Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 335 - Không hổ là ngươi



Chương 335: Không hổ là ngươiNhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmQuái vật nhẹ nhàng tránh được một kích của Kha Hồng, tiếp tục cười đắc ý.Kha Hồng đối mặt với quái vật, trong lòng ông càng âm trầm.Đại trận bị phá, bọn họ đã vô lực ngăn cản những quái vật này, cũng không thể ngăn quái vật ở chỗ này giống như lúc trước.Hiện tại chỉ có thể mang theo đám hậu bối của mình thoát khỏi nơi này, phá hư truyền tống trận, có thể đỡ được ngày nào hay ngày đó.Nghĩ tới đây, Kha Hồng vô tâm tham chiến, sau khi chiến đấu trong chốc lát với quái vật, liền tìm cơ hội bức lui quái vật, thoát ly chiến trường.Quái vật không đuổi theo, nhìn Kha Hồng tụ hợp với đám người Ngu Sưởng, ánh mắt nó tràn ngập sự nhạo báng.Trong mắt nó, đám người Kha Hồng tựa như cừu non đợi làm thịt, cho dù làm cái gì cũng phí công, kết cục đã định trước, sẽ không có bất kỳ thay đổi nào.Nó mang theo tư thái mèo vờn chuột, từ trên cao nhìn xuống đám Kha Hồng.Kha Hồng đi tới bên cạnh đám người Ngu Sưởng, hét lớn: "Đi, mau rời khỏi đây."Bây giờ, việc đầu tiên cần làm chính là thoát khỏi nơi này, từ bỏ nơi này.Thiều Thừa lại nhìn quả cầu nuốt chửng Lữ Thiếu Khanh, quả cầu còn đang xoay tròn, tia chớp màu đen lóe ra quanh quẩn, vô cùng khủng bố.Thiều Thừa nói với Kha Hồng: "Tổ sư, người cứu Thiếu Khanh đi."Kha Hồng nhìn Thiều Thừa, vẻ mặt thương tâm muốn chết của Thiều Thừa khiến ông không nhịn được thở dài, ông chậm rãi lắc đầu: "Thiều tiểu tử, ngươi cũng biết dưới tình huống này, cho dù Tiên Đế tới cũng không cứu được hắn."Uy lực của quả cầu sấm khủng bố cỡ nào, bọn họ biết rõ ràng.Đại trận có thể ngăn cản được công kích của Hóa Thần đều bị quả cầu đánh tan, bởi vậy có thể thấy được uy lực của nó.Lữ Thiếu Khanh chẳng qua chỉ là một Nguyên Anh vừa mới đột phá, cho dù thiên phú có xuất sắc hơn nữa cũng không thể ngăn cản được công kích của quả cầu sấm.Lữ Thiếu Khanh hiện tại phỏng chừng đã thành bụi bặm trong thiên địa, cặn bã cũng không còn."Đi thôi." Sắc mặt Kha Hồng ảm đạm, một hậu bối xuất sắc cứ như vậy ngã xuống, ông cũng rất đau lòng.Nhưng mà những người còn lại vẫn phải tiếp tục, không thể ở lại nơi này chờ quái vật vây kín được.Quái vật bên trong khe nứt vô cùng vô tận, một khi bị bọn chúng vây quanh, tất cả mọi người nơi này, bao gồm cả ông đều sẽ ngã xuống ở đây.Kế Ngôn lại đứng lên, cung kính hành lễ với Thiều Thừa: "Sư phụ, cảm tạ người đã chiếu cố và bao dung mười năm qua, kiếp sau đồ nhi sẽ báo đáp ân tình của người."Ngữ khí của Kế Ngôn tràn ngập kiên quyết.Thiều Thừa hiểu ý của Kế Ngôn, vội vàng quát: "Kế Ngôn, đừng làm bậy, con còn trẻ. Nếu muốn báo thù cho Thiếu Khanh, ngày sau còn có thời gian, chờ đến khi con trưởng thành mới có thể báo thù cho Thiếu Khanh, bây giờ con đi vào chỉ là chịu chết thôi."Trong lòng Thiều Thừa đau khổ và sợ hãi, ông liều mạng giãy dụa đứng lên.Ông đã mất đi một đệ tử thân thiết nhất, hiện tại một đệ tử khác cũng có ý dù chết cũng phải báo thù cho Lữ Thiếu Khanh, làm sao không khiến Thiều Thừa sợ hãi trong lòng, ông không thể thừa nhận đả kích khi mất đi hai đệ tử.Trong mắt Kha Hồng lộ ra vui mừng, có tình có nghĩa, nhưng mà...Ánh mắt Kha Hồng thay đổi rất nhanh, ông nói với Kế Ngôn: "Tiểu tử Kế Ngôn, có ta ở đây, ngươi đừng nghĩ sẽ làm loại chuyện ngu ngốc này."Sau khi nói xong, vung tay lên với Kế Ngôn, Kế Ngôn bị giam cầm.Kế Ngôn im lặng.Kha Hồng là Hóa Thần, có ông ở đây, mặc dù Kế Ngôn có xuất ra tất cả vốn liếng cũng không thể thoát khỏi sự khống chế của Kha Hồng, chớ nói chi là Kế Ngôn hiện tại vẫn ở trạng thái bị thương."Đi thôi."Kha Hồng thở dài.Kế Ngôn lại nhìn quả cầu sấm xa xa, ánh mắt tràn ngập kiên định.Thù này không báo, thề không làm người.Nhưng mà vào đúng lúc này, ánh mắt Kế Ngôn đột nhiên biến đổi.Trong tầm nhìn của hắn ta, quả cầu sấm đã thay đổi.Dần dần chậm rãi bay lên, mà bóng dáng Lữ Thiếu Khanh cũng dần dần xuất hiện.Hắc lôi cầu xoay tròn, giống như một đứa trẻ ngoan ngoãn lơ lửng trên đầu Lữ Thiếu Khanh.Một màn này làm mọi người sợ ngây người.Ngay cả quái vật Hóa Thần, cùng những quái vậy chuẩn bị tiến công kia cũng đều kinh sợ.Sợ hãi, chần chừ, tò mò, các loại ánh mắt đều đổ dồn lên người Lữ Thiếu Khanh."Cái này, cái này..."Thiều Thừa không thể nghi ngờ chính là người kinh hỉ nhất, nhưng lúc này ông đã bị khiếp sợ dọa đến nói không ra lời.Uy lực của quả cầu sấm không cần nói cũng biết, nhưng Lữ Thiếu Khanh lại có thể sống sót, quá ngoài dự liệu của mọi người.Kế Ngôn mỉm cười, quả nhiên là ngươi, chưa bao giờ khiến người ta thất vọng.Lữ Thiếu Khanh nhìn quả cầu trên đầu, quả cầu sấm đã nhỏ hơn một vòng so với vừa rồi, hắn cũng không thể tiếp tục thu được càng nhiều lợi ích từ trong quả cầu sấm.Nguyên Anh tăng cường, bội kiếm bản mệnh đạt tới tứ phẩm, còn thuận thế giết chết ý thức tà ác, quá đủ lợi ích rồi.Tiếp theo, ánh mắt Lữ Thiếu Khanh rơi vào trên người quái vật Hóa Thần trên trời.Mà quái vật Hóa Thần nhìn thấy Lữ Thiếu Khanh lại có thể may mắn sống sót dưới công kích của quả cầu sấm, ánh mắt nó mang theo kinh nghi.Nhưng rất nhanh, kinh nghi trong ánh mắt liền biến thành kiên quyết.Tuy rằng không biết vì sao, nhưng người này không thể lưu.Quái vật Hóa Thần rống giận, thân hình biến mất, dẫn đầu tấn công Lữ Thiếu Khanh.Gần như là trong nháy mắt, quái vật đã tới trên đầu Lữ Thiếu Khanh, vung một trảo về phía Lữ Thiếu Khanh.Bàn tay khổng lồ bao phủ Lữ Thiếu Khanh, khí tức tử vong phủ xuống.Nhưng Lữ Thiếu Khanh không chút hoang mang, hét lớn một tiếng: "Muốn chết. Ta còn chưa đi tìm ngươi tính sổ, ngươi lại dám ra tay với ta trước?"Lần nữa giết chết ý thức tà ác, Lữ Thiếu Khanh miễn cưỡng có thể điều khiển quả cầu sấm.Khi Lữ Thiếu Khanh quát to, quả cầu trên đầu bỗng nhiên bạo động.Tốc độ xoay tròn càng nhanh, tia chớp màu đen nổ lốp bốp, phóng thẳng về phía quái vật Hóa Thần.

Bạn cần đăng nhập để bình luận