Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 1920

Chương 1920Chương 1920
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Lữ Thiếu Khanh mặt mày hớn hở nhận lẫy, lập tức phát cho hắn ta một chiếc "thẻ người tốt": "Ngươi là một người tốt."
"Được rồi, giờ chúng ta xuất phát thôi."
"Chúng, chúng ta?” Vương Cảnh Sơ ngẩn người.
"Đúng thế, nói rồi mà, ngươi phải đi cùng bọn ta, không thì ai trả lộ phí?"
Vương Cảnh Sơ càng sững sờ. Còn muốn ta trả lộ phí? "Công, công tử." Vương Cảnh Sơ chỉ nhẫn trữ vật trong tay Lữ Thiếu Khanh: "Chỗ này trả phí Truyền Tống Trận xong còn thừa rất nhiều."
"Đây là của ta." Lữ Thiếu Khanh như thần giữ của, ngay lập tức cất nhẫn trữ vật đi: "Là linh thạch ngươi cảm ơn vì đã cứu ngươi một mạng, không bao gồm lộ phí."
"Ta đưa cho công tử, chính là muốn công tử dùng để trả phí đi đường."
Vương Cảnh Sơ cực kỳ cạn lời, không thì ta đưa ngươi nhiều linh thạch như vậy làm gì? "Dù sao linh thạch rơi vào tay ta thì chính là linh thạch của ta, ta sẽ không dùng linh thạch của mình để trả lộ phí." Lữ Thiếu Khanh nói xong, tiếp tục khinh bỉ Vương Cảnh Sơ: "Ngươi keo kiệt thật đấy, sớm biết vậy ban nãy để lão chim đánh chất ngươi luôn cho rồi."
"Ngay cả phí đi đường cũng không nỡ trả cho ân nhân cứu mạng."
"Phụt!"
Vương Cảnh Sơ lấy tay che ngực, một ngụm máu tươi vọt lên. Hắn ta coi như hiểu ý của Lữ Thiếu Khanh rồi.
Chỉ có linh thạch tiêu từ chỗ Vương Sơ Cảnh mới được, nếu không đưa bao nhiêu linh thạch vào tay Lữ Thiếu Khanh cũng đều là ném tiền qua cửa sổ, một đi không trở lại.
Linh thạch rơi vào tay Lữ Thiếu Khanh, tất cả đầu là linh thạch của Lữ Thiếu Khanh, sẽ không mang ra tiêu.
Nhìn dáng vẻ Vương Cảnh Sơ muốn thổ huyết, Tiêu