Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 565 - Nghiền xương thành tro là truyền thống nào đó hay sao? (tt)



Chương 565: Nghiền xương thành tro là truyền thống nào đó hay sao? (tt)Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmNgười tới chính là Thiều Thừa và Tiêu Y, bọn họ đi ngang qua nơi này vừa vặn thấy cảnh Úc Linh bị người ta đuổi giết.Tiêu Y không thể chịu nổi khi thấy ba tên đại nam nhân bắt nạt một nữ nhân như vậy."Sư phụ, mau cứu tỷ tỷ đó đi mà."Thiều Thừa đi tới mép phi chu, ba tên Ma tộc phía dưới kinh sợ."Nguyên, Nguyên Anh?"Cũng chỉ có Nguyên Anh mới có thể vung tay đánh bay bọn họ."Chết tiệt, giết ông ta trước!"Ba tên Ma tộc nổi giận gầm lên một tiếng, không những không lùi mà còn tiến tới, ba người liên thủ ra tay với Thiều Thừa."Nhân loại Nguyên Anh, chúng ta cũng giết như thường!"Không thể không nói Ma tộc đúng là có bản lĩnh độc đáo, ba người liên thủ, phối hợp ăn ý, mang đến một chút áp lực cho Thiều Thừa.Đương nhiên, cũng chỉ là một chút áp lực.Đối mặt với bọn họ, Thiều Thừa còn chẳng thèm dùng kiếm, chỉ dùng tay không đã đánh tan ba người.Thực lực Nguyên Anh tầng ba không phải là nói suông mà thôi.Lần đầu tiên gặp Ma tộc, Thiều Thừa định giữ lại một người hỏi cung.Nhưng mà sau khi ba người nhìn thấy mình không phải là đối thủ của Thiều Thừa, thế mà lại dời mắt về phía Tiêu Y, ra tay với Tiêu Y.Lần này xem như sờ trúng mông lão hổ, đụng nghịch lân của rồng."Muốn chết!"Thiều Thừa nổi giận, cũng không muốn giữ người sống nữa, trường kiếm xuất hiện trong tay, một kiếm bổ ra, ba tên Ma tộc kêu thảm một tiếng, táng thân trong kiếm quang, thi thể chia năm xẻ bảy.Thiều Thừa lại vung bàn tay to lên, linh lực cường đại trào ra, nghiền nát thi thể ba người, trở thành tro tàn, bay theo gió.Úc Linh nằm trên mặt đất thấy cảnh tượng như vậy, trên mặt mang theo vẻ kinh hãi.Nguyên Anh trên thế giới này ai cũng thích nghiền xương người ta thành tro sao?Tên khốn kia làm như vậy, tên Nguyên Anh này cũng làm như vậy.Đây là truyền thống gì đó sao?Hay đây là thủ đoạn tu sĩ nhân loại đối phó với Ma tộc bọn họ?Úc Linh nằm trên mặt đất, linh lực trong cơ thể đã khô cạn từ lâu, hoàn toàn không cử động được.Nếu trạng thái còn đỡ, có lẽ nàng đã có thể thoát được rồi.Nhưng lúc này, Úc Linh đành phải nhận mệnh.Chỉ tiếc, trong lòng không cam.Lúc Úc Linh nhắm mắt chờ chết, một lực lượng nhấc nàng lên.Úc Linh mở to mắt, nàng được mang lên trên thuyền, một khuôn mặt hồn nhiên, xinh đẹp ngọt ngào xuất hiện trước mặt nàng."Wow, tỷ tỷ, mắt của ngươi có màu tím à, đẹp quá đi mất.""Ngươi…"Diện mạo xinh đẹp ngọt ngào, ngây thơ trong sáng của Tiêu Y làm cho người ta vừa thấy đã có thiện cảm.Úc Linh thấy Tiêu Y, trong lòng xúc động, cũng nghĩ tới muội muội của mình."Yên tâm đi, không có sao đâu, có sư phụ ta ở đây, có bao nhiêu Ma tộc tới cũng không sợ." Tiêu Y an ủi Úc Linh một phen, tò mò hỏi: "Sao ngươi lại bị Ma tộc đuổi giết vậy?"Úc Linh câm lặng.Nàng không dám nói thân phận thật sự của mình cho Tiêu Y và Thiều Thừa trước mắt biết.Nàng sợ nói ra xong, Thiều Thừa sẽ nghiền xương nàng thành tro.Chết tử tế không bằng sống sót, hiện tại có cơ hội sống sót, đương nhiên Úc Linh không muốn bỏ qua.Tiêu Y thấy Úc Linh khó xử, rất là hiểu chuyện: "Thôi, tỷ tỷ, ngươi có gì khó nói thì thôi vậy.""Dù sao ngươi bị Ma tộc đuổi giết, chắc chắn ngươi không phải người xấu.""Đối phó với Ma tộc, đều là anh hùng của nhân loại chúng ta."Lòng dạ Tiêu Y đơn giản, hơn nữa nhìn Úc Linh cũng không giống người xấu, trong lòng đã nhận định Úc Linh là người tốt.Có điều nàng cũng không ngốc, chỉ có sư phụ ở bên cạnh, nàng mới dám không kiêng nể gì, không phòng bị gì đi tới bên cạnh Úc Linh như thế.Úc Linh nghe Tiêu Y nói xong, chỉ cảm thấy cạn lời.Nha đầu này, đúng là ngây thơ.Nàng khẽ vùng vẫy, thân thể của Ma tộc cường tráng hơn nhân loại mấy lần.Nhân loại bình thường mà bị thương giống Úc Linh, đã nằm không thể nhúc nhích từ sớm.Úc Linh hành lễ với Thiều Thừa và Tiêu Y: "Cảm tạ ân cứu mạng của hai vị."Thiều Thừa khoát tay, mỉm cười, hòa ái dễ gần: "Không cần khách sáo, Ma tộc, ai gặp được cũng sẽ giết."Thiều Thừa hòa ái dễ gần, giống như một vị đại thúc hiền lành, Tiêu Y ngọt ngào đáng yêu, miệng ngọt như mía lùi, mở miệng là gọi tỷ tỷ.Úc Linh thấy thầy trò như vậy, trong lòng nhịn không được cảm thán.Hóa ra nhân loại cũng không bạo ngược vô đạo, hung tàn cực ác như truyền thuyết như vậy.Sư phụ hòa thuận dễ thân, đồ đệ ngoan ngoãn hiểu chuyện.Chắc chắn xuất thân từ đại môn phái.Úc Linh rất có thiện cảm với hai thầy trò Thiều Thừa và Tiêu Y.Trong thời gian tiếp theo, Úc Linh ở lại đây dưỡng thương.Ở bên cạnh một vị Nguyên Anh, an toàn hơn tự chạy loạn khắp nơi rất nhiều.Thời gian trôi qua, Úc Linh cũng dần thân thiết với Tiêu Y.Nói đúng ra, tính cách của Tiêu Y làm Úc Linh yêu thích vô cùng, sau một thời gian chung đụng, Úc Linh đã coi nàng như muội muội ruột thịt của mình.Sau khi hai người thân nhau, Úc Linh nhịn không được hỏi Tiêu Y: "Tiểu Y muội muội, ngươi định đi tìm Thánh, Ma, Ma tộc sao?"Đồng thời, trong lòng nàng âm thầm quyết định, nếu là như vậy, nàng sẽ kiệt lực khuyên can.Ma tộc truyền tống đến lần này không đơn giản, thực lực cường hãn, tuyệt đối không phải loại Nguyên Anh như Thiều Thừa có thể đối phó.Tiêu Y lắc đầu, trên mặt lộ ra vẻ tò mò: "Ta cũng muốn lắm, nhưng sư phụ không có quyết định này.""Chúng ta ra ngoài tìm sư huynh."Úc Linh ngạc nhiên, không thể ngờ câu trả lời lại là như vậy."Vì, vì sao?" Úc Linh rất lạ, sư huynh của ngươi nên lớn hơn ngươi mới đúng, sao phải ra ngoài tìm bọn họ?Chẳng lẽ là đến tuổi nổi loạn, bỏ nhà trốn đi, nhiều năm không về nhà?Tiêu Y cười hắc hắc, nhìn thoáng qua sư phụ bên ngoài, thì thầm nói: "Không phải có Ma tộc xuất hiện ở Yến châu sao?""Sư phụ lo cho an toàn của hai vị sư huynh, bèn dẫn ta ra ngoài tìm bọn họ."

Bạn cần đăng nhập để bình luận