Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 919. Thiên tài Loan gia



Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmĐàm Linh hỏi lại theo bản năng: “Mùi gì vậy?”“Mùi rắm chó, không ngửi thấy à? Có người đang địt mùi rắm chó đấy.” Lữ Thiếu Khanh vuốt vuốt mũi.Mùi son phấn trên người Kiếm Lan khiến hắn vừa ngửi đã thấy khó chịu.Ánh mắt Đàm Linh nhìn về phía Kiếm Lan.Cơ thể Kiếm Lan đang run lên.“Khốn, khốn kiếp.” Kiếm Lan không nhịn được nữa, cũng quên giả dạng thục nữ trước mặt Huyên, nàng ta đứng dậy, gào thét với Lữ Thiếu Khanh: “Ngươi đang nói ai?”Lữ Thiếu Khanh nói với nàng ta: “Ngươi kích động làm gì? Ai phản ứng mạnh quá thì là kẻ đó thôi, ta có chỉ mặt gọi tên đâu?”Kiếm Lan tức giận đến mức muốn giết người, nhưng nàng ta vẫn không thể làm gì được Lữ Thiếu Khanh.Nàng ta chỉ có thể nhìn họa diện, cắn răng: “Chờ đó, rồi sẽ có lúc ngươi phải khóc.”Loan Hi thân là thiên tài Loan gia, được Loan gia đặt kỳ vọng cao, là trọng điểm được Loan gia vun trồng, thực lực tăng lên rất nhanh, là Nguyên Anh kỳ cảnh giới tầng bốn, còn mạnh hơn cả Đàm Linh, thuộc một trong số các thiên tài xuất sắc của đệ tử Thánh địa, tuổi còn trẻ mà đã có cảnh giới và tu vi cao như vậy, nếu nói không kiêu ngạo thì cũng quá giả tạo. tính cách Loan Hi chính là như vậy.Loan Hi xuất thân Loan gia, đệ tử đại tộc, Thánh chủ còn là thúc bá của mình, thực lực bản thân lại mạnh như vậy, bình thường Loan Hi đi đường luôn ngẩng cao đầu, mũi vểnh lên trời.Bình thường đi đường, cho dù là một con chó dám nhìn hắn ta nhiều hơn một chút cũng đều sẽ bị hắn ta đạp hai cước. Vì đã dưỡng thành tính cách như vậy nên dĩ nhiên Loan Hi muốn tìm Kế Ngôn thử một chút.Sau khi đi vào, hắn ta đang tìm kiếm Kế Ngôn thì đúng lúc đi vào khu vực trung tâm này, từ xa đã thấy nơi đây nảy sinh trận chiến đấu kịch liệt.Hắn ta không nói hai lời tiến thẳng tới nơi này.Sau khi tới, hắn ta nhìn thấy Kế Ngôn cầm kiếm đứng đó, khí tức kinh người.Hắn ta không hề e ngại, vết tích chiến đấu xung quanh cũng không khiến hắn ta lùi bước.Sau khi hắn ta đánh giá Kế Ngôn từ trên xuống dưới một lượt, cười lạnh hỏi: “Ngươi chính là Kế Ngôn tuyên bố muốn khiêu chiến Kiếm Nhất đại nhân?”“Ngươi là ai?” Kế Ngôn nhàn nhạt hỏi.Loan Hi cao ngạo ngẩng đầu, hất cằm: “Ta tên Loan Hi.”Đây là lần đầu tiên Kế Ngôn nghe thấy tên Loan Hi, mặt không cảm xúc, thần sắc không hề có chút dao động.Loan Hi thấy thế thì bất mãn, hắn ta không tin Kế Ngôn chưa từng nghe thấy đại danh của hắn ta.Vẻ mặt thờ ơ này của Kế Ngôn khiến Loan Hi tâm cao khí ngạo đang cố ý sỉ nhục hắn ta.Trong nháy mắt Loan Hi lập tức nổi giận, chỉ vào Kế Ngôn giận dữ mắng mỏ: “Thứ không có mắt, chỉ dựa vào ngươi mà cũng dám sỉ nhục ta? Muốn chết!?”Sau khi nói xong, hắn ta cầm trường kiếm trong tay chỉ về phía Kế Ngôn, gầm thét: “Ta nhường ngươi xuất thủ trước để tránh chút nữa ngươi chết mà vẫn chưa hiểu rõ vì sao.”Khí tức trên người hắn ta tăng vọt, chung quanh gợn lên trận bảo táp linh lực.Linh lực hội tụ xoay quanh, bụi mù cũng theo đó cuốn lên, thanh thế nhìn rất to lớn.Trong lòng Loan Hi tỏa ra hào khí, hắn ta tay cầm trường kiếm có loại cảm giác như quân lâm thiên hạ.Kế Ngôn thử cảm nhận khí tức Loan Hi, lắc đầu nói: “Ngươi quá yếu, không phải là đối thủ của ta, đi đi.”Đối với đối thủ quá yếu, Kế Ngôn chẳng thể nào khơi dậy được hứng thú.Dù sao Loan Hi cũng thấp hơn hắn ta một cảnh giới, Kế Ngôn chẳng cách nào khơi dậy cảm xúc được.Đối chiến với đối thủ cường đại mới có thể tiến bộ, khi dễ kẻ yếu chẳng có ý nghĩa gì cả.Hắn ta không phải Lữ Thiếu Khanh.Kế Ngôn ăn ngay nói thật, nhưng lời này lại khiến đôi mắt Loan Hi như nổ tung.“Ngươi, đáng chết!” Loan Hi nổi giận gầm lên một tiếng.Hắn ta không khiêm nhượng tiếp nữa, bắt đầu trực tiếp khởi xướng tấn công đối với Kế Ngôn.Hắn ta nén giận gần như tung ra toàn bộ thực lực của mình.Một kiếm vung ra, mang theo toàn bộ lửa giận của hắn ta, hướng thẳng về phía Kế Ngôn.Một con cự thú hỏa diễm xuất hiện, cũng là kiếm ý hóa hình.Sau khi Kế Ngôn nhìn thấy, trong mắt lộ ra vẻ thất vọng.Mặc dù cùng là kiếm ý hóa hình, nhưng cự thú do kiếm ý của Loan Hi biến thành so với cự kình Mộc Vĩnh biến thành có chênh lệch cực lớn.Chỉ một câu nói, thực lực của Loan Hi quá yếu.Đối thủ như vậy, có đánh nhau cũng thật sự chẳng có ý nghĩa gì.Đối mặt với tấn công của Loan Hi, Kế Ngôn chỉ nhẹ nhàng đâm ra một kiếm...Trận chiến của Kế Ngôn và Mộc Vĩnh đều được mọi người nhìn thấy, cũng dần thay đổi đánh giá của mọi người đối với thực lực của Kế Ngôn, cho rằng Kế Ngôn thực sự có vài phần thực lực.Nhưng rất nhiều người cảm thấy Mộc Vĩnh là chủ động rút lui, không muốn tiếp tục dây dưa với Kế Ngôn. Đây là phong cách của Mộc Vĩnh.Tuy nhiên mấy lời Kế Ngôn nói với Loan Hi khiến không ít người Thánh tộc cảm thấy Kế Ngôn quá phách lối.“Không thể nào, hắn sẽ không cho là mình thật sự đánh bại được Mộc Vĩnh đại nhân đấy chứ?”“Không ngờ hắn lại là người như vậy, như vậy thì hơi kiêu ngạo cuồng vọng quá rồi.”“Loan Hi đại nhân là ai chứ? Là thiên tài Loan gia, cũng thuộc nhóm người mạnh nhất trong đệ tử Thánh địa.”“Đúng đấy, không phải hắn ta cảm thấy mình rất mạnh đấy chứ?”Người Thánh địa nhao nhao nghị luận, ánh mắt nhìn Kế Ngôn lại một lần nữa đầy khinh miệt.“Tên cuồng vọng, thật sự cho rằng đệ tử Thánh địa dễ khi dễ à?”“Không biết trời cao đất rộng, Loan Hi đại nhân sẽ không biết dừng đúng lúc như Mộc Vĩnh đại nhân đâu.”“Chết chắc...”Lời đối thoại của Loan Hi và Kế Ngôn, Loan Tinh Duyệt cũng nghe thấy rõ ràng.Loan Tinh Duyệt nghiến răng nghiến lợi, sỉ nhục Loan Hi chính là sỉ nhục Loan gia.Ánh mắt nàng ta phẫn nộ nhìn chằm chằm Kế Ngôn trong họa diện, giọng căm hận nói: “Muốn chết.”Cuối cùng nàng ta lại phẫn nộ nhìn chằm chằm Lữ Thiếu Khanh: “Sư huynh đệ các ngươi đều cuồng vọng như vậy sao? Dám sỉ nhục Loan gia ta?”Lữ Thiếu Khanh thành thật nói: “Ngươi nghĩ nhiều rồi, sư huynh ta ăn ngay nói thật thôi.”Kế Ngôn mới không biết sỉ nhục người khác, hắn ta trước nay đều có sao nói vậy, nói ngươi yếu tức là yếu, nói không được là không được. Hết chương 919.

Bạn cần đăng nhập để bình luận