Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 59 - Linh khí của bí cảnh tiêu tán nhanh như vậy, tỷ cho rằng là vì sao



Chương 59: Linh khí của bí cảnh tiêu tán nhanh như vậy, tỷ cho rằng là vì saoNhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmBị Hạ Ngữ ngăn cản, Biện Nhu Nhu lập tức lấy lại tinh thần.Ánh mắt của nàng ta chuyển sang màu đỏ, trong lòng cảm thấy ủy khuất.“Sư tỷ, hắn khi dễ ta?”Hạ Ngữ nói: “Không phải muội gây sự trước sao? Nếu không, tại sao Lữ sư đệ lại đối xử với muội như vậy?”Biện Nhu Nhu chu miệng, vừa tức giận lại vừa ủy khuất.Đích thật là nàng khởi đầu trước, về sau Lữ Thiếu Khanh mới phản kích.Tên đáng ghét kia, ngươi cứ chờ đó cho ta.Biện Nhu Nhu nghiến răng, hung hăng trừng mắt với Lữ Thiếu Khanh, trong lòng lại càng hận hắn hơn.Để cho hai người không tiếp tục làm ầm lên, Hạ Ngữ nói với Lữ Thiếu Khanh: “Lữ sư đệ, tranh thủ thời gian, ta muốn nói với đệ một chút tình huống liên quan đến bí cảnh.”Lữ Thiếu Khanh nói: “Không sao, không cần nói cũng được. Dù sao nó cũng chẳng quan trọng đối với ta.”Cho dù tính cách của Hạ Ngữ phóng khoáng, nghe xong cũng cảm thấy hơi tức giận.Đối với ngươi không quan trọng, ngươi sẽ không xuất lực đúng không?Không được, không thể để cho hắn có suy nghĩ như vậy được.Hạ Ngữ thầm nghĩ trong lòng.Bí cảnh này đối với Hạ Ngữ rất quan trọng. Nếu không, nàng cũng không mời người đến giúp.Hạ Ngữ vừa suy nghĩ vừa ngồi vào chỗ của Biện Nhu Nhu lúc nãy.Đối diện là Lữ Thiếu Khanh.Nàng học theo cách Biện Nhu Nhu nhìn chằm chằm Lữ Thiếu Khanh.Lữ Thiếu Khanh có thể không quan tâm đến ánh mắt của Biện Nhu Nhu, nửa ngày cũng có thể không động đậy.Nhưng đối với Hạ Ngữ, hắn lại làm không được.Đệ nhất mỹ nhân Tề Châu nhìn hắn chằm chằm. Cảm nhận được ánh mắt của Hạ Ngữ, Lữ Thiếu Khanh cuối cùng không giữ được bình tĩnh.“Hạ Ngữ sư tỷ, ta biết ta rất đẹp trai, nhưng tỷ đừng có yêu ta, tỷ không phải gu của ta.”“Này, đừng có ảo tưởng.” Biện Nhu Nhu không nhịn được khinh bỉ nói một câu: “Ngươi là cái thá gì chứ?”Gương mặt Hạ Ngữ đột nhiên ửng đỏ.Từ lúc nàng xuất đạo đến giờ, chưa từng có ai đùa giỡn với nàng giống như Lữ Thiếu Khanh.Hạ Ngữ mỉm cười: “Lữ sư đệ, ngươi xác định ngươi không cần nghe tình huống bí cảnh sao?”Lữ Thiếu Khanh nói: “Được, tỷ nói đi, ta nghe là được.”Hạ Ngữ mỉm cười càng thêm vui vẻ.Lần giao phong này, nàng thắng.Sau đó, Hạ Ngữ bắt đầu giới thiệu tình huống bí cảnh.Theo như Hạ Ngữ nói, đây là một Ngũ Hành bí cảnh, chia làm năm khu vực Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ.Mọi người cần tìm đến hạch tâm Ngũ Hành trong mỗi khu vực, đánh bại nó mới có thể bình định được khu vực.Chỉ có bình định năm khu vực mới có thể thăm dò xong bí cảnh, tìm được đến bí cảnh chi tâm.Hạ Ngữ nói: “Ta và sư muội đã bỏ ra nửa tháng mới bình định được khu vực thuộc tính Mộc.”“Nhưng ta phát hiện linh khí bên trong bí cảnh tiêu tán rất nhanh, nhiều nhất cũng chỉ một hai tháng nữa. Ta lo lắng thời gian không kịp, cho nên chỉ có thể tìm Lữ sư đệ và Hiểu tỷ tỷ trợ giúp.”“Bảo vật tìm được trong bí cảnh, Lữ sư đệ và Hiểu tỷ tỷ tự phân chia nhau, ta chỉ cần bí cảnh chi tâm là được.”Nghe đến đó, Lữ Thiếu Khanh không nhịn được nhìn Hạ Ngữ một chút.Bà cô này muốn lợi dụng bí cảnh chi tâm để gia tăng thực lực, đột phá Kết Đan kỳ sao?Bí cảnh chi tâm bên trong Ngũ Hành bí cảnh là bảo vật vô giá. Cho dù có bỏ ra nhiều linh thạch cũng không mua được.Nếu là người khác, Lữ Thiếu Khanh khẳng định phải cò kè mặc cả một phen.Lữ Thiếu Khanh hỏi một câu: “Hạ Ngữ sư tỷ, tỷ xác định bí cảnh chỉ có một mình tỷ biết?”Hạ Ngữ gật đầu: “Ta phải bỏ ra cái giá rất lớn mới có được.”Lữ Thiếu Khanh nói: “Tỷ bỏ ra cái giá lớn, không chừng còn có người bỏ ra cái giá lớn hơn.”Giọng điệu của Hạ Ngữ trở nên ngưng trọng: “Lư sư đệ, ý của đệ là…”“Linh khí của bí cảnh tiêu tán nhanh như vậy, tỷ cho rằng là vì sao?”Biểu hiện ung dung của Hạ Ngữ không còn ung dung nữa.Linh khí bí cảnh bị tiêu tán là vì có người mở ra bí cảnh.Nếu mở nhiều cửa, linh khí sẽ càng tiêu tán nhanh hơn.Hiện tại, linh khí bí cảnh tiêu tán nhanh như thế, theo như lời Lữ Thiếu Khanh nói, e rằng còn có người khác tiến vào bí cảnh.Mà người này là mở cửa vào từ nơi khác.Nghĩ đến đây, Hạ Ngữ vốn tâm cảnh lạnh nhạt cũng có chút căng thẳng, thậm chí là lo lắng.Bí cảnh chi tâm rất quan trọng đối với nàng.Hạ Ngữ vội nói ra bên ngoài: “Nhà đò, ngươi có thể nhanh hơn được không?”Lữ Thiếu Khanh lại nói: “Gấp cái gì? Có vội cũng không vội vào lúc này.”“Cho dù bí cảnh bị người ta phá cũng chẳng sao, cùng lắm thì ra tay đoạt lấy.”Giọng điệu của Lữ Thiếu Khanh bình tĩnh, hoàn toàn không coi chuyện này ra gì.Khi nói chuyện, hắn thậm chí còn uể oải ngáp một cái.Không biết vì sao, nhìn Lữ Thiếu Khanh như vậy, trong lòng Hạ Ngữ một lần nữa khôi phục sự lạnh nhạt.Ánh mắt của Hạ Ngữ ý vị thâm trường nhìn Lữ Thiếu Khanh, cười nói: “Lữ sư đệ nói không sai, không vội.”Hạ Ngữ hiểu, Lữ Thiếu Khanh có lẽ còn lợi hại hơn so với nàng đã nghĩ.Chỉ xét về tâm cảnh thôi, Hạ Ngữ nàng đã kém hơn rồi.Buồn cười là Hạ Ngữ nàng tự nhận mình am hiểu tu tâm, không vui không buồn.Không ngờ hôm nay tâm cảnh của nàng lại dao động.Trong lòng Hạ Ngữ không nhịn được cảm thán một câu. Thật không hổ sư đệ của Kế Ngôn, tuyệt đối không phải hạng người bình thường.Nhất môn song kiêu.Càng đáng sợ hơn là Lữ Thiếu Khanh và Kế Ngôn đều bái nhập môn hạ Thiều Thừa.Kế Ngôn hiển lộ phong mang, chiến lực cao siêu, từng bước từng bước trở thành đệ nhất nhân trong thế hệ trẻ tuổi Tề Châu.Đối mặt với Kế Ngôn đáng sợ, thế hệ trẻ Tề Châu không ít người phải kêu rên rằng bọn họ không phải là đối thủ của hắn ta, vội vàng nhượng bộ.Mọi người chỉ biết Kế Ngôn thuộc Thiên Ngự Phong của Lăng Tiêu Phái nhưng lại không biết Kế Ngôn có một sư đệ.Hơn nữa, người sư đệ này còn có thể ẩn giấu lâu như vậy, khiến người ngoài không hề hay biết gì, khiêm tốn đến đáng sợ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận