Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 1807

Chương 1807
Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêm
Khí tức Kế Ngôn không ngừng dâng lên, uy áp không ngừng khuếch tán.
Cảnh giới tầng một, cảnh giới tầng hai, cảnh giới tầng ba,
Mãi cho đến Luyện Hư kỳ sơ kỳ cảnh giới tầng ba, khí tức mới dần dần bình ổn lại.
“Mẹ nó!”
Long Kiện ôm đầu, không kìm được chửi thề.
Kế Ngôn trước mặt quả nhiên không phải người bình thường.
Người bình thường có thể như vậy?
Cảnh giới tăng lên còn đơn giản hơn uống nước, chỉ trong vài hơi thở ngắn ngủi, cảnh giới của Kế Ngôn như tốc độ phi kiếm, đột nhiên tăng vọt.
Người bình thường đột phá làm gì được như vậy?
Lúc độ kiếp, thương lượng với thiên kiếp uy lực nhỏ một chút, tốc độ nhanh một chút.
Độ xong kiếp, thời gian củng cố cũng chưa đến một ngày.
Sau đó thì sao, cảnh giới liên tiếp nhảy ba cấp.
Uống nước cũng không dễ dàng được như vậy, uống nước còn có thể bị nghẹn đấy.
Nơi xa Giản Bắc cùng Quản Đại Ngưu cũng ôm đầu, biểu hiện của cả hai cũng không khác Long Kiện là mấy.
Đều muốn chửi mẹ.
“Kinh khủng!”
“Đây chính là sự kinh khủng của Kế Ngôn công tử sao?”
“Phàm nhân chúng ta còn có đường sống nữa không vậy?”
“Ông trời ơi, đã sinh Ngôn, sao còn sinh Ngưu?”
Giản Nam và Quản Đại Ngưu cảm thấy thế giới quan của mình chịu đả kích cực lớn.
Thế giới này vẫn là thế giới bình thường sao?
Nhân loại bình thường còn có đường sống sao?
Mấy người Tuyên Vân Tâm tuy không khoa trương như Giản Bắc và Quản Đại Ngưu nhưng mặt mũi cũng tràn đầy chấn kinh, rất lâu không nói thành lời.
Những gì nhìn thấy, cảm nhận thấy đều đang làm mới hoàn toàn thế giới quan của các nàng.
Thế giới quan mấy chục năm, trên trăm năm bị đả kích, thậm chí có thể nói là đang sụp đổ.
Đã gặp thăng cấp nhanh rồi nhưng đây là lần đầu tiên thấy thăng cấp nhanh như vậy.
Cận Hầu và Tân Nguyên Khôi bên cạnh thì trực tiếp bị sợ choáng váng.
Bọn hắn cũng sinh ra suy nghĩ giống như Long Kiện.
Gây nhầm người rồi.
Trong lòng Long Kiện phát run, cảnh giới Kế Ngôn không bằng hắn ta nhưng trong lòng hắn ta đã không có đấu chí, không sinh ra suy nghĩ đối kháng với Kế Ngôn nữa.
Biểu hiện của Kế Ngôn quá mức kinh hãi thế tục.
Người bình thường căn bản không thể làm được như vậy.
Tuy nhiên Kế Ngôn không có ý định buông tha cho hắn ta, hiện tại vừa bước vào Luyện Hư kỳ, cần một người để kiểm nghiệm thử thành quả tu luyện.
Kế Ngôn kiếm chỉ Long Kiện, không nói gì, nhưng ý tứ đã hết sức rõ ràng.
Long Kiện bị Kế Ngôn khóa chặt, đầu tiên là sững sờ, sau đó giận dữ.
Hắn ta phẫn nộ cuối cùng cũng khôi phục bình thường.
“Đáng chết, ngươi cho rằng ngươi nhất định có thể thắng ta rồi?”
“Giết!”
Long Kiện xuất thủ lần nữa, Thiên Huyết Ti bay múa, mặc dù vẫn bay múa đầy trời như trước nhưng người bình thường đều có thể nhìn ra được Thiên Huyết Ti đã ít đi rất nhiều.
“Coong!!!”
Vô Khâu kiếm phát ra một tiếng kiếm reo thanh thúy giống như nhẫn nhịn một bụng ấm ức, giờ đã có thể thỏa thích phóng thích.
