Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 550 - Đầu óc Đại sư huynh bị hỏng rồi (tt)



Chương 550: Đầu óc Đại sư huynh bị hỏng rồi (tt)Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmCừu Lang lại không có suy nghĩ như Úc Linh, hắn ta không biết được sự lợi hại của Lữ Thiếu Khanh, về thực lực của Lữ Thiếu Khanh hắn ta không có nhận thức trực tiếp.Giờ hắn ta đang vô cùng hưng phấn, nhìn mặt đất bừa bộn, hỗn độn xung quanh, hắn ta cảm thấy phong cảnh nơi đây thật đẹp.Hắn ta nói với Úc Linh: “Đội trưởng Úc Linh, đi thôi, khống chế hắn lại để hỏi vài tình báo. Haha, còn tưởng Nguyên Anh kỳ nhân loại lợi hại thế nào, cuối cùng vẫn là bại tướng dưới tay ta.”Trong lòng Úc Linh thầm lắc đầu, ngươi không xấu hổ à?Bàn về công lao, Nguyễn Thuấn đại nhân mới là công thần lớn nhất, không có hắn ta công kích tên khốn này đến phiên ngươi ở đây diễu võ giương oai sao?Cừu Lang nhìn thấy Úc Linh vẫn không động thủ thì không vui, ỷ vào thân phận đặc sứ, trong lúc bất tri bất giác hắn ta đã coi mình đứng trên Úc Linh, nơi này do hắn ta định đoạt.“Đội trưởng Úc Linh, ngươi định làm gì? Mau khống chế hắn lại, hỏi rõ ràng tình huống nơi này rồi nghĩ cách kéo dài thời gian, chờ đợt viện binh tiếp theo.”Úc Linh lấy lại tinh thần, vực tinh thần dậy, đúng như lời Cừu Lang nói, phải hỏi rõ tình báo, nghĩ cách kéo dài thời gian.Nàng ta cẩn thận từng li từng tí tiến lên, định khống chế Lữ Thiếu Khanh lại.Nhưng càng đến gần Lữ Thiếu Khanh, cảm giác nguy hiểm trong lòng nàng ta càng mãnh liệt, khiến nàng ta cảm thấy như đang tự đưa mình đến miệng hung thú vậy.Sắc mặt Úc Linh nghiêm túc nhìn Lữ Thiếu Khanh hôn mê bất tỉnh, trong lòng quyết định, người này quá nguy hiểm, vẫn là giết tốt nhất.Một thanh thiết thương xuất hiện trong tay Úc Linh, cán thương màu đỏ sậm, như ngâm trong máu tươi ngàn vạn năm, mũi thương phong mang tất lộ, tản ra sát cơ kinh khủng.Mũi thương sáng lên một vòng ánh sáng màu đỏ, xé rách không khí, lưu lại một đạo thương ảnh hư ảo, gần như trong chớp mắt giết đến trước mặt Lữ Thiếu Khanh.Cừu Lang nhìn thấy Úc Linh như thế, càng cảm thấy khinh miệt, coi thường phun ra hai chữ: “Nhu nhược!”Nhưng mà...Lữ Thiếu Khanh đang hôn mê bỗng nhiên mở to mắt, hô to: “Cô nàng, ngươi độc ác quá.”Úc Linh cùng Cừu Lang chấn kinh.Úc Linh hoảng sợ, nàng ta không thể nào ngờ rằng Lữ Thiếu Khanh lại đang giả chết.Nhưng giờ khắc này, nàng ta không cách nào lui nữa, điều duy nhất nàng ta có thể làm chính là tiếp tục tiến công.Đôi mắt Úc Linh bộc phát ra tử sắc kiên định: “Đi chết đi!”Thiết thương trên không trung một lần nữa phát ra thanh âm bạo liệt, khí thế càng tăng lên, như một con giao long màu đỏ giương nanh múa vuốt nhào về phía con mồi.Nhưng mà chênh lệch giữa Kết Đan kỳ tầng chín và Nguyên Anh kỳ tầng hai không thể dựa vào ý chí lực và dũng khí là có thể bù đắp được.Lữ Thiếu Khanh trừng nàng ta một cái, đầu tiên Úc Linh như bị thi triển thuật định thân, đứng im ngay tại chỗ, thiết thương chỉ Lữ Thiếu Khanh từ xa nhưng vẫn còn thiếu một chút khoảng cách nữa.Tiếp theo, một cỗ thần thức cường đại đánh tới, thức hải của Úc Linh bị phá hư, cả người như bị sét đánh, miệng phun máu tươi bay ngược trở về với tốc độ nhanh hơn.Nàng ta phun ra máu tươi tạo thành một mảnh huyết vụ trên không trung.Nàng ta vô cùng thê thảm, sau khi ngã ầm ầm trên mặt đất thì bị một cỗ linh lực của Lữ Thiếu Khanh cuốn đến khống chế Úc Linh.Sau đó hắn lại đưa mắt nhìn về phía Cừu Lang.Lúc này sắc mặt Cừu Lang trắng bệch, toàn thân cứng ngắc.Hắn ta không ngờ Lữ Thiếu Khanh lại giảo hoạt như vậy, hơn nữa còn giả vờ rất giống.Bị lừa rồi.Trong lòng Cừu Lang vừa tức vừa kinh ngạc, nhìn hằm hằm Lữ Thiếu Khanh: “Ngươi, ngươi...”“Ngươi ngươi cái gì?”Lữ Thiếu Khanh không nói hai lời, đánh ra một tát.Trên mặt Cừu Lang lập tức bị một bàn tay vô hình tát vào mặt, máu tươi phun ra, cả người lăn hai vòng như một trái banh da.“Đáng, đáng chết!”Cừu Lang nổi giận, khí tức tăng vọt, lúc hắn ta đang muốn liều mạng với Lữ Thiếu Khanh thì Lữ Thiếu Khanh đã đi tới trước mặt hắn ta. ánh mắt lạnh lẽo, như tử thần ra tay với hắn ta.“A!”Cừu Lang không có cách nào ngăn cản, Lữ Thiếu Khanh một kiếm tháo một cánh tay của hắn ta, máu tươi vẩy ra.Cừu Lang che lấy cánh tay hét thảm lên, một cỗ kiếm ý thuận vết thương tiến vào trong cơ thể của hắn ta, phá hoại trắng trợn.Đan điền, thức hải, kinh mạch, huyết nhục, xương cốt đều lọt vào công kích và phá hoại của kiếm ý.Cừu Lang giãy dụa muốn phản kháng nhưng Lữ Thiếu Khanh không cho hắn ta cơ hội.“Rắc!” một tiếng như tiếng trứng gà vỡ tan.Cừu Lang kêu rên lên, đau đớn to lớn khiến hắn ta không chịu nổi.Kiếm ý chẳng những phá hư đan điền của hắn ta, ngay cả nội đan của hắn ta cũng bị phá hư.Cừu Lang tuyệt vọng, đan điền bị hủy, nội đan bị nát.Nhục thể cùng tinh thần chịu hai tầng đả kích khiến hắn ta như một con dã thú rơi vào tuyệt cảnh đang kêu rên bi thảm, tuyệt vọng.Lữ Thiếu Khanh lạnh lùng nhìn hắn, trên mặt không có bất kỳ biểu lộ gì.Lãnh khốc, tàn nhẫn, tuyệt tình.Quản Đại Ngưu ở xa lén nấp một bên nhìn thấy cảnh này, thân thể khẽ run rẩy, y tiểu mất rồi.Thật là đáng sợ.Người này thật là đáng sợ.Sau khi y vứt Lữ Thiếu Khanh rồi bỏ chạy thì lại len lén quay về.Trên người y có pháp khí có thể che giấu khí tức bản thân.Nơi này có tin tức lớn, y không muốn bỏ lỡ.Nhưng y lén lút quay về thì lại nhìn thấy cảnh tượng khủng bố này.Quả nhiên là kẻ đáng sợ nhất.Tim Quản Đại Ngưu đập thình thịch, hơi muốn khóc.Tên khốn kiếp này ban nãy vẫn giả vờ, buồn cười là mình còn định cháy nhà hôi của.Mình đang tự tìm cái chết rồi.Quản Đại Ngưu nhìn Lữ Thiếu Khanh như một sát thân lại một lần nữa tháo cánh tay kia của Cừu Lang xuống.Da đầu y tê lên, trong lòng âm thầm quyết định, được rồi, đợi chút nữa vẫn nên lén chạy đi thật xa.Cách được tên đó bao xa thì chạy bấy xa, thật là đáng sợ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận