Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 2072

Chương 2072Chương 2072
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Toàn Phụng Nhật khoát khoát tay, chắp hai tay sau lưng, nói: “Không cần lo lắng cho ta, bọn hắn muốn giết ta, không có dễ dàng như vậy.” “Hừ, bọn hắn chậm chạp không phá nổi đại trận của Khuyển tộc ta, bởi vậy có thể biết tình trạng của bọn chúng như thế nào.”
Hai người cũng ngấng đầu, cảm thụ ba động bên ngoài. Ba động khủng bố đợt này nối đợt khác, kiếm ý tứ ngược, sắc bén, bạo ngược, trời đất run rẩy khiến từ trên xuống dưới Khuyển tộc sợ mất mật.
“A?” Trong hai người một người bỗng nhiên mở miệng: “Bọn hình như không thể công kích đại trận Khuyển tộc ta.”
Thần thức Toàn Phụng Nhật khuếch tán, lúc này cũng phát hiện không ổn.
Ba động kinh khủng bên ngoài mặc dù đợt này nối đợt khác không ngừng khuếch tán, nhìn có vẻ rất kịch liệt nhưng trên thực tế công kích rơi lên trên đại trận của bọn hắn chẳng qua chỉ là dư ba bên cạnh.
Mà khi thần thức Toàn Phụng Nhật nhìn thấy một kiếm Lữ Thiếu Khanh đánh xuống chém tường thành dài ngàn dặm của Kỳ thành thành bột phấn đầy trời thì cả người hắn ta choáng váng.
Bọn hắn muốn làm gì? Đồng thời hắn ta nhìn thấy một kiếm của Kế Ngôn rơi xuống, phạm vi ngàn dặm quanh nơi ở của Hồ tộc sụp đổ.
Cũng nhìn thấy Tiêu Y nện một đại hỏa cầu xuống, địa bàn của Viên tộc bị nện ra một cái hố to, lửa cháy hừng hực đốt cháy hết thảy. Tường thành sụp đổ, hóa thành bột phấn, phòng óc sụp đổ, thiêu đốt, mặt đất lồi lõm, vô số nham tương địa hỏa phun trào mãnh liệt. “Hắn, bọn hắn.” Hai gã tu sĩ Luyện Hư kỳ Khuyển tộc khác kinh ngạc: “Bọn hắn đang hủy, hủy hoại, hủy hoại Kỳ thành?”
Suy đoán này làm cho mấy người bọn hắn giật nảy mình. Kỳ thành mắc mớ gì đến bọn họ?
Tại sao muốn phá hủy?
Bọn hắn không thể tin được, nhưng nhìn ba người như trẻ con phá nhà, phá cho Kỳ thành thất tinh bát lạc.
Bọn hắn không thể không tin ba người Lữ Thiếu Khanh thực sự đang phá hủy Kỳ thành, muốn xóa sổ Kỳ thành khỏi thế giới này.
“Bọn hắn điên rồi sao?”
“Bọn hắn biết mình đang làm cái gì không?”
Hai tên Luyện Hư kỳ Khuyển tộc sắp sợ đến choáng váng. Đây là đối địch với tộc Tẩu Thú.
Toàn Phụng Nhật cũng mắt trợn tròn, không thể tin được. Nhưng mà, rất nhanh, hắn ta phấn chấn.
“Ha ha.”
Toàn Phụng Nhật cười lớn: “Trời cũng giúp tai”
“Bọn hắn đang tìm cái chết!” Kỳ thành là Thánh địa của tộc Tẩu Thú, đối với tộc Tẩu Thú mà nói có ý nghĩa trọng đại. Lữ Thiếu Khanh hủy Kỳ thành, chính là triệt để đắc tội tộc Tẩu Thú.
Thế cục hiện tại của Khuyển tộc sẽ có thể nghịch chuyển. “Ha ha, trời phù hộ Khuyển tộc!” Hai tên Luyện Hư kỳ bên cạnh cũng hưng phấn không thôi.
“Ha ha, bọn hắn tự tìm đường chết, quá tốt rồi.”
Toàn Phụng Nhật cười lạnh: “Ra ngoài, giờ lập tức ra ngoài, nói chuyện này cho những người khác.”
“Giết!"
Trong tiếng âm ầm, Toàn Phụng Nhật và hai tên tộc nhân Luyện Hư kỳ giết ra ngoài.
Kỳ thành đã bị hủy đến bảy tám phần.
Thấy cảnh này, Toàn Phụng Nhật vô cùng cao hứng: “Ha ha, đáng chết.”
Nhưng giọng Lữ Thiếu Khanh còn lớn hơn hắn ta, nói nhanh hơn: “Toàn Phụng Nhật, ngươi thật hèn hạ ngươi dám hủy Kỳ thành?” “Giết ngươi!"
Vãi!
Toàn Phụng Nhật thổ huyết, là ai đang hủy Kỳ thành, trong lòng ngươi không biết rõ à?
Quật ngược lại có tác dụng à? “Đáng chết, là ngươi.” “Chém hắn.” Lữ Thiếu Khanh một lần nữa hét lớn một tiếng: “Loại yêu tộc bại hoại này không thể lưu lại, việc làm ra còn không dám thừa nhận, không phải nam thú, đồ vô sỉ”
“Chém chết bọn hắn!”
Phụt!
Toàn Phụng Nhật cảm thấy kích động muốn thổ huyết càng thêm mãnh liệt.
Chưa từng gặp ai vô sỉ như tên khốn kiếp này. “1a...”
Toàn Phụng Nhật còn muốn nói chút gì, nhưng một kiếm của Kế Ngôn rơi xuống, kiếm ý sắc bén khiến lông tơ toàn thân của hắn ta dựng đứng. Hắn ta và hai tu sĩ Luyện Hư kỳ bên cạnh cùng nhau liên thủ.
"in
Mặc dù ngăn cản được một kiếm này nhưng sự cường đại của Kế Ngôn thể hiện ra cũng khiến bọn hắn thấy rất rõ. Toàn Phụng Nhật càng quát lớn một tiếng: “Theo kế hoạch làm việc.”
Lời vừa nói ra, hắn ta liền xoay người bỏ chạy.
“Trưởng lão!” Hai tu sĩ Luyện Hư kỳ Khuyển tộc trợn tròn mắt.
Kế hoạch không phải như vậy mà, có phải ngươi cầm nhầm kịch bản không?
Không phải chúng ta mang người trốn đi sao?
Sao ngươi lại bỏ trốn trước rồi?
Toàn Phụng Nhật mới không cần quan tâm nhiều, hắn ta sợ chết, như một con chó nhà có tang, cụp đuôi chạy trốn. “Lão cầu, ngươi đừng trốn!” Lữ Thiếu Khanh ở phía sau đuổi theo không bỏ: “Dừng lại, ngươi hủy Kỳ thành, ta phải giết ngươi.”
“Lão cầu, ngươi không thể chạy, ngươi hủy Kỳ thành, ngươi nhất định phải chịu trách nhiệm.”
“Lão cầu, ngươi quay đầu lại xem, ngươi có còn là chó nữa không? Chuyện hủy Kỳ thành này mà ngươi cũng làm được thì có chuyện gì ngươi không làm được hả?” “Con chó đực ngươi quay đầu lại, ngoan ngoãn chịu trách nhiệm đi.”
“Nhanh, để ta đâm ngươi một ngàn, tám trăm kiếm ta sẽ không truy cứu chuyện ngươi hủy Kỳ thành.”
“Đừng chạy.”
Lữ Thiếu Khanh ở phía sau chậm rãi ung dung đi theo, âm thanh như là ma âm, đợt này nối đợt khác ập tới.
Toàn Phụng Nhật nghe vào trong tai, hận ở trong lòng, bực bội cực kì.
Khốn kiếp. Toàn Phụng Nhật ở trong lòng gào thét, hắn ta sống lâu như vậy, lần đầu tiên gặp dạng người này.
Hắn ta hận không thể lập tức quay đầu liều mạng với Lữ Thiếu Khanh.
Đáng tiếc, hắn ta không muốn chết, cho nên bỏ rơi tộc nhân, chạy trốn thật nhanh.
Chạy khỏi nơi này, chậm rãi khôi phục, ngày sau lại báo thù cho tộc nhân.
Ánh mắt Toàn Phụng Nhật âm tàn, kiếm cớ cho bản thân.
Chỉ cần có ta ở đây, Khuyển tộc sẽ bất diệt, còn có ngày làm lại.
Ta chết rồi, Khuyển tộc coi như thật sự không có hi vọng.
Ta không thể chết!
Toàn Phụng Nhật điên cuồng chạy trốn.
Lữ Thiếu Khanh lại không nhanh không chậm theo ở phía sau.
Chưa trốn được bao lâu, Toàn Phụng Nhật dừng lại. Hắn ta nhìn qua người trước mắt, hận không thể phát cuồng.
“Vương Phi Xích, Nguyên Nghĩa, Hồ Lục Giác, các ngươi cũng muốn đối địch với Khuyển tộc chúng ta sao?” Ngăn trước mặt hắn ta không phải ai khác mà là ba trưởng lão Luyện Hư kỳ của ba tộc trước đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận