Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 2253: Chương 2253

Chương 2253: Chương 2253Chương 2253: Chương 2253
Nhóm dịch: Ky Sĩ Bóng Đêm Hỗn đản!
Trong lòng Gia Cát Huân cực kỳ giận dữ, coi ta là đá dò đường thì thôi đi, còn muốn ta làm việc cho ngươi nữa? Gia Cát Huân muốn đuổi Mặc Quân kiếm đi, nhưng cảm giác tay cầm nó lại khiến nàng ta mê luyến.
Đồng thời, một con quái vật giết tới, Gia Cát Huân tức sôi ruột, lần nữa phát tiết cơn giận lên quái vật.
Mặc Quân kiếm cũng vô cùng sắc bén, mặc kệ ngươi là quái vật lớn hay quái vật nhỏ gì, chỉ vung mấy kiếm đã nhẹ nhõm giải quyết.
Giết đuổi lui được quái vật lớn, Mặc Quân trở nên kích động rõ ràng.
Nó thúc giục Gia Cát Huân: “Nhanh, mang ta tới ta muốn ăn nó.”
Tiêu Y tiến lại nói: “Mặc Quân chớ làm loạn, Đại sư huynh ở đó đấy.”
Tiếng Mặc Quân vọng ra: “Lão đại bảo ta tới trộm nhà.” “Hắn bị sắc long truy sát không ăn trộm được, sớm muộn gì cũng sẽ bị sắc long đánh chất.” Sau khi được Mặc Quân giải thích sơ lược, Tiêu Y và Gia Cát Huân đã hiểu Lữ Thiếu Khanh đã gặp chuyện gì bên ngoài.
Kiếm ý của Đế Kiếm không ngừng truy sát Lữ Thiếu Khanh, hắn phải chịu áp lực rất lớn, chỉ có thể để cho Mặc Quân tiến vào trong xem có thể rút củi dưới đáy nồi được không.
Mặc Quân cười hắc hắc không ngừng, nói: “Lão đại nói, để cho ta há mồm mà ăn, tốt nhất là ăn luôn thanh kiếm này đi.” Mặc dù Đế Kiếm tản ra khí tức khiến cho trong lòng Mặc Quân sợ hãi, nhưng cũng khơi dậy cơn đói của nó.
Lợi hại như vậy, nhất định là rất ngon.
Tiêu Y lại lo lắng: “Như thế sẽ không ảnh hưởng đến Đại sư huynh chứ?”
Vô Khâu lên tiếng nói: “Sẽ không, nếu chúng ta có thể giúp Vô Khâu, cũng sẽ là chuyện tốt với chủ nhân.”
“Đi đi, mau dẫn chúng ta đi.” Mặc Quân thúc giục, tỏ vẻ vội vã không nhịn nổi nữa. Tiêu Y thoáng nhìn xung quanh, lúc này bọn quái vật đã rụt trở lại, dừng tấn công, tỉnh táo hiếm thấy.
Tựa như bốn con quái vật là thủ đoạn cuối cùng của bọn chúng.
Hiện tại tạm thời không có nguy hiểm gì.
Tiêu Y nhận lấy Mặc Quân kiếm trong tay Gia Cát Huân, lần nữa xác nhận: “Thật sự là Nhị sư huynh dặn dò chứ không phải ý tứ của mình ngươi thôi sao?”
Trái tim Gia Cát Huân nháy lên một cái. Nàng ta cảm thấy Tiêu Y lo lắng như vậy không phải không có lý.
Dù sao thì, kiếm linh này cũng vô sỉ hạ lưu hệt như chủ nhân của nó vậy.
Mấy lời nói dối chắc chắn là chuyện thường ngày.
Như bị ấm ức nhiều lắm, Mặc Quân kiếm lắc lắc: “Ngươi không tin ta cũng phải tin Vô Khâu chứ?”
Cũng là đạo lý này, Tiêu Y dẫn theo Vô Khâu cùng Mặc Quần kiếm đi tới bên cạnh Kế Ngôn. Cây ngô đồng đang ôm Tiểu Hắc tới gần hỏi: “Muốn làm gì?”
Mặc Quân hào tình vạn trượng: “Ta muốn ăn thanh kiếm này.”
Cây ngô đồng nhìn Mặc Quân kiếm như nhìn tên ngớ ngẩn, như nhìn Lữ Thiếu Khanh: “Ngây thơi”
“Bớt nói nhiều lời, đưa ta tới đó đi!”
Nó vừa dứt lời, ánh sáng của Đế Kiếm bỗng nhiên yếu đi. Ngay lập tức, một cỗ khí tức kinh khủng càn quét ra, âm lãnh, quỷ dị khiến cho người ta sợ hãi.
“Khặc khặc, cuối cùng đã thành công.”
Mặt đất bỗng nhiên chấn động, tiếng quái vật gào thét lại vang lên.
Vô số quái vật từ trong khe hở dũng mãnh xông ra. Trong ánh mắt khiếp sợ của mấy người Tiêu Y, những quái vật này lần lượt hóa thành một màn sương mù màu đen, bay về hướng Đế Kiếm, lọt vào bên trong.
Đế Kiếm bắt đầu chấn động, khí tức sắc bén bắt đầu lan tràn, như bão lốc càn quét hất thảy.
Mặt đất xung quanh xuất hiện vô số lỗ thủng nhỏ.
Cây ngô đồng vội vàng hô lớn: “Mau rời khỏi nơi này đi.” Đám người vội vàng lui lại, Đế Kiếm không ngừng rung lên, sau đó bắt đầu chậm rãi thu nhỏ.
Cuối cùng biến thành một thanh kiếm gãy dài khoảng ba thước, không ngừng lăn lộn trên bầu trời.
Bề mặt nó tràn ngập sương mù màu đen bao phủ. Khí tức âm lãnh quỷ dị và phong mang bá đạo không ngừng đối đầu.
Xung quanh xuất hiện vô số khe hở.
Vỡ tan, khép kín, khép kín, lại vỡ tan.
Dần dần, Đế Kiếm dừng lăn lộn, màn sương màu đen nhập vào trong thân kiếm. Lúc này, Đế Kiếm đã hoàn toàn chuyển thành màu đen, tỏa ra vẻ tà ác thuần túy. Ông! Đế Kiếm khẽ rung lên một chút, một tiếng kiếm reo vang.
Phụt!
Mấy người Tiêu Y như bị sét đánh, phụt máu tươi quỳ rạp xuống đất.
Ủy áp kinh khủng đè xuống khiến cho bọn họ không thể sinh nổi nửa phần phản kháng.
Đế Kiếm trôi nổi trên bầu trời, như Thiên Đế chắn ngang trời, tản ra khí tức đáng sợ, khiến cho cả mảnh đại lục lâm vào sợ hãi. Hất thảy đầu cúi đầu.
Cho dù là cây cối trên đại lục lúc này cũng tạm thời rũ tán lá.
Leng kendg.
Lan Thủy kiếm của Tiêu Y nhảy ra khỏi nhẫn trữ vật xuất hiện từ khi nào không biết, nằm dưới đất bên cạnh nhân trữ vật của Tiêu Y. Kiếm nằm trong tay.
Gia Cát Huân cũng vậy, kiếm mà nàng ta tiện tay thu thập được cất trong nhẫn trữ vật cũng đều bắn ra ngoài hết. Chúng nằm rạp xuống đất, quỳ lạy Đế Kiếm trên trời. Lúc này tất cả kiếm đầu xuất hiện, quỳ lạy Đế Kiếm là Đế Vương trong kiếm.
Vô Khâu kiếm, Mặc Quân kiếm và Lan Thủy kiếm khẽ run lên, nỗi sợ hãi vô tận trào lên trong lòng ba đứa kiếm linh.
Thân là kiếm linh, chúng còn nhạy cảm hơn cả nhân loại, càng hiểu rõ sự đáng sợ của Đế Kiếm hơn.
Ông!
Đế Kiếm lại lần nữa rung lên. Phụt!
Mấy người Tiêu Y lại phụt máu.
Chát chát.
Ngoại trừ ba thanh trường kiếm Vô Khâu kiếm, Mặc Quân kiếm và Lan Thủy kiếm, những thanh kiếm khác xuất hiện lúc này đầu vỡ vụn, hóa thành mảnh vỡ đầy trời. Trước Đế Kiếm, bọn chúng không xứng tồn tại.
Két!
Càng đáng sợ hơn là, bề mặt Vô Khâu kiếm, Mặc Quân kiếm và Lan Thủy kiếm lại xuất hiện vết nứt, mà vết nứt này còn không ngừng lan rộng.
Từng tiếng răng rắc vang lên rất khẽ, rất nhẹ, lại khiến cho trái tỉm Tiêu Y thắt lại.
Ba thanh kiếm đầu không chịu nổi uy áp của Đế Kiếm. Nếu Vô Khâu kiếm, Mặc Quân kiếm và Lan Thủy kiếm bị hủy, ba sư huynh muội bọn họ cũng sẽ bị thương theo. Phải làm chút gì đó!
Tiêu Y âm thầm gào thét, nàng rất gấp. Nhưng áp lực cực lớn khiến cho nàng không cách nào động đậy, như bị vô số tòa núi đè ép, đến thở cũng khó, có cảm giác bất cứ lúc nào cũng có thể bị ép thành thịt muối.
Dưới áp lực này, Tiêu Y cảm thấy mình đã mất đi cảm giác và khống chế thân thể. Nhưng nàng không từ bỏ, mà đang rất nỗ lực.
Trong lòng nàng kêu gào, liều mạng muốn thôi động thân thể của mình.
Nhất định phải làm chút gì đó, tuyệt đối không thể trơ mắt nhìn bội kiếm của mình và sư huynh bị hủy đi.
Tiêu Y không ngừng thử nghiệm, cuối cùng, đầu ngón tay của nàng bỗng nhúc nhích.
Trong chốc lát, một sức mạnh cường đại bộc phát trong cơ thể Tiêu Y.
Bộp một tiếng, dường như có thứ gì đó trong cơ thể Tiêu Y bị đánh vỡ.
Khí tức trong người sôi trào. Vào lúc này không ngờ Tiêu Y lại đột phá, bước vào cảnh giới Luyện Hư kỳ. Gia Cát Huân nằm bên cạnh chú ý thấy màn này thì suýt nữa thì hụt hơi, ngất đi.
Có thể bất thường đến thế sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận