Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 129 - Thiên tài Tiêu gia



Chương 129: Thiên tài Tiêu giaNhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmVừa rồi Thiều Thừa đại chiến Thương Chính Sơ là có thể phát tiết lửa giận trong lòng. Tiêu Sấm lại không có cách nào tìm Thương Chính Sơ tính sổ, lửa giận trong lòng không có chỗ phát tiết.Hiện tại Lữ Thiếu Khanh đúng lúc đụng vào họng súng, trong đó ít nhiều đều mang theo ân oán cá nhân.Tuy rằng bình thường Thiều Thừa cũng sẽ bị Lữ Thiếu Khanh chọc giận đến hộc máu.Khi đó ông cũng sẽ ra tay trừng trị Lữ Thiếu Khanh, nhưng mà đó cũng là chuyện của ông.Đồ đệ của ông, ông muốn làm như thế nào thì làm như thế đó. Là hôn là mắng là đánh, ông muốn làm gì cũng được.Nhưng người ngoài thì không được.Tiêu Sấm khó chịu nói: "Thiều sư đệ, nếu không trừng trị tên tiểu tử vô liêm sỉ này một trận thì không được đâu. Đệ cũng không thể nuông chiều hắn được."Ta giao chất nữ của ta cho ngươi, ngươi không quản lý giúp ta, hiện tại đều thành một cô nàng quá nhanh mồm nhanh miệng rồi.Thiều Thừa lại kiên trì nói: "Oan có đầu nợ có chủ. Ta biết trong lòng huynh rất tức giận chuyện lần này, nhưng đó cũng là người Quy Nguyên Các gây sự trước."Lữ Thiếu Khanh hiểu được: "Không thể nào, Tiêu sư bá ngài không dám tìm Quy Nguyên Các gây phiền toái, chỉ có thể trút giận lên người ta sao? Từ khi nào mà ngài lại trở nên nhát gan như vậy? Là nam nhân thì nên đi chém lão già Thương Chính Sơ kia, đừng bắt nạt ta."Thiều Thừa cả giận nói: "Ngươi bớt nói vài câu đi."Cái tên tiểu tử hỗn đản này, không phải là thấy lửa cháy nên muốn đổ thêm dầu chứ?Tiêu Sấm càng nổi giận: "Không được, hôm nay ta nhất định phải trừng trị ngươi.""Cái này thì không thể được."Thiều Thừa không đồng ý nói: "Tiêu sư huynh muốn làm gì ta cũng có thể đồng ý, duy chỉ không được bắt nạt đồ đệ ta."Thái độ của Thiều Thừa kiên quyết.Đây là điểm mấu chốt của ông, ai cũng đừng nghĩ sẽ bắt nạt đồ đệ ta, cho dù là người cùng môn phái.Tiêu Y cũng ngăn Tiêu Sấm lại: "Thúc thúc đừng tức giận. Nhị sư huynh đối xử rất tốt với con.""Tốt cái rắm, con đi theo hắn đều học chuyện xấu rồi."Tiêu Sấm vô cùng đau đớn, trong lòng thương tâm không thôi.Nha đầu này đều giúp người ngoài nói chuyện rồi."Là thật mà, Nhị sư huynh đối xử với con rất tốt..."Tiêu Sấm khẽ nói: “Hắn đã làm gì con rồi?”“Tính cách tiểu tử này ta biết, con đi theo hắn ngoài học cái xấu thì sẽ chẳng học được thứ gì khác đâu.”Tiêu Y lắc đầu: “Thúc thúc, thúc không biết cũng là rất bình thường, dù sao thì Nhị sư huynh đối xử với con cũng rất tốt.”Lữ Thiếu Khanh đối xử tốt với nàng ta, nàng ta hiểu rất rõ.Không có Lữ Thiếu Khanh, nàng ta tuyệt đối sẽ không tiến bộ nhanh như vậy.Trong suy nghĩ của Tiêu Y, Lữ Thiếu Khanh không chỉ là Nhị sư huynh của nàng ta mà còn là huynh trưởng của nàng ta.Giống như Kế Ngôn, cũng là huynh trưởng của nàng ta, vô cùng quan tâm đến nàng ta.Thiên Ngự Phong là ngôi nhà thứ hai của nàng ta, ba người Thiều Thừa là người nhà mới của nàng ta.Trong lòng Tiêu Sấm càng thêm khó chịu.Còn nói giúp cho người ngoài nữa, làm thúc thúc đau lòng quá.Tiêu Sấm hừ giọng nói: “Không biết tiểu tử khốn kiếp này chuốc thuốc mê gì cho con mà con lại bảo vệ hắn như vậy.”“Ta không tin hắn có thể dạy được gì cho con.”Sau khi nói xong, ánh mắt Tiêu Sấm rơi lên người Kế Ngôn.Mục đích ông ta cho Tiêu Y bái nhập Thiên Ngự Phong trên thực tế là để Tiêu Y đi theo bên cạnh Kế Ngôn, học tập Kế Ngôn.Nhưng không ngờ mọi chuyện lại xảy ra sai lầm, có vẻ thời gian Tiêu Y đi với Lữ Thiếu Khanh còn nhiều hơn.Lữ Thiếu Khanh không vui: “Tiêu sư bá, người nói vậy là có ý gì?”“Có thể đi theo con, đây là phúc khí của sư muội.”“Phúc khí?”Tiêu Sấm muốn đánh người: “Tính cách bản thân ngươi như thế nào ngươi tự hiểu rõ, đi theo ngươi sẽ khiến Tiểu Y học phải thói xấu thôi.”"Khụ khụ. . ."Thiều Thừa chen vào nói: “Tiêu sư huynh, huynh hiểu lầm."“Đúng là Tiểu Y đi theo Lữ Thiếu Khanh đã học được không ít thứ.”“Huynh không phát hiện thực lực của con bé đã tiến bộ hơn rất nhiều sao?”Thời điểm Tiêu Y bái nhập sư môn chẳng qua chỉ mới Luyện Khí kỳ tầng bảy.Giờ Tiêu Y đã là Luyện Khí kỳ tầng chín, hơn nữa khí tức mượt mà sung mãn, đây là dấu hiệu có thể đột phá bất cứ lúc nào.Trong khoảng ba tháng, Tiêu Y đã thăng liền hai cấp, nói ra đã đủ để dọa nhiều người sợ hãi.Tốc độ lên cấp này có thể gọi là kinh khủng.Tiêu Sấm tỉnh táo lại, cũng chú ý tới điểm này.Ông ta hừ một tiếng: “Cái này may mà có Kế Ngôn."Tiêu Sấm cho rằng đây là công lao của Kế Ngôn.Có Kế Ngôn thúc giục, Tiêu Y nhất định cố gắng tu luyện, mới có thành tựu của ngày hôm nay.Thiều Thừa nói: “Tiêu sư huynh, huynh sai rồi, Kế Ngôn có công lao, nhưng phần lớn là công lao của Thiếu Khanh.”Người khác không biết, làm sư phụ Thiều Thừa hiểu rất rõ tác dụng của Lữ Thiếu Khanh trong chuyện này.Lúc đầu khi Tiêu Y vừa tới đây là một tiểu thư đại gia, kinh nghiệm sống chưa nhiều.Đi theo Kế Ngôn tu luyện một tháng suýt chút nữa là sụp đổ luôn.Cuối cùng đi theo Lữ Thiếu Khanh, nhảy nhót tưng bừng, mắt thường cũng có thể nhìn thấy được sự tiến bộ.Đó là chưa nói đến chuyện còn lĩnh ngộ được kiếm ý.Tiêu Sấm không tin.Ông ta nói: “Thiều sư đệ, ta biết đệ đối xử tốt với tiểu tử này nhưng cũng không cần phải chuyện gì cũng bảo vệ cho hắn như vậy chứ?”Thiều Thừa nói với Tiêu Y: “Tiểu Y, con cho thúc thúc xem kiếm ý của con đi.”“Kiếm, kiếm ý?”Tiêu Sấm nghe vậy, kinh ngạc.Khi trước, ông ta cũng có nghe Thiều Thừa đề cập về chuyện này.Lúc ấy ông ta còn nói một tháng sau sẽ quay lại xem thử có phải thật không.Nhưng ông ta vẫn duy trì thái độ hoài nghi.Sao có thể lĩnh ngộ kiếm ý nhẹ nhàng như vậy được chứ.Ba đệ tử dưới trướng của ông ta đều chưa lĩnh ngộ kiếm ý, thật sự coi lĩnh ngộ kiếm ý như uống nước sao.Tiêu Y không chần chờ, cổ tay khẽ đảo, một thanh chuôi kiếm là trường kiếm màu đỏ xuất hiện.Đây là trường kiếm tam phẩm nàng ta lấy được chỗ Tuyên Vân Tâm, ban nãy Lữ Thiếu Khanh cho nàng ta phối cùng linh giáp kia.Một cỗ kiếm ý thuộc tính Thủy nhu hòa như thanh thủy khê lưu xuất hiện.

Bạn cần đăng nhập để bình luận