Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 1049. Đánh bại Kiếm Ngũ



Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmRõ ràng có thực lực có thể đối phó Kiếm Ngũ, lại cố ý lộ ra dáng vẻ không địch nổi, sau khi Kế Ngôn đột phá còn cố ý giả vờ bị thương để trốn khỏi tầm mắt của mọi người, đợi sau khi Kế Ngôn với Kiếm Ngũ đều liều mạng, gần như kiệt sức thì mới ra tay.Không chỉ như thế, cho dù Kiếm Ngũ đã như vậy mà hắn vẫn không lựa chọn đối đầu trực diện, vẫn tiếp tục giở trò đánh lén.Cho dù là hỏa cầu lớn dẫn đến khói đặc cuồn cuộn hay là Mẫn Hồn Thứ đều là thuật che mắt, hấp dẫn và làm phân tán sự chú ý của Kiếm Ngũ.Thần thức cuối cùng mới là tất sát.Vô số tu sĩ Thánh tộc đang chấn động trước sự vô sỉ của Lữ Thiếu Khanh, bọn hắn ngoài trong lòng mắng to nhưng cũng không thể làm được gì.Kiếm Ngũ là tồn tại Nguyên Anh kỳ tầng chín, dù đặt ở Hàn Tinh này cũng tiếng tăm lừng lẫy.Trên Hàn Tinh có được bao nhiêu tồn tại Nguyên Anh kỳ tầng chín chứ?Có ai mà không phải đại nhân vật đứng trên cao chứ?Có ai không phải tồn tại vô địch tung hoành thiên hạ?Nhưng mà, hôm nay, ở đây, bọn hắn chính mắt nhìn thấy Kiếm Ngũ Nguyên Anh kỳ tầng chín, thiên tài ngày xưa của Kiếm gia chiến bại.Sắc mặt của đám người Kiếm gia càng thêm tái nhợt như tang mất cha mất mẹ.Bọn hắn không thể nào tiếp nhận được sự thật như vậy.Kiếm Nhất thiên tài thế hệ mới thất bại, trở thành tù binh của nhân tộc, nếu không có Thánh Chủ xuất hiện thì giờ chắc vẫn còn cởi trần chưa quay trở về được.Giờ, thiên tài thế hệ trước cũng thất bại, hơn nữa còn thua hai nhân tộc tu vi cảnh giới đều thấp hơn lão ta.Hôm nay là ngày sỉ nhục của Kiếm gia.Tiêu Y rất vui vẻ nhảy từ trên cao xuống, vui vẻ quơ quơ nắm tay nhỏ.Ta đã nói rồi, hai vị sư huynh đi du lịch trăng mật lâu như vậy, cùng nhau đồng hành trên đường, thực lực đột ngột tăng mạnh. Chỉ Nguyên Anh kỳ tầng chín có đáng là gì.Có hai vị sư huynh bên cạnh trước nay Tiêu Y chưa từng lo lắng sẽ gặp nguy hiểm.Ba người bên Đàm Linh miệng gần như giống nhau, đều mở rất to, khó có thể tin được.Kiếm Ngũ thật sự thất bại?Đối mặt với hai nhân tộc chỉ là Nguyên Anh kỳ tầng sau mà lão ta lại thất bại?Ánh mắt Đàm Linh phức tạp nhìn Lữ Thiếu Khanh, tại thời khắc này, hình ảnh Lữ Thiếu Khanh ở trong mắt nàng ta trở nên vô cùng cao lớn, thần bí, thâm bất khả trắc.Đến bây giờ nàng ta mới phát hiện mình vẫn chưa thể nhìn thấu được Lữ Thiếu Khanh.Tuy nhiên có một điểm nàng ta có thể khẳng định đó là, Lữ Thiếu Khanh là một tên khốn kiếp.Thời Cơ thấp giọng reo hò: “Lữ Thiếu Khanh đại nhân quả nhiên lợi hại, Kế Ngôn đại nhân cũng thế.”Thời Liêu đã không còn muốn nói gì, hôm nay hắn ta đã bị tát sưng mặt.Hắn ta tự nhận mình là một người lý trí, bình thường khi gặp vấn đề đều có thể tỉnh táo phân tích, hơn nữa còn phân tích được chín đến vô cùng.Hôm nay kết quả hắn ta phân tích ra hết lần này đến lần khác đều là những phân tích dự trên lý trí nhưng vẫn không thể sử dụng được trên người Lữ Thiếu Khanh và Kế Ngôn.Tiêu Y vui mừng một lúc, dương dương đắc ý nhìn về phía Thời Liêu, hỏi: “Thế nào?”Mặc dù trong lòng Thời Liêu rất khó chịu nhưng tính cách của hắn ta ép hắn ta phải đối diện với sai lầm của mình, hắn ta thở dài một cái: “Đúng là ta đã nhìn nhầm.”Tiêu Y nhìn thấy ma tộc Thời Liêu này không có thái độ vịt chết còn mạnh miệng mà rất thẳng thắn thừa nhận sai lầm của mình thì không nói móc hắn ta nữa.Nàng ta nói: “Hai vị sư huynh của ta là thiên tài, thiên tài thật sự, dùng ánh mắt của người bình thường để nhìn nhận hai vị sư huynh của ta vốn là một chuyện sai lầm.”Trên mặt Tiêu Y tràn đầy tia kiêu ngạo và tự hào.Lời này, ba người Đàm Linh không cách nào phản bác được.Đàm Linh hỏi một vấn đề: “Tiếp đến, các ngươi định làm như thế nào?”Vấn đề này khiến sắc mặt mọi người đều trở nên nghiêm túc.Thế cục bây giờ đối với Lữ Thiếu Khanh bọn họ mà nói là một tử cục.Tiêu Y lắc đầu, nàng ta nhìn Lữ Thiếu Khanh phía xa xa: “Ta cũng không biết, để xem Nhị sư huynh như thế nào. Chắc huynh ấy có cách.”Lữ Thiếu Khanh rút kiếm đứng đó, ánh mắt tuần sát đám người.Ánh mắt lạnh như băng tràn đầy cảm giác áp bách mạnh mẽ, không người nào dám nhìn thẳng hắn.Hiện tại Lữ Thiếu Khanh như một vị ma thần khiến tất cả mọi người không có đủ dũng khí để khiêu chiến.Sau khi Lữ Thiếu Khanh tuần sát một vòng thì Lữ Thiếu Khanh không hỏi còn ai nữa không mà nói với bọn hắn: “Được rồi, tất cả giải tán đi, trời sắp mưa rồi, trở về còn thu quần áo vào nữa.”Đông đảo tu sĩ Thánh tộc đều siết chặt nắm đấm, quá mất mặt.Kiếm Nhất phẫn nộ nhìn thấy chung quanh không ai dám hít hà một hơi, hắn ta phẫn nộ đứng ra, giận dữ mắng mỏ Lữ Thiếu Khanh: “Tiểu nhân hèn hạ! Chỉ biết dựa vào đánh lén thì tính là anh hùng gì?”Kiếm Lan cũng lớn tiếng chửi rủa theo: “Không sai, nhân loại ti tiện, nếu ngươi tấn công quang minh chính đại trưởng lão tuyệt đối sẽ không thua ngươi.”Tộc nhân Kiếm gia cũng lần lượt chửi rủa.Ngay sau đó, những người Thánh tộc cũng mắng to Lữ Thiếu Khanh không cần thể diện.Bọn hắn chưa từng gặp nhân tộc nào hèn hạ giảo hoạt như vậy.Quá hèn hạ.Người giảo hoạt nhất của Thánh tộc mà so với Lữ Thiếu Khanh thì có thể được bình chọn là thập đại thiện nhân Hàn Tinh.Người hèn hạ vô sỉ nhất Thánh tộc đứng trước mặt Lữ Thiếu Khanh cũng phải cung cung kính kính kêu một tiếng tổ sư.“Nhân tộc hèn hạ!”“Nhân loại đều hèn hạ như vậy sao? Thật đáng chết...”“Có dám đấu chính diện một trận không?”“Dựa vào thủ đoạn thì tính là anh hùng gì chứ?”“Đấu lại lần nữa, ngươi tuyệt đối không phải đối thủ của Kiếm Ngũ đại nhân.”“Ngươi ngoại trừ biết đánh lén thì ngươi còn biết gì nữa? So với sư huynh ngươi, ngươi kém xa…”“Không sai, một kiếm kia của sư huynh ngươi, cả đời này ngươi cũng không thể đạt tới…”Nhiều người nên dũng khí cũng đủ nhiều, đông đảo tu sĩ Thánh tộc nhao nhao lên tiếng chỉ vào Lữ Thiếu Khanh mắng to.Thậm chí còn thổi phồng Kế Ngôn để đạp Lữ Thiếu Khanh xuống. Hết chương 1049.

Bạn cần đăng nhập để bình luận