Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 157 - Trương Tòng Long tới



Chương 157: Trương Tòng Long tớiNhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmNói đùa, uống canh của sư phụ, mạng nhỏ còn khó giữ được, chứ nói gì đến bổ máu?Lữ Thiếu Khanh nghiêm túc nói: "Sư muội, muội có ý gì vậy? Hảo ý của sư phụ mà muội lại dám cự tuyệt, đồ đệ như muội thật đáng thất vọng mà."Tiêu Y nhíu mày, Nhị sư huynh thật sự là quá xấu xa: "Nhị sư huynh, nếu đã như vậy, huynh bảo sư phụ làm thêm chút đồ ăn ngon cho huynh ăn đi. Nếu huynh không ăn, thì huynh chính là một Nhị sư huynh thất bại.""Còn học thói mạnh miệng, cái vị trí sư muội này muội cũng rất đáng thất vọng."Lữ Thiếu Khanh nhìn Thiều Thừa, lộ ra biểu tình đau lòng: "Sư phụ, đồ đệ của người như vậy, người không dạy bảo nàng một trận sao? Nhớ dạy bảo nàng đi, nếu không dạy bảo nàng, ngày sau càng khó quản giáo."Thiều Thừa trừng mắt nhìn Lữ Thiếu Khanh, ngươi còn không biết xấu hổ mà nói loại lời này?"Ngươi còn không biết xấu hổ mà nói người khác? Nhìn ngươi xem, nếu nói đến dạy bảo, ta cũng phải dạy bảo ngươi trước đấy. Thay đổi, thay đổi...""Sư muội đến..." Lữ Thiếu Khanh bi thương chảy đầy mặt: "Người trên có Đại sư huynh, dưới có tiểu sư muội, duy chỉ có nhị đồ đệ ta là không ai thương, không ai yêu.""Bớt nói hươu nói vượn đi, mất mặt xấu hổ, có tin ta lập tức đánh ngươi hay không..."Thiều Thừa uy hiếp, ở trước mặt người ngoài đều nói hươu nói vượn, thật sự là ngứa mông."Khụ khụ..." Lữ Thiếu Khanh lập tức thay đổi sắc mặt, thuần thục nói sang chuyện khác: "Đến đây, dùng bữa đi, ta động đũa rồi, các ngươi cũng không cần khách khí. Đều ăn cho ta, không ăn chính là không cho ta mặt mũi."Hạ Ngữ ở bên cạnh vẫn quan sát Lữ Thiếu Khanh.Đối với phương thức ở chung của các thầy trò Lữ Thiếu Khanh, nàng lộ ra ánh mắt hứng thú.Phương thức chung sống như vậy, rất đặc biệt.Đệ tử không giống đệ tử, sư phụ cũng không giống sư phụ. Ngược lại giống như bằng hữu rất thân.Mặc dù là đang đấu võ mồm, nhưng ai cũng nhìn ra được tình cảm sâu đậm giữa bọn họ.Chẳng lẽ đây mới là nguyên nhân thực sự khiến Kế Ngôn sư huynh và Lữ sư đệ trở nên mạnh mẽ sao?Thẳng thắn mà sống.Trong lòng Hạ Ngữ dường như có chút hiểu ra.Đúng lúc này, bên ngoài bỗng nhiên vang lên một tiếng hét lớn: "Ai bắt nạt đệ tử Quy Nguyên Các ta?"Hạ Ngữ ngạc nhiên nói: "Là giọng của Trương Tòng Long sư huynh."Lữ Thiếu Khanh nổi giận, mắng to."Hắn ta muốn làm gì? Có để cho người ta ăn bữa cơm ngon không vậy?"Đám người Hạ Ngữ hết chỗ nói.Tại sao Trương Tòng Long lại đến đây, ngươi không tự biết sao?Trương Tòng Long bên ngoài vốn không có ý định tới. Đối thủ trong mắt hắn ta chỉ có Kế Ngôn, những người khác sẽ không được hắn ta để vào mắt.Đệ tử Quy Nguyên Các và những người khác náo loạn, tử thương thế nào hắn ta cũng sẽ không để ý, lại càng không cố ý đi báo thù cho bọn họ.Chẳng qua lần này không giống.Cháu trai của Thương Chính Sơ là Thương Lăng bị người mai phục, bị thương nghiêm trọng.Đây là đánh mạnh vào mặt Quy Nguyên Các.Là đại đệ tử thủ tịch của Quy Nguyên Các, hắn ta không thể thờ ơ.Nếu không đệ tử phía dưới sao còn phục hắn ta được? Đây là trách nhiệm và nghĩa vụ của đại đệ tử thủ tịch.Quy Nguyên Các không chiếm được tốt ở trong tay Kế Ngôn, đã xem như rất mất mặt rồi.Đêm hôm đó, Thương Lăng, cả đệ đệ của hắn ta Trương Chính và hơn mười đệ tử Quy Nguyên Các bị móc hết chỉ còn lại có một cái quần lót, đúng là sự mất mặt lớn nhất từ trước tới nay.Hôm nay lại bị chọc giận đến hộc máu ở đây.Thể diện này hắn ta nhất định phải tìm lại.Cho nên, hắn ta mới tới đây."Người bên trong cút ra đây cho ta."Trương Tòng Long lại rống giận.Thanh âm quanh quẩn trong Tụ Tiên Lâu, đinh tai nhức óc.Phương Hiểu đi ra, cái tên này, ta còn không chưa tìm đến ngươi để tính sổ, ngươi ngược lại còn tìm tới cửa trước.Sắc mặt Phương Hiểu khó chịu, cố nén lửa giận: "Trương công tử, tại hạ là Phương Hiểu của Phương gia, chẳng lẽ ngươi đang muốn gây sự ở chỗ ta sao?"Phương gia?Vẻ mặt Trương Tòng Long cũng không thay đổi chút nào.Phương gia xem như có thực lực, nhưng Trương Tòng Long cũng không để vào mắt.Có lẽ những người khác sẽ kiêng kị, nhưng hắn ta là Trương Tòng Long, hắn ta mới không quan tâm chuyện này.Hắn ta không nể mặt Phương Hiểu chút nào, lạnh lùng nói: "Giao người làm nhục Quy Nguyên Các ta ra đây. Nếu không..."Phương Hiểu cũng không phải là người sợ phiền phức, tiến lên một bước, nhìn thẳng Trương Tòng Long: "Ngươi muốn phá hủy tửu lâu của ta sao? Ngươi dám ra tay ở thành Lăng Tiêu sao?"Chỉ là Phương gia mà thôi, Trương Tòng Long cũng không để ý đến Phương Hiểu: "Ra tay thì sao? Làm nhục Quy Nguyên Các ta, chính là kẻ địch với Quy Nguyên Các. Ngươi, Phương gia chịu đựng nổi kết quả này sao?"Sắc mặt Phương Hiểu khẽ biến.Trương Tòng Long có loại khí phách này, cũng có đủ sức mạnh nói lời ấy.Đằng sau hắn ta không phải chỉ có mỗi Thương Chính Sơ đã là Nguyên Anh, mà còn có toàn bộ Quy Nguyên Các, một trong ba môn phái lớn ở Tề Châu.Thân là đại đệ tử thủ tịch và đồ đệ của chưởng môn Quy Nguyên Các, lời hắn ta nói, chính là ý tứ của Quy Nguyên Các.Thực lực Phương gia sau lưng Phương Hiểu không thể so sánh với Quy Nguyên Các.Phương gia đắc tội không nổi với Quy Nguyên Các.Nhưng Lữ Thiếu Khanh cũng là khách của cửa hàng mình, Phương Hiểu không thể cứ như vậy mà giao ra ngoài.Nếu không tình nghĩa thật vất vả xây dựng lên sẽ bởi vậy mà biến mất.Phương Hiểu cắn răng: "Trương công tử, là người của Quy Nguyên Các các người gây sự trước..."Trương Tòng Long lạnh lùng ngắt lời Phương Hiểu, không chút khách khí nói: "Giao người ra đây."Lúc này Hạ Ngữ cũng đi ra, Biện Nhu Nhu đi theo.Trương Tòng Long biết Biện Nhu Nhu, ánh mắt hắn ta lướt qua Hạ Ngữ, dừng trên người Biện Nhu Nhu."Người làm nhục Quy Nguyên Các ta là ai của ngươi?"

Bạn cần đăng nhập để bình luận