Kế Ngôn một kiếm đâm ra, không gian như mặt nước tĩnh lặng đột nhiên dấy lên gợn sóng.
Kiếm ý sắc bén như vô số cá bơi từ dưới đáy nước bơi lên, xông khỏi mặt nước không ngừng công kích vào con mồi trên mặt nước.
Thiên Huyết Ti bay múa đầy trời, mỗi một sợi dây tơ mỏng thời khắc này như hóa thành rắn độc, không ngừng xoay quanh trên mặt nước, không ngừng ngóc đầu lên, lộ ra răng độc khởi xướng tiến công với cá bay đầy trời.
“Rầm!”
“Rầm!”
Âm thanh va chạm vang lên không dứt bên tai, giống như có người đang dùng sức khuấy động mặt hồ, tạo nên từng tầng gợn sóng trên bầu trời.
Bạo tạc không ngừng hóa thành một cỗ sóng xung kích, như tầng tầng gợn sóng khuếch tán về bốn phía, ẩn chứa năng lượng kinh khủng phá hủy hết thảy chung quanh.
Thiên địa không ngừng chấn động, như địa chấn, núi cao sụp đổ, đại địa vỡ ra.
Tuy nhiên đối bính của Kế Ngôn và Long Kiện cũng chỉ kéo dài mười hô hấp, Thiên Huyết Ti của Long Kiện lại một lần nữa bị chặt đứt.
“Phụt!”
Long Kiện phun ra từng ngụm, từng ngụm máu tươi, cơ thể không ngừng run rẩy.
Hắn ta trong ngoài đều bị thương.
Ngoại thương, sức mạnh khủng bố xung kích, kiếm ý sắc bén cắt chém, bên ngoài cơ thể xuất hiện những vết thương rất nhỏ, máu tươi dâng trào, hình thành một mảnh huyết vụ.
Nội thương, pháp khí bổn mệnh không thể phá vỡ bị người ta chặt đứt như chém dưa thái rau, linh hồn cũng bị thương, hắn ta sắp đau vãi cả shit ra rồi.
Long Kiện phí hết sức chín trâu hai hổ mới đỡ được một kiếm của Kế Ngôn.
Nhưng mà cũng chính vì như vậy, đấu chí vì lửa giận Long Kiện vất vả lắm mới dấy lên lại một lần nữa biến mất.
Tựa như một con nghé con mới đẻ, đi khiêu chiến mãnh hổ, sau khi chịu một móng vuốt của hổ, không có dũng khí chỉ còn lại sợ hãi.
Cho dù không muốn thừa nhận nhưng Long Kiện không thể không thừa nhận, với tình trạng hiện tại, hắn ta không phải là đối thủ của Kế Ngôn.
Hắn ta đấu với Lữ Thiếu Khanh một trận, tiêu hao quá lớn, thực lực bị hao tổn lớn.
Kế Ngôn vượt qua thiên kiếp thương thế trên cơ thể khôi phục phần lớn, trạng thái tốt đẹp.
Này lên kia xuống, lại thêm pháp khí của mình trước mặt Kế Ngôn yếu ớt như pha lê, nói chém là chém.
Hi vọng hắn ta đánh thắng Kế Ngôn cực kỳ nhỏ bé.
Huống chi, xa xa Lữ Thiếu Khanh dường như đã xử lý xong Lộ.
Thế cục nghịch chuyển, hắn ta từ thợ săn trở thành con mồi.
Trong lòng Long Kiện âm thầm hối hận, sớm biết lúc ấy đã không đùa giỡn, phải liên thủ với Lộ giết chết Lữ Thiếu Khanh trước.
Nếu hắn ta liên thủ với Lộ giết chết Lữ Thiếu Khanh trước, cho dù Kế Ngôn có lợi hại hơn nữa, bọn hắn cũng không sợ.
Đáng tiếc, trên thế giới không có thuốc hối hận để uống.
Đùa giỡn thì phải chết!
Long Kiện sinh lòng thoái ý.
Lữ Thiếu Khanh nếu như chạy đến liên thủ, hắn ta chắp cánh khó thoát.
Cho nên, hắn ta chỉ hơi suy nghĩ một chút, liền lập tức đưa ra quyết định.
Bạn cần đăng nhập để bình luận