Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 990. Người đầu tiên ra tay không ai ngờ tới



Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmKế Ngôn nhìn lên thân ảnh khổng lồ trên trời, ánh mắt lóe lên ý chí chiến đấu dày đặc.Có kích động, có xúc động.Nhưng cuối cùng vẫn lắc đầu, hiện tại hắn còn chưa lành vết thương, thử một chút cũng không được.Nếu thân ảnh này hiển hóa, uy áp cường đại có thể khiến cho người ta tuyệt vọng.Kế Ngôn rất lo lắng, không biết sư đệ thế nào.Thánh chủ hiện thân, Kế Ngôn tin chắc chắn có liên quan đến Lữ Thiếu Khanh.Kế Ngôn đeo Vô Khâu kiếm, tiểu viên hầu đứng trên vai hắn ta, có vẻ rất căng thẳng.Vừa rồi bóng người khổng lồ kia dọa nó suýt vãi tè.Kế Ngôn vỗ vỗ nó, bỗng nhiên ánh mắt ngưng lại, rồi cười khẩy một cái, lại ngồi xuống.Bên ngoài, đã có người tới.Lần này có tới bốn mươi chín người lên Thánh sơn.Bọn họ ở đây, gần Kế Ngôn nhất, coi như vừa xuất quan đã đến thẳng chỗ hắn ta.Nhưng trước mắt người tới vẫn chưa nhiều lắm, chỉ có ba người.Một Nguyên Anh kỳ, hai Kết Đan kỳ.Trong đó có Khu Hổ của Khu gia.Mà Khu Hổ cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, dù hắn ta là Nguyên Anh tầng ba cũng không dám chủ động ra tay.Biểu hiện lúc trước của Kế Ngôn còn rõ mồn một trước mắt.Khu Hổ cả gan hét lớn vào bên trong: “Kế Ngôn, ngươi trốn không thoát đâu, ngoan ngoãn bó tay chịu trói đi!”Mặc dù rất muốn giết chết Kế Ngôn độc chiếm phần thưởng.Nhưng gã vẫn giữ được sự tỉnh táo và lý trí, bây giờ mà gã ra tay, có chết cũng không ai nhặt xác. Nên chờ thêm nhiều người đến đã.Kế Ngôn không ra, gã cũng không dám xông vào.Thấy bên trong không có tiếng động gì, Khu Hổ nổi giận, lần nữa rống lên: “Thánh chủ đã hạ Thánh chủ lệnh, ngươi nhất định phải chết.”“Ngoan ngoãn đầu hàng, có lẽ còn có cơ hội sống sót.”Hai tu sĩ Kết Đan kỳ bên cạnh hỏi Khu Hổ:“Khu Hổ đại nhân, có nên xông vào không?”Khu Hổ cười lạnh: “Hay các ngươi vào trước đi?”Hai tu sĩ kia vội vàng lắc đầu. Bọn họ chỉ là Kết Đan Kỳ thôi, tới đây chỉ muốn xem có cơ hội hớt chút váng không thôi.Căn bản không có suy nghĩ về việc ăn được thịt.Dù Kế ngôn là Nhân tộc, nhưng chuyện hắn ta đánh đuổi được Mộc Vĩnh, đánh bại được Kiếm Nhất, đánh giết đông đảo tu sĩ là thật.Chỉ trong trân tỉ thí kia đã có đến mấy Nguyên Anh chết trong tay Kế Ngôn rồi.Hai người bọn họ chỉ là Kết Đan kỳ thôi, dù có đến đông nhưng trước mặt Kế Ngôn cũng chỉ là con sâu cái kiến, không chịu nổi một đòn.Cao thủ Nguyên Anh tầng ba Khu Hổ cũng không dám xông vào, bọn họ càng không dám.Khu Hổ đã tận mắt chứng kiến sự đáng sợ của Kế Ngôn, gã không dám xông vào, chỉ có thể ở bên ngoài gào rống.Kế Ngôn coi như không nghe thấy gì, mặc cho gã ở bên ngoài kêu gào thế nào cũng không hề xuất hiện, cũng không thèm quan tâm tí nào.Phản ứng như vậy khiến cho Khu Hổ giận đến nghiến chặt răng, nhưng lại không dám hành động thiếu suy nghĩ.Dần dần, những người khác lục tục tới, chưa đến một canh giờ đã có tới hơn mười người tập trung tại đây.Khu Hổ nhìn xung quanh đông người hơn, chẳng những không vui mà sắc mặt càng khó coi hơn nữa.Tất cả mọi người đến đây cũng đều giống gã, cũng không ai dám làm chim đầu đàn, không ai dám tùy tiện xông vào.Cho nên, mọi người tới đây rồi chỉ ta nhìn ngươi, ngươi nhìn ta, mắt lớn trừng mắt nhỏ, nhất thời không biết nên ra tay thế nào.“Khu huynh!” Một giọng nói vang lên, có người tới bên cạnh Khu Hồ.Khu Hổ quay đầu nhìn lại, là Hình Trì.Khu Hổ gật gật đầu, không nói gì thêm.Quan hệ giữa hai người bọn họ không tệ, trong hoàn cảnh này cũng coi như là minh hữu.Hình Trì nhìn nơi Kế Ngôn trú ẩn một cách kiêng kị sâu sắc, hỏi Khu Hổ: “Thế nào rồi? Định làm gì?”Khu Hổ rất khó chịu, trả lời: “Còn có thể làm sao? Chờ chứ sao!”Khu Hổ chỉ hận không thể cầm roi xua đám gia hỏa xung quanh vào đối phó với Kế Ngôn, tốt nhất là mình ngồi sau làm ngư ông đắc lợi.Hình Trì nhìn quanh, cũng thầm thở dài.Người có thể tới đây đều là thiên chi kiêu tử, trí thông minh chắc chắn vượt xa người thường.Biểu hiện hôm đó của Kế Ngôn quá kinh người, còn mạnh hơn cả Kiếm Nhất, thanh thể đuổi sát ba vị Thánh tử đại nhân.Một vị địch nhân cường đại đến thế, nếu đánh sẽ chết rất thảm trọng.Tất cả mọi người đều lăn lộn sống tới giờ, đều thừa hành lý lẽ chết đạo hữu không chết bần đạo.Không ai muốn làm người vô tư kính dâng.Kết quả là, càng ngày càng đông người hơn, mọi người càng bình tĩnh hơn.Chẳng mấy chốc, hơn ba mươi người đã tụ tập ở đây, có người đứng một mình, có người đứng thành nhóm ba nhóm năm, nhưng tất cả đều kiên nhẫn không ra tay.Thậm chí, đều đang đợi một ai đó ra tay trước.Khu Hồ rất bất mãn với trạng thái của bọn họ, hét lớn: “Mọi người cùng nhau ra tay thôi!”Có người cười ha hả nói: “Khu Hổ đại nhân, hay là ngài ra tay trước đi?”“Có người đi trước, chúng ta sẽ đi theo.”“Không sai, giết được Kế Ngôn, công đầu nhất định là ngài!”“Ra tay đi, Khu Hổ đại nhân, thực lực của ngài là một trong những người mạnh nhất trong số mọi người ở đây, trông chờ vài ngài thôi.”Khu Hổ chỉ muốn chửi ầm lên. Nếu ta ra tay, khẳng định các ngươi sẽ trốn sang một bên xem kịch.Chẳng biết làm sao, gã chỉ có thể im lặng.Hình Trì lắc đầu: “Ôi chao, xem ra phải chờ thêm càng nhiều người nữa tới.”“Ha ha” Có tiếng cười lạnh vang lên, Hình Thế quay đầu lại nhìn, thì ra Nhan Thục Nhã đi tới.Nhan Thục Nhã tái nhợt, ánh mắt nhìn theo hướng Kế Ngôn thêm vài phần e ngại và hận ý.Nàng ta cười lạnh nói với mọi người: “Các ngươi còn định liên thủ đối phó với Kế Ngôn cơ mà, sao bây giờ không định liên thủ nữa à?”Có người cười ha ha: “Nhan đại nhân, hay ngài lên trước đi, thế nào?”“Đúng vậy, mấy Nguyên Anh kỳ các ngài lên trước xung phong đi.”“Nhan đại nhân, ngài lợi hại như thế, hẳn là nên xung phong đi đầu, đừng có làm mất uy phong của Nhan gia.” Hết chương 990.

Bạn cần đăng nhập để bình luận