Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 523 - Thiên Cơ Cẩu Tử



Chương 523: Thiên Cơ Cẩu TửNhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmQuản Đại Ngưu bất đắc dĩ, chỉ có thể lúng túng lộ ra nụ cười, nhưng trong lòng lại thầm nghĩ, ta ngược lại hy vọng ngươi là người không có đầu óc."Công tử, ta..."Lữ Thiếu Khanh cười cười, đột nhiên biến sắc, không khí xung quanh lập tức thay đổi.Một đợt linh áp cường đại đánh úp lại, Quản Đại Ngưu bùm một tiếng, lại một lần nữa nặng nề ngã xuống boong tàu.Lúc này Lữ Thiếu Khanh tự mình ra tay, làm hắn ta thất điên bát đảo."Tên mập, ta không có tâm tư chơi đùa với ngươi, cho ngươi một cơ hội, ngươi thành thật nói cho ta biết nguyên nhân, nếu không ta sẽ làm thịt ngươi đấy."Lúc này Lữ Thiếu Khanh đã không có ý định nói giỡn với Quản Đại Ngưu, ánh mắt lạnh như băng và mặt mũi âm trầm của hắn làm cho lòng Quản Đại Ngưu phát lạnh.Thật sự cảm nhận được sát ý của Lữ Thiếu Khanh, Quản Đại Ngưu há miệng còn muốn nói gì đó, nhưng Lữ Thiếu Khanh đã triệu hoán Mặc Quân kiếm đến, chỉ vào mũi của hắn ta.Cảm nhận được khí tức âm lãnh như muốn làm linh hồn của hắn ta đông cứng lại và nuốt chửng nó bất cứ lúc nào truyền đến từ Mặc Quân kiếm.Hắn ta vô cùng kinh hãi, đây là vũ khí gì vậy?"Ta, ta là một Thiên Cơ giả, ta chỉ muốn đi tìm chút tin tức để đưa tin."Quản Đại Ngưu không dám chần chờ, cũng không quan tâm đến việc giấu diếm, vội vàng nói thân phận của mình ra."Thiên Cơ Cẩu Tử?"Lữ Thiếu Khanh giật mình, là Thiên Cơ giả thì hết thảy đều dễ nói.Thiên Cơ Cẩu Tử mà, giống như phóng viên kiếp trước của hắn, tất cả đều nhằm mục đích tạo ra tin tức lớn.Nơi có tin tức thì không thể thiếu bóng dáng của bọn họ, bóng dáng của bọn họ luôn hoạt động mạnh nhất ở tiền tuyến, cho dù là không có tin tức cũng hận không thể làm ra một tin tức lớn.Thiên Cung Môn điều động binh lực ở chỗ này, thu hút sự chú ý, người khác không dám tới nơi này dò xét làm cái gì. Nhưng làm Thiên Cơ giả, không vắt hết óc tiến vào thì chỉ có thể nói là không xứng làm một Thiên Cơ giả.Cũng khó trách có nhiều linh thạch như vậy.Thiên Cơ Các là một trong năm nhà ba phái của Trung Châu, là thế lực duy nhất trong tám thế lực lớn ở Trung Châu có thể mở chi nhánh khắp mười ba châu.Dựa vào ưu thế tình báo độc đáo mà kiếm được vô số linh thạch.Sau khi biết Quản Đại Ngưu là Thiên Cơ giả, Lữ Thiếu Khanh lại một lần nữa lộ ra biểu cảm đau lòng hối hận."Ngươi phải nói sớm chứ, nói sớm ngươi là Thiên Cơ giả chứ."Đúng không, sau khi ngươi biết ta là Thiên Cơ giả, sẽ khách khí với ta một chút đúng không?Nếu không đến lúc đó ta sẽ vạch trần loại hành vi vô sỉ này của ngươi ở trên Thiên Cơ Bài.Quản Đại Ngưu vừa muốn giả bộ, chợt nghe Lữ Thiếu Khanh nói tiếp: "Nếu ta sớm biết ngươi là Thiên Cơ giả, ta liền giết chết ngươi trước rồi. Gia hỏa đáng giận, làm hại ta bỏ lỡ một trăm triệu."Da đầu Quản Đại Ngưu tê dại, người này vẫn còn mong nhớ nhẫn trữ vật của hắn ta."Ngoan, ngươi nói xem, có phải ngươi muốn hại chúng ta không?"Lữ Thiếu Khanh ngồi xổm trước mặt Quản Đại Ngưu, trên mặt cười híp mắt, giống như một con sói xám đang dụ dỗ thỏ trắng: "Ngươi chỉ cần gật đầu là được. Nếu không có một lý do, ta cũng không tiện giết ngươi."Quản Đại Ngưu muốn đi tiểu, liều mạng lắc đầu, kết hợp với hành động vừa rồi của Lữ Thiếu Khanh, hắn ta tin tưởng, Lữ Thiếu Khanh đang nói thật, hắn có thể làm thịt hắn ta, cầm nhẫn trữ vật của hắn ta, giết người cướp của."Công tử, ta không có ý hại các ngươi, ta chỉ muốn mời các công tử hỗ trợ, giúp ta vạch trần hành vi vô sỉ của Thiên Cung Môn.""Ngươi nghĩ cũng hay, để hai Nguyên Anh chúng ta làm bảo tiêu cho ngươi, giúp ngươi nghênh ngang mà đi qua đó sao?"Nói xong, Lữ Thiếu Khanh quay đầu hỏi Kế Ngôn: "Hắn ta đang khinh thị chúng ta kìa, chi bằng làm thịt hắn ta?""Làm thịt đi.” Kế Ngôn không sao cả, thuận miệng trả lời.Đậu xanh.Quản Đại Ngưu lại đi tiểu, đại ca, thiệt cho ta vừa rồi còn cảm thấy ngươi không tệ. Sao cuối cùng ngươi cũng giống hắn vậy?Quản Đại Ngưu vội vàng nói: "Công tử, công tử, ta, ta nguyện ý cho ngươi linh thạch, muốn mời ngươi giúp đỡ thì như thế nào?"Sắc mặt Lữ Thiếu Khanh tốt hơn vài phần, miệng đầy nước miếng: "Thật sao?"Lữ Thiếu Khanh có thể làm khó dễ với bất cứ ai, duy chỉ linh thạch là không làm khó dễ được.Thấy lời nói của mình có hiệu quả, Quản Đại Ngưu tiếp tục nói: "Thật, chỉ cần công tử giúp ta, mười vạn linh thạch sẽ được dâng lên bất cứ lúc nào."Lữ Thiếu Khanh giơ hai ngón tay lên, như sư tử há to miệng: "Hai mươi vạn, hai người chúng ta."Quản Đại Ngưu không chút suy nghĩ, lập tức gật đầu đồng ý: "Một lời đã định.""Mẹ nó, ngươi mang theo mấy chục vạn linh thạch trong người sao?"Lữ Thiếu Khanh lại một lần nữa lộ ra biểu tình đau lòng, lại bỏ lỡ một trăm triệu rồi.Sau đó hắn hung tợn nói: "Đưa linh thạch trước.""Cái này..." Quản Đại Ngưu bắt đầu chần chờ, biểu hiện của Lữ Thiếu Khanh khiến hắn ta rất khó tin tưởng nhân phẩm của Lữ Thiếu Khanh: "Công tử, chẳng may ngươi thu linh thạch xong không muốn làm thì ta phải làm sao bây giờ?"Lữ Thiếu Khanh thành thật nói: "Vậy thì ngươi lỗ vốn thôi."Đậu má, muốn hộc máu.Quản Đại Ngưu muốn khóc, quả nhiên, tên hỗn đản này vẫn luôn có tâm tư này."Công tử, ta kiếm chút linh thạch cũng không dễ dàng gì." Quản Đại Ngưu hi vọng Lữ Thiếu Khanh sinh ra vài phần đồng tình, không bắt nạt tên mập là hắn ta.Nhưng mà đến cả nữ nhân Lữ Thiếu Khanh cũng dám bắt nạt, càng miễn bàn hắn ta là nam nhân."Ngươi kiếm linh thạch không dễ thì liên quan gì đến ta? Nhanh lên, không lấy ra ta sẽ giết chết ngươi đấy."Đối mặt với Lữ Thiếu Khanh ác bá, Quản Đại Ngưu không có cách nào phản kháng, chỉ có thể lấy linh thạch ra lần nữa.Vừa lấy ra chính là linh thạch phủ kín boong tàu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận