Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 1900

Chương 1900
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Trên đỉnh núi, trong lúc nhất thời trầm mặc lại.
Ma Thuấn lo sợ bất an, không biết Lữ Thiếu Khanh sẽ xử trí mình như thế nào.
Giờ hắn ta có thể tự do hoạt động, lại không sinh ra chút tâm tư chạy trốn nào.
Trước thực lực tuyệt đối, dù tốc độ có nhanh cũng vô ích.
Hồ Yên nhìn thấy Lữ Thiếu Khanh đứng chắp tay, chỉ lẳng lặng nhìn Tiêu Y cùng Mặc Trường Túy chiến đấu, đại Bạch và tiểu Bạch ở một bên quan chiến không tham dự nữa đi vào.
Hồ Yên kịp thời nhắc nhở Lữ Thiếu Khanh: “Công tử cẩn thận, sợ bọn hắn sẽ có người đến tiếp viện.”
Lữ Thiếu Khanh lắc đầu: “Nơi này đều bị chính bọn hắn phong tỏa ngăn cản không gian, tin tức không truyền đi được, vô cùng yên tâm.”
“Hừ, ta phải để con chim nhỏ kia chết được rõ ràng.”
Hồ Yên cạn lời rồi, con người ngươi thông minh hay là ngu xuẩn vậy?
“Công tử, tộc Phi Cầm phong tỏa không gian, bọn hắn có lẽ có biện pháp truyền tin riêng, tuyệt đối không thể chủ quan.”
Lỡ như đối phương gọi mấy Luyện Hư kỳ tới, làm sao bây giờ?
Hồ Yên nhắc nhở lần nữa một tiếng: “Công tử, đối phương ở chỗ này có mười tám Luyện Hư kỳ, vạn nhất bọn hắn phái mấy người tới.”
“Không sao, đến lúc đó chạy là được.” Lữ Thiếu Khanh trả lời rất thẳng thắn lưu loát.
Hồ Yên không kìm được cười khổ: “Công tử, chúng ta cũng không có lòng tin chạy thoát trong tay Luyện Hư kỳ.”
“Vừa hay, các ngươi giúp ta ngăn trở bọn hắn, coi như phát huy nhiệt lượng thừa, để cho ta chạy trước.”
“Phụt!” Hồ Yên muốn thổ huyết, thật khó trò chuyện bình thường với tên này mà.
Lữ Thiếu Khanh tiếp tục nhìn Kỳ thành xa xa, Kỳ thành hiện tại đã có một phần năm khu vực rơi vào trong tay tộc Phi Cầm.
Dựa theo tình thế này, tộc Phi Cầm sớm muộn gì cũng có thể chiếm lĩnh được Kỳ thành.
Lữ Thiếu Khanh không kìm được cảm thán một tiếng: “Tiếp tục như vậy, Kỳ thành xong đời rồi.”
Nghe thấy lời cảm thán của Lữ Thiếu Khanh, trong lòng mấy người Hồ Yên càng thêm lo lắng.
Hồ Yên thi lễ thật sâu với Lữ Thiếu Khanh một cái: “Công tử, mong rằng ngươi giúp đỡ Kỳ thành.”
Lữ Thiếu Khanh cùng Kế Ngôn cũng là Luyện Hư kỳ, sự gia nhập của bọn hắn chí ít có thể mang đến chút trợ giúp cho Kỳ thành.
Lữ Thiếu Khanh thản nhiên đón nhận, sau đó khoát khoát tay: “Đánh không lại, đánh không lại, vẫn nên ngồi xem kịch thôi.”
Trong lòng mấy người Hồ Yên thất vọng, cuối cùng Hồ Yên nhìn Ma Thuấn đứng như hạ nhân bên cạnh, không dám thở mạnh, lòng sinh ra một cơn lửa giận: “Tộc Phi Cầm các ngươi thật sự muốn tiêu diệt tộc Tẩu Thú chúng ta sao?”
“Vì sao?”
Ma Thuấn thản nhiên nói: “Vương ta từng nói, Yêu giới nên thống nhất.”
“Đáng chết.” Vương Sĩ phẫn nộ gào thét: “Các ngươi thật đáng chết, vậy mà dùng tới thủ đoạn hèn hạ như vậy.”
Ma Thuấn nhìn Lữ Thiếu Khanh, bỗng nhiên nói: “Biện pháp này là Hồng Khanh nghĩ ra.”
Lời của Ma Thuấn khiến Lữ Thiếu Khanh ngạc nhiên: “Không phải chứ, chim ngốc nghĩ ra?”
Ma Thuấn gật đầu: “Không sai, trong một lần hội tụ của thế hệ trẻ tuổi chúng ta, có người đưa ra chủ đề làm thế nào diệt tộc Tẩu Thú, lúc ấy Hồng Khanh liền nói ra biện pháp này.”
“Theo cách nói của Hồng Khanh là, ngàn vạn năm đến nay, mọi người đã vô thức cảm thấy Kỳ thành cùng Phượng thành sẽ không bị công kích, đến lúc đó điệu hổ ly sơn cũng sẽ không có người hoài nghi.”
Hồ Yên bọn hắn im lặng.
Hoàn toàn chính xác, tộc Phi Cầm không ngừng công kích các thành trì khác nên cũng không ai nghi ngờ tộc Phi Cầm sẽ dám đánh lén Kỳ thành.
Tất cả mọi người cảm thấy Kỳ thành là hết sức an toàn.
Lữ Thiếu Khanh lộ vẻ vui mừng, đến đây tuy trở nên háo sắc nhưng ít ra đầu óc vẫn chưa bị màu vàng lấp đầy.
Coi như vẫn còn linh hoạt.
Nguyên Tuần đột nhiên hỏi: “Không phải nói tộc Phi Cầm các ngươi không ngừng công kích thành trì của chúng ta là vì muốn lập uy là di chuyển sự chú ý sao?”
Ma Thuấn nghĩ nghĩ, cuối cùng cảm thấy nói ra cũng không sao.
“Không sai, chuyện đánh lén Kỳ thành này là Mặc Nha tộc cực lực thúc đẩy, trong đó Mặc Trường Dạ tích cực nhất.”
“Đồng thời nói với bên ngoài cách này do hắn nghĩ ra.”
Vương Sĩ không hiểu: “Vì sao?”
Hồ Yên trầm lặng nói: “Bởi vì Hồng Khanh.”
“Bởi vì Hồng Khanh xuất hiện, khiến Mặc Trường Dạ cảm nhận được uy hiếp, cho nên sau khi diệt trừ Hồng Khanh đã dùng cách của Hồng Khanh để đối phó chúng ta, kể từ đó uy tín của hắn sẽ đạt tới đỉnh phong, đến lúc đó có thể thuận lý thành chương trở thành Vương đời tiếp theo.”
“Cái gì mà thống nhất Yêu giới, kì thực chỉ là vì lợi ích bản thân của Mặc Nha tộc.”
Ma Thuấn cười, ánh mắt nhìn qua Hồ Yên tràn đầy thưởng thức: “Không hổ là hồ nữ, không sai, đúng là như thế.”
Nhưng Hồ Yên cũng có chuyện chưa hiểu: “Nếu các ngươi đều nhìn thấy rõ, vì sao Ưng tộc và Tước tộc còn đồng ý?”
“Hơn nữa Doanh An còn đích thân ra tay.”
“Rất đơn giản.” Ma Thuấn dường như rất hưởng thụ loại cảm giác này, hắn ta cười nói: “Bởi vì Doanh Thất Thất truy sát Hồng Khanh, biến mất ở Thận cốc, cùng biến mất còn có Ma Nhiên vương tử thứ nhất của tộc ta.”
Mọi người nhất thời hiểu ra, vương tử Ưng tộc và Tước tốc đều biến mất ở Thận cốc, Vương tương lai của tộc Phi Cầm không cần nói cũng biết.
Cho nên, Ưng tộc cùng Tước tộc đều không muốn đắc tội Mặc Nha tộc, để tránh tương lai tìm phiền toái cho mình.
Xuất thủ, bán thể diện cho Mặc Nha tộc, tương lai tộc mình cũng dễ sống hơn nhiều.
Hồ Yên nhíu mày: “Các ngươi không sợ Mặc Nha tộc qua cầu rút ván sao?”
Lữ Thiếu Khanh mở miệng, nói ra một loại tâm tư khác Ưng tộc cùng Tước tộc: “Xuất binh đối với tộc Tẩu Thú các ngươi, trong quá trình công thành chiếm đất có thể mở rộng phạm vi thế lực của mình, thu hoạch được nhiều tài nguyên, nhân khẩu hơn, thậm chí có thể tìm kiếm được đệ tử cường đại hơn.”
Nghe thấy Lữ Thiếu Khanh nói như vậy, Hồ Yên bọn hắn tuyệt vọng.
Nói như vậy, tộc Tẩu Thú chết chắc?
Kỳ thành sụp đổ, tín ngưỡng của tộc Tẩu Thú sụp đổ, tộc Tẩu Thú cũng không còn cách nào đoàn kết tập hợp một chỗ.
Đồng thời cao thủ Luyện Hư kỳ của Kỳ thành vẫn lạc, chiến lực ở trên đỉnh của tộc Phi Cầm vượt qua tộc Tẩu Thú, ngày sau, chậm rãi vây quét, tộc Tẩu Thú lại không có thời gian xoay sở.
Nguyên Tuần bỗng nhiên cắn răng: “Đi, chúng ta tiếp tục phá vây.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận