Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 2143: Chương 2143

Chương 2143: Chương 2143Chương 2143: Chương 2143
Nhóm dịch: Ky Sĩ Bóng Đêm Lữ Thiếu Khanh nhìn Lan trên vai Tiêu Y, trên mặt lộ ra vẻ tò mò, đưa tay vây vây Lan: “Đến đây, để sư bá xem thử nào.” Tốt đấy.
Có cái miệng này thay, bình thường mắng chửi người cũng tiết kiệm một chút nước bọt.
Đáng tiếc tiểu tử Mặc Quân kia chỉ có biết ăn, mắng chửi người kém xa.
Lan trừng Lữ Thiếu Khanh một chút, khuôn mặt nhỏ phùng lên, muốn mắng. Nhưng nghĩ đến thân phận của Lữ Thiếu Khanh, nàng ta không nói hai lời vọt về Lữ Thiếu Khanh.
Lữ Thiếu Khanh không tức giận mà nói với Tiêu Y: “Bình thường bảo nàng ấy dạy dỗ Mặc Quân một chút.”
Ta cũng muốn có người phát ngôn, như vậy không cần cả ngày mang theo sư muội đi làm người phát ngôn nữa. Tiêu Y chỉ vào Tống Vân đạo nhân: “Nhị sư huynh, xử lý hắn như thế nào?”
Thiều Thừa xách theo kiếm từ bên cạnh xông lại: “Để ta, để ta.”
Thiều Thừa vội vàng xông tới, la hét muốn để ông xử lý Tống Vân đạo nhân.
Lữ Thiếu Khanh nhìn trường kiếm sáng loáng trong tay Thiều Thừa, cảnh giác hỏi: “Sư phụ, người muốn làm gì?” “Người đừng giết người, con sợ nhìn thấy máu.”
Gia Cát Huân không kìm được liếc mắt.
Người vây xem cũng không kìm được liếc mắt.
Ngươi không thể nhìn thấy máu? Khoác lác cũng phải hợp lý có được hay không hả?
Thiều Thừa dùng kiếm chỉ vào Tống Vân đạo nhân hôn mê nói: “Ngươi muốn dùng hắn làm gì? Để người Linh Kiếm phái đến chuộc người sao?”
Lữ Thiếu Khanh gật đầu: “Đương nhiên, hắn uy hiếp con, lấy cầm linh thạch đần bù tâm hồn bị tổn thương của con chứ.”
Thiều Thừa gật đầu, cái này thì chắc chắn rồi: “Giao hắn cho ta đi, ta đi đàm phán với người của Linh Kiếm phái.” “Sư phụ, người đừng làm người tốt, ít hơn một trăm triệu linh thạch thì đừng đồng ý.”
Thiều Thừa gật đầu, hai mắt bắn ra quang mang: “Yên tâm, ta đã biết.”
“Ta sẽ cùng hắn nghiên cứu thảo luận xem dạy đồ đệ như thế nào.”
Sau đó, vung tay lên, nâng Tống Vân đạo nhân lên nơi xa.
Người thấy cảnh này một lần nữa cạn lời. Dường như bọn hắn đã hiểu ra vì sao Lữ Thiếu Khanh lại như vậy.
Lữ Thiếu Khanh ngược lại nói với người của ma tộc: “Mấy người bọn hắn mỗi người một trăm triệu viên linh thạch, các ngươi phái người về nói với người lớn trong nhà để bọn hắn đem linh thạch đến chuộc người.” “Dám khi dễ sư mẫu của ta, các ngươi ngán sống rồi.”
Lữ Thiếu Khanh ở chỗ này chờ người của ma tộc tới cửa. Trong lúc đó, cũng có người đến thuyết phục, nhưng có vết xe đổ Tống Vân đạo nhân, bọn hắn cũng không dám quá mức thiên vị.
Còn Lữ Thiếu Khanh hết thảy đều không nghe, dáng vẻ không thấy linh thạch không thả người, thái độ vô cùng kiên quyết.
Trước mắt bao người, người của ma tộc đương nhiên không nguyện ý cầm linh thạch đến chuộc người.
Làm như vậy, bọn hắn còn mặt mũi gì nữa?
Đàm phán tiếp theo, bọn hắn còn chiếm thế chủ động gì? Cho nên, ma tộc bên này tạo áp lực cho MỊ gia, Công Tôn gia, Ngao gia cũng chịu áp lực của ma tộc.
Mị Đại gia chủ Mi gia, Ngao Trường Phong gia chủ Ngao gia, Công Tôn Truân gia chủ Công Tôn gia, gia chủ ba đại gia tộc bị ép đến mức phải tụ tập lại thương nghi.
Ma tộc tiến công Trung Châu, Mi gia là gia tộc đầu tiên liên hợp với ma tộc khiến ma tộc thế như chẻ tre, đánh đâu thắng đó ở Trung Châu này. Bên đông bắc Trung Châu luân hãm, vô số thế lực hủy diệt khiến bên Trung Châu này cảm thấy áp lực lớn lao. Về sau, rất nhiều gia tộc thế lực tâm tư thay đổi.
Cảm thấy giảng hòa với ma tộc, duy trì hiện trạng cũng không tệ.
Bọn hắn là tu sĩ, không có quốc gia tình hoài, quan tâm chỉ là một mâu ba phần đất của mình.
Ngao gia cùng Công Tôn gia là những gia tộc đầu tiên tìm tới Mị gia và ma tộc, lén đạt được hiệp nghị bước đầu, sau này có kết thành đồng minh hay không cũng khó nói.
Lần này ma tộc xảy ra vấn đề, gia tộc ba người bọn hắn liền nhận lấy áp lực từ bên phía ma tộc.
Muốn bọn hắn nghĩ cách giải cứu nhóm Khấu ra.
Đồng thời cũng không thể để cho ma tộc quá mất mặt. Cho nên ba gia tộc tê tụ cùng một chỗ, thương thảo nên làm như thế nào.
Ba người tự mình chạm mặt, vừa thấy mặt, Mị Đại liền dân đầu mở miệng đi thẳng vào chủ đề: “Hai vị, các ngươi thấy thế nào?”
Ngao Trường Phong cùng Công Tôn Truân liếc nhau, hai người hiểu rõ lo lắng của Mị Đại.
Mi gia đã công khai cấu kết liên thủ với ma tộc, mọi người đầu biết Mi gia là gian tế.
Ma tộc đạt được lợi ích, MỊ gia cũng có chỗ tốt, ma tộc mất mặt, Mị gia cũng mất mặt theo.
Hơn nữa MỊ Phi dòng chính Mị gia cũng đang ở trong tay Lữ Thiếu Khanh.
Cho nên, MỊị Đại rất sốt ruột. Nếu có thể, Mị gia chắc chắn sẽ cử cao thủ đi giết chết Lữ Thiếu Khanh bọn hắn. Đáng tiếc, hiện tại thế cục rung chuyển, Nhữ thành nơi này cuồn cuộn sóng ngầm, MỊ gia cũng không dám có hành động quá lownns. Không biết có bao nhiêu người đang chờ cơ hội giết chết Mi gia.
Công Tôn Truân thản nhiên nói: “Hắn nhất định phải nghiêm trị.”
“Ta ủng hộ nghiêm trị hắn.” Ngao Trường Phong mang theo hận ý, lộ ra sát ý: “Tiểu tử kia quá đáng, nhất định phải nghiêm trị.” Thủ giữa Ngao gia và Lữ Thiếu Khanh còn sâu hơn cả MỊ gia.
Luận hận ý, Ngao gia cũng sâu nhất.
Trong lòng Mị Đại mắng to, các ngươi nói ra biện pháp đi. Ta biết phải nghiêm trị, ta còn muốn chém hắn thành muôn mảnh nữa kìa.
Biện pháp gì?
Thực tế một chút đi.
Nhưng mà Ngao Trường Phong cùng Công Tôn Truần cũng rất giảo hoạt, đối với chuyện này, Mị gia còn sốt ruột hơn so với bọn hắn.
Bọn hắn ở bên cạnh cổ vũ thì được, nhưng muốn bọn hắn dẫn đầu công kích, là tuyệt đối không thể.
Mị Đại cũng biết suy nghĩ trong lòng bọn hắn, cắn răng một cái, nói ra quyết định của mình: “Hắn giam tộc nhân Mị gia ta, Mi gia ta thề không cúi đầu.”
“Lần này, nhất định phải cho hắn biết ai mới là chủ nhân Nhữ thành.”
“Mi gia ta quyết định để mấy vị trưởng lão đi thương lượng, ý hai vị như thế nào?” Ngao Trường Phong cùng Công Tôn Truân liếc nhau, âm thâm gật đầu, Mị gia các ngươi dân đầu công kích là tốt.
Chúng ta ở bên cạnh lắc trống hò hét vậy.
“Yên tâm, chúng ta sẽ ủng hộ quyết định của MỊị gia.” “Không sai.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận