Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 669 - Sư phụ muốn đi Yêu giới bồi dưỡng



Chương 669: Sư phụ muốn đi Yêu giới bồi dưỡngNhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmSau khi Tiêu Y xuống, phát hiện không thấy mấy người Ung Y đâu, nàng tò mò hỏi: "Sư phụ, bọn họ đâu?""Bọn họ đi rồi." Thiều Thừa thuận miệng nói: "Động tĩnh ở đây quá lớn, sợ người bên ngoài vào nên ta bảo bọn họ rời đi trước."Lữ Thiếu Khanh gật đầu, tỏ vẻ hết sức đồng ý với cách làm của sư phụ: "Không sai, để bọn họ ở lại sẽ chỉ là gánh nặng của ta."Úc Linh không nhịn được bĩu môi, một Nguyên Anh tầng chín mà còn là gánh nặng của ngươi? Ngươi mới là gánh nặng ấy.Tiêu Y có chút không nỡ, ôm Tiểu Bạch, cảm thấy mất mát: "Ta còn chưa nói tạm biệt với Mạnh Tiêu tỷ tỷ đâu."Lữ Thiếu Khanh không chút khách khí mắng: "Ai bảo muội đi theo ta làm gì? Lên trên không bị đánh chết cũng coi như muội may mắn."Liễu Xích một mực nhìn Lữ Thiếu Khanh, cuối cùng ông ta nhịn không được mở miệng: "Phía trên rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì mà làm ra động tĩnh lớn như vậy."Linh hồn trôi qua tức thì kia làm cho ông ta nhớ tới đều âm thầm phát run, thứ đó quá kinh khủng.Lữ Thiếu Khanh hỏi ngược lại: "Ta còn muốn hỏi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì mà gây ra động tĩnh lớn như vậy kìa. Thứ phía trên là do ai làm ra vậy? Quá đê tiện."Giọng điệu Lữ Thiếu Khanh mang theo nồng đậm bất mãn, rất mất hứng.Ngồi truyền tống trận lại còn muốn ta trả linh thạch, đây không phải là tiện thì là cái gì?Liễu Xích lắc đầu, ông ta nói: "Mặc dù ta phụng mệnh bảo vệ nơi này, nhưng ta không biết bên trên có cái gì, là ai để lại. Nhưng mà hiện tại ta cảm giác là ta có thể rời khỏi nơi này trở về Yêu giới rồi."Quanh thân Liễu Xích tản ra sự nhẹ nhõm, sứ mệnh ở chỗ này bảo vệ liên tục ngàn vạn năm cũng đã kết thúc, ông ta cũng có thể trở về Yêu giới rồi.Được rồi, không hỏi được gì, Lữ Thiếu Khanh nói với Thiều Thừa: "Sư phụ, chúng ta đi thôi."Lần này trở về Tề Châu, đời này không đi ra ngoài, liền nằm chết ở trên Thiên Ngự Phong thôi.Thiều Thừa nhìn Liễu Xích, khoát tay nói: "Các ngươi đi đi, ta theo tiền bối đi một chuyến.""Đi một chuyến? Đi đâu?" Lữ Thiếu Khanh sửng sốt, sau đó kịp phản ứng, nhất thời giận tím mặt."Được lắm, ngươi lừa gạt sủng vật của ta không nói, ngươi còn muốn bắt cóc cả sư phụ ta theo sao?"Lữ Thiếu Khanh quát Liễu Xích: "Chim già, ngươi muốn làm gì?"Chim già?Liễu Xích nghe vậy cũng giận dữ, lập tức muốn cho Lữ Thiếu Khanh một bài học."Tiểu tử nhân loại, đừng tưởng rằng ta không dám giết ngươi."Chim già là từ để cho ngươi kêu sao?Ta mẹ nó vẫn còn là tiểu tử trẻ tuổi, tràn đầy sức sống đấy.Thiều Thừa vội vàng mở miệng: "Thiếu Khanh, chuyện này không liên quan đến tiền bối, là ta tự nguyện đi theo."Lữ Thiếu Khanh không tin: "Sư phụ, người đi theo để làm gì? Ông ta đi Yêu giới, người đi Yêu giới cùng không sợ sẽ bị người ta coi là điểm tâm để ăn sao?"Yêu thú cũng ăn thịt người đấy.Sắc mặt Thiều Thừa ửng đỏ, ông quanh co một chút, không chịu nói ra nguyên nhân: "Dù sao đây cũng là quyết định của vi sư, ngươi bớt quản đi."Nói ra nguyên nhân thật sự, quá mất mặt, đánh chết cũng không thể nói.Lữ Thiếu Khanh bắt đầu hoài nghi, sư phụ thật khác thường, hắn đi vòng quanh sư phụ hai vòng, nhìn chằm chằm Thiều Thừa đến mức khiến trong lòng ông sợ hãi."Làm gì? Làm gì?" Thiều Thừa giận dữ, đồ hỗn trướng này, muốn làm gì.Thiều Thừa càng như vậy, Lữ Thiếu Khanh lại càng hoài nghi, sư phụ bình thường nếu có biểu hiện chột dạ như vậy, chắc chắn là muốn đi làm chuyện gì đó mờ ám.Lữ Thiếu Khanh thử hỏi: "Sư phụ, người có tình nhân ở Yêu giới sao? Người đặt An sư bá ở đâu rồi?""Hỗn trướng!" Thiều Thừa không nhịn được, lập tức muốn cho Lữ Thiếu Khanh một búa.Ta là muốn đi bồi dưỡng, vì mấy tên đồ đệ không bớt lo là các ngươi đấy.Lữ Thiếu Khanh vội vàng né tránh: "Sư phụ, người không nói rõ, ta nào dám đồng ý cho người đi.""Chim...""Hả?" Sát ý của Liễu Xích tăng vọt.Lữ Thiếu Khanh lập tức sửa lại: "Tiền bối không phải người, người đi theo ông ta đến Yêu giới rất nguy hiểm."Mặt Liễu Xích co rút, tên hỗn đản này đang vòng vo mắng ông ta sao?Thật muốn đánh chết hắn.Đáng tiếc, câu này nghe có vẻ là mắng chửi người, nhưng trên thực tế lại là lời nói thật.Liễu Xích là yêu thú, không phải người, đúng thực là không có gì sai trái.Thiều Thừa bất đắc dĩ, nhìn thoáng qua Tiểu Hồng đang mắt to trừng mắt nhỏ với Tiểu Bạch Hổ, bố trí một lý do: "Tiểu Hồng đi theo, ta không yên lòng, muốn đi theo xem."Vẻ mặt Lữ Thiếu Khanh ghét bỏ: "Sư phụ, người cho là con ngốc hay là thế nào? Người hỏi sư muội ngu xuẩn một chút xem, nàng có tin lời của người nói không?"Tiêu Y hết sức phối hợp, liều mạng lắc đầu: "Sư phụ, người đừng mạo hiểm, nguy hiểm lắm."Thiều Thừa đau lòng, nhìn xem, ngay cả tiểu đồ đệ cũng cảm thấy ta đi Yêu giới không an toàn.Không phải là do cảm thấy thực lực của ta không mạnh sao?Không được, ta nhất định phải đi Yêu giới, xông vào nơi mà tiền bối nói, ta nhất định phải tăng thực lực của mình lên.Không vì cái gì khác, chỉ riêng việc có đầy đủ thực lực để có thể tiếp tục đánh tên đồ đệ vô liêm sỉ này cũng rất tốt rồi.Thái độ Thiều Thừa kiên quyết: "Vi sư tâm ý đã quyết, không cần khuyên..."Lữ Thiếu Khanh nói lời thành khẩn, vì sư phụ mà tan nát cõi lòng: "Sư phụ, không phải con không cho người đi, nhưng nếu người có chuyện gì mà không nói cho con biết, con trở về ngủ cũng không an lòng.""Người thành thật nói cho con biết, nếu không con trở về làm sao ngủ được? Không cho con đi theo như vậy, người ra ngoài phóng túng, cũng phải cho con một lý do để yên tâm, con cũng không muốn cả ngày lo lắng phải cho người."Thiều Thừa vẫn là cách nói kia: "Ta đi xem Tiểu Hồng."

Bạn cần đăng nhập để bình luận