ngôn đã tới trước mặt Kiếm Nhất, một kiếm lao đến, lúc này Kiếm Nhất trong cơn mê man mới phản ứng lại muốn ngăn cản.Nhưng đã muộn, hắn ta ăn trọng một kiếm rắn rắn chắc chắc của Kế Ngôn."Phụt!"Trường kiếm sắc bén, kiếm ý mãnh liệt.Kiếm Nhất thậm chí có loại ảo giác, giống như có một tiểu nhân đá một cước cực mạnh vào linh hồn của hắn ta.Linh hồn của hắn ta gần như bị xé rách, đau đớn làm cho hắn ta kêu la thảm thiết."A!"Kiếm Nhất điên cuồng phun máu tươi, lại một lần nữa rơi xuống từ trên trời.Mộc Vĩnh ở xa xa quan chiến thấy Kiếm Nhất rơi xuống, lắc đầu: "Cảnh giới kiếm ý tầng thứ ba, thật là đáng sợ. Nếu Kiếm Nhất chỉ đơn thuần lấy cảnh giới và tu vi để đối phó với Kế Ngôn, tỷ lệ thắng sẽ càng lớn, đáng tiếc, hắn ta hết lần này tới lần khác tự cho mình là thông minh, không nỡ từ bỏ kiếm ý.""Những tiểu tử này, vẫn là kém một chút..."Sau đó, ánh mắt Mộc Vĩnh dừng ở trên người Kế Ngôn thu kiếm mà đứng, không tiếp tục truy kích, thật lâu sau, tiếp tục thấp giọng lẩm bẩm: "Không biết có thể mời chào hay không..."Hình ảnh chuyển sang màu trắng hoàn toàn và không thể nhìn thấy chân dung nào.Người Thánh Địa lại đang thăm hỏi người của khu tộc.Người của khu tộc oan ức muốn chết, đây cũng không phải di trận pháp của bọn họ xảy ra vấn đề.Rõ ràng là Kế Ngôn và Kiếm Nhất chiến đấu quá kịch liệt, bị ánh sáng mãnh liệt che lấp. Hết chương 925.

Bạn cần đăng nhập để bình luận