Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 751 - Chết rồi



Chương 751: Chết rồiNhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmKhốn kiếp.Úc Linh vừa nghĩ tới khả năng mình bị vứt bỏ, tà hỏa trong lòng trong nháy mắt xuất hiện.Nàng ta không nói hai lời, lập tức đá mạnh một cú vào cửa phòng.Một đòn của tu sĩ Kết Đan khi phẫn nỗ, cho dù là một ngọn núi cũng phải nứt ra.Nhưng mà cũng chỉ là rầm một tiếng, cửa phòng lông tóc không tổn hao gì, trên mặt ngoài cửa phòng chợt lóe ánh sáng trắng, đánh tan cường độ ngàn vạn cân của Úc Linh.Trận, trận pháp?Trong lòng Úc Linh cả kinh, tên hỗn đản này đang làm cái gì? Bố trí trận pháp ở trong phòng, là muốn làm gì?Nhưng sau khi biết nơi này có trận pháp, Úc Linh cũng tỉnh táo lại.Nàng ta không tiếp tục đạp cửa, để tránh quấy rầy chính sự của Lữ thiếu khanh.Úc Linh xoay người rời đi, trong lúc nhất thời không có chuyện gì tốt để làm.Sự bất an trong lòng làm cho nàng ta không thể tĩnh tâm tu luyện.Nàng ta dứt khoát đi vào trong sân, định ngồi trong sân ngắm phong cảnh.Mà khi Úc Linh vừa mới ngồi xuống không lâu, giọng Thái Úc vang lên: "Cô nương, một mình ngươi ở chỗ này sao?"Trong lòng Úc Linh nhảy dựng, lông mày lập tức nhíu chặt.Tới rồi.Nàng ta ngẩng đầu nhìn theo tiếng, Thái Úc đang chậm rãi đi vào từ bên ngoài.Đầu giống như gà trống kiêu ngạo, cao ngạo ngẩng lên, bước đi nhẹ nhàng, biểu hiện tâm tình của hắn ta không tệ.Khí tức trên người dao động quay cuồng, làm cho người ta có một loại cảm giác áp bách cường đại.Trong lòng Úc Linh trầm xuống, nhìn Thái Úc có trạng thái như vậy, độc trên người hẳn đã giải quyết, thực lực khôi phục.Chẳng trách hôm nay trong lòng nàng ta bất an, thì ra là bởi vì Thái Úc có thực lực Nguyên Anh kỳ trước mắt.Thái Úc một thân một mình đi vào tràn đầy tự tin, mang theo tư thái coi trời bằng vung.Sau khi tiến vào, ánh mắt dừng trên người Úc Linh, sự tham lam thèm nhỏ dãi chợt lóe lên trong mắt."Ngươi tới là muốn làm gì?" Úc Linh lạnh mặt, giọng điệu gượng gạo, ngay từ đầu nàng ta đã không có bất kỳ hảo cảm nào đối với Thái Úc.Xuất phát từ trực giác của nữ nhân, từ lần đầu tiên nhìn thấy Thái Úc, nàng ta liền không có bất kỳ hảo cảm gì đối với Thái Úc, khi đó cũng cảm thấy Thái Úc không phải người tốt gì.Hiện tại, ánh mắt Thái Úc trần trụi, hận không thể nuốt chửng nàng ta.Ánh mắt như vậy làm cho Úc Linh càng không có hảo cảm đối với Thái Úc.Thái Úc không để ý thái độ của Úc Linh, thái độ như vậy ngược lại làm cho trong lòng hắn ta dần dần hưng phấn.Theo hắn ta thấy, Úc Linh chính là một con ngựa hoang mãnh liệt, mà lần này hắn ta tới nơi này là muốn làm thuần mã sư, thuần phục con ngựa hoang mãnh liệt này, chinh phục tòa núi băng này."Cô nương, ngươi tới nơi này lâu như vậy, thân là chủ nhân mà ta chào hỏi không chu đáo, mong rằng cô nương chớ trách. Lần này ta tới là để bồi tội vì mấy ngày nay đã lạnh nhạt với cô nương."Thái Úc cười híp mắt, thái độ nhìn như rất thấp, nhưng trên thực tế vẫn là cao cao tại thượng, giống như đến đây để bố thí cho Úc Linh."Không cần, ngươi đi đi." Úc Linh xụ mặt, giọng nói lạnh như băng.Nếu không phải bởi vì thực lực của mình không đủ, Úc Linh nhất định sẽ rút trường thương đâm chết tên đáng ghét này.Úc Linh bỗng nhiên cảm thấy so với Lữ Thiếu Khanh, Thái Úc trước mắt càng làm cho người ta chán ghét hơn.Lữ Thiếu Khanh tuy rằng có đôi khi làm nàng ta tức đến nghiến răng, nhưng nàng ta không có cảm nhận được sự dối trá ở trên người Lữ Thiếu Khanh.Mà Thái Úc ở trước mắt từ lúc tiến vào nàng ta đã cảm giác được sự dối trá nồng đậm.Động tác dối trá, nụ cười dối trá, ngay cả cách nói chuyện cũng là dối trá.Thái Úc ha ha cười: "Cô nương, thái độ của ngươi như vậy là không tốt lắm đâu. Ở thành Vĩnh Ninh, cũng không ai dám cho ta sắc mặt như vậy."Trong lòng Úc Linh phiền muốn chết, cái tên dối trá này: "Vậy ngươi đi tìm người không cho ngươi sắc mặt như vậy đi."Nụ cười của Thái Úc không thay đổi, Úc Linh càng như vậy, khi chinh phục mới có cảm giác thành tựu.Hắn ta nhìn xung quanh một vòng, ồ, tên đáng ghét kia đi đâu rồi?Ta không tin ngươi vẫn không chịu cúi đầu sau khi ta trừng trị đệ đệ ngươi.Thái Úc quyết định trừng trị Lữ Thiếu Khanh trước, sau đó chậm rãi chinh phục Úc Linh."Trương Chính công tử đi đâu rồi?" Thái Úc nho nhã khiêm tốn lễ phép hỏi."Chết rồi." Úc Linh tức giận nói.Tên hỗn đản kia đến bây giờ còn không đi ra, để cho ta phải mặt đối mặt với cái tên dối trá, chán ghét muốn chết này.Thái Úc lắc đầu không tin, sau đó ánh mắt dừng ở gian phòng kia của Lữ Thiếu KhanhThái Úc hướng về gian phòng Lữ Thiếu Khanh hô to: "Trương Chính công tử, thật là tự cao tự đại, sao đến bây giờ vẫn còn trốn ở trong phòng không ra vậy? Chẳng lẽ là sợ ta sao?"Âm thanh truyền thẳng vào trong phòng, không hề có động tĩnh.Điều này làm cho Thái Úc khó chịu trong lòng, người ta đều đã tới nơi này rồi, vậy mà ngươi còn khinh thường trốn ở trong phòng như thế?Trên mặt Thái Úc lộ ra vài phần không vui, giọng điệu tăng thêm, âm thanh cũng lớn hơn vài phần: "Trương Chính công tử, chẳng lẽ còn chưa rời giường sao?"Vẫn không có động tĩnh.Úc Linh ở bên cạnh cười lạnh, ngươi gọi hắn ra hắn liền đi ra sao?Nhìn thấy Úc Linh cười lạnh, cảm giác trên mặt mình không giả vờ nổi nữa và cũng không cách nào khống chế được lửa giận trong lòng, Thái Úc hét lớn một tiếng: "Trương Chính, đi ra!"Sóng âm chấn động lao thẳng vào phòng Lữ Thiếu Khanh dưới sự khống chế của hắn ta.Nơi sóng âm đi qua, mặt đất giống như là bị cày qua một lần, bụi đất tung bay, núi giả trên đường đi ầm ầm sụp đổ, rơi vào trong ao làm vô số bọt nước bắn lên.Nước hồ nổi lên bọt nước bắn đầy trời, mang theo mấy con cá bơi cùng nhau xông về phía phòng Lữ Thiếu Khanh.

Bạn cần đăng nhập để bình luận