Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 488 - Vì tìm một chỗ ở mà bắt cóc người khác



Chương 488: Vì tìm một chỗ ở mà bắt cóc người khácNhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmĐiều này, làm sao có thể?Nhan Hồng Vũ kinh hãi.Nàng ta ngạc nhiên nhìn Lữ Thiếu Khanh, có chút không rõ, vì sao mọi người không phát hiện ra điều này. Hắn thi triển pháp thuật gì vậy?"Công tử, cái này..."Che khuất tầm mắt, che giấu khí tức, chẳng qua là thủ đoạn nho nhỏ mà thôi.Lữ Thiếu Khanh vẫy tay, dẫn Giả Tôn theo, nói: "Rời khỏi đây trước đã."Đợi đám người Lữ Thiếu Khanh rời đi, ba gã hộ vệ ngã trên mặt đất mới bị người phát hiện.Ba người hoảng hốt."Không xong, công tử bị người ta bắt đi rồi.""Ta, rốt cuộc chúng ta đã trêu chọc phải người nào vậy?"Sắc mặt ba người vô cùng hoảng sợ, hồi tưởng lại cảm giác lúc trước khiến bọn họ vẫn kinh hồn bạt vía.Quá kinh khủng, thần thức kinh khủng, kiếm ý kinh khủng.Ba người bọn họ đều là cao thủ Kết Đan kỳ, kết quả ngay cả thời gian phản ứng cũng không có, trong nháy mắt hôn mê.Nếu như người nọ muốn ra tay với bọn họ, bọn họ đã sớm đi đầu thai chuyển thế rồi."Người nọ không phải là người chúng ta có thể ứng phó được.""Mau bẩm báo đi, Khang trưởng lão ở phía sau, để ông ấy xử lý đi..."Giả Tôn chậm rãi tỉnh lại, ánh mắt hắn ta có chút mê mang, đây là nơi nào?Nhưng mà khi hắn ta nhìn thấy Lữ Thiếu Khanh ngồi xổm trước mặt mình, hắn ta rất nhanh nhớ lại chuyện trước khi hôn mê.Đồng tử hắn ta đột nhiên rụt lại, chỉ cần không phải kẻ ngốc cũng biết mình trêu chọc vào người khó lường.Giả Tôn tuy rằng cuồng ngạo, bình thường cũng rất phách lối, nhưng dưới tình huống này, hắn ta cũng không dám kiêu ngạo nữa.Hắn ta vội vàng nặn ra nụ cười, nói với Lữ Thiếu Khanh: "Vị công tử này xưng hô như thế nào vậy? Giữa chúng ta nhất định là có chút hiểu lầm."Lữ Thiếu Khanh cười ha hả: "Tên quỷ nghèo như ta thì có thể có hiểu lầm gì với ngươi chứ? Đúng không, Giả đại thiếu gia."Giả Tôn nghe ra giọng điệu không tốt của Lữ Thiếu Khanh, vội vàng nở nụ cười: "Hiểu lầm, đều là hiểu lầm."Hắn ta buồn bực ở trong lòng, nếu biết ngươi lợi hại như vậy, đánh chết ta cũng không dám trêu chọc ngươi."Vừa rồi có đắc tội cỡ nào, ta nguyện ý bồi tội, công tử ngươi nói xem, ngươi muốn ta làm như thế nào, chỉ cần có thể làm cho công tử ngươi bớt giận, hết thảy đều dễ nói. Các loại như bảo vật, vật liệu, chỉ cần công tử mở miệng, đều có thể. Với thực lực của Giả gia ta, vẫn có thể thỏa mãn yêu cầu của công tử."Không thể không nói Giả gia giàu có như vậy mà vẫn có thể duy trì không suy bại, không bị người thôn phệ, chỉ từ thái độ của Giả Tôn là có thể nhìn ra được.Lúc trước kiêu ngạo ương ngạnh, sau khi biết chọc sai người, trước tiên cúi đầu nhận sai.Hơn nữa trong lúc cúi đầu, vẫn lặng lẽ nhắc tới chỗ dựa vững chắc là Giả gia.Lữ Thiếu Khanh lắc đầu: "Cái gì mà thiên tài địa bảo, ta không cần."Giả Tôn sửng sốt, còn có người không cần những thứ này?Hắn ta vội vàng nói: "Công tử, ngươi ra giá đi, ngươi muốn cái gì ngươi cứ việc nói, coi như là ta bồi tội thì như thế nào?"Trong lòng Giả Tôn thật sự nóng nảy, sẽ không phải là muốn giết con tin chứ?"Công tử, vừa rồi là ta có mắt không tròng, mạo phạm công tử, mong rằng công tử đại nhân có đại lượng, tha cho ta."Ánh mắt Lữ Thiếu Khanh trở nên lành lạnh, trong không khí có thêm vài phần lãnh ý, hắn nói với Giả Tôn: "Nếu có người trêu chọc ta, bình thường ta đều sẽ diệt cả nhà bọn họ."Ngươi có gan thì thả ta, sau đó đến nhà ta, xem cha ta và các trưởng lão có giết chết ngươi không?Giả Tôn mắng to trong lòng."Nhưng nếu ngươi thật lòng muốn bồi tội, ngươi giúp ta một việc, ta sẽ tha thứ cho ngươi.""Công tử ngươi nói đi, ngươi cứ việc mở miệng, chỉ cần là việc ta giúp được, ta nhất định dốc toàn lực ứng phó." Giả Tôn mừng rỡ trong lòng, vội vàng cam đoan.Việc hắn ta phải làm bây giờ là tìm cách thoát thân. Về phần sau khi thoát thân, nghĩ biện pháp trả thù cũng không muộn."Vừa rồi nghe ngươi nói, hình như ngươi có chỗ ở trong thành?"Giả Tôn sửng sốt, hai tỷ đệ Nhan Hồng Vũ bên cạnh cũng sửng sốt.Không thể nào, không thể nào.Chẳng lẽ ngươi thật sự đang nghĩ đến chỗ ở cho chúng ta sao?"Công tử, ý của ngươi là?"Lữ Thiếu Khanh nói ra suy đoán trong lòng bọn họ."Không có cách nào, ta là quỷ nghèo, tìm không được chỗ ở ở chỗ này, cho nên chỉ có thể tìm ngươi, hi vọng ngươi có thể sắp xếp chỗ ở cho chúng ta, như thế nào? Yêu cầu này không khó chứ?"Giả Tôn nghe vậy, trong lòng buông lỏng, thì ra là như vậy."Không khó, không khó!"Yêu cầu này không phải là khó khăn gì, ngược lại, hắn ta cầu còn không được.Không phải chỉ sắp xếp nơi ở thôi sao? Tìm cho ngươi một căn nhà còn được.Hừ, khi đó ngươi đến địa bàn của Giả gia ta, lần này còn có một trưởng lão Nguyên Anh đi cùng, đến lúc đó ta sẽ cho ngươi hối hận.Trong lòng Giả Tôn là sát ý lẫm liệt.Lữ Thiếu Khanh rất hài lòng, quay sang nói với Nhan Hồng Vũ: "Nhìn kìa, không phải có chỗ ở sao? Còn có thể tiết kiệm không ít linh thạch."Nhan Hồng Vũ có chút choáng váng đầu, nàng ta ôm đầu mình, vô lực chửi bới.Đại ca, ngươi vì tiết kiệm chút linh thạch, vì tìm một chỗ ở, mà dám bắt cóc cả công tử Giả gia.Bộ não của ngươi là loại mạch nào vậy? Dùng biện pháp khác không được sao? Bắt cóc phú nhị đại, chỉ vì tìm một chỗ ở?Ta phải vuốt vuốt...Giả Tôn bên này trông mong nói: "Công tử, như vậy, có thể thả ta ra chưa?""Ngươi lấy đạo tâm thề trước đi, ta sợ ngươi gạt ta."Lúc này Nhan Hồng Vũ không vuốt nổi nữa, nàng ta không thể không lấy tay bám vào đệ đệ của mình, nàng ta thật sự choáng váng đầu...

Bạn cần đăng nhập để bình luận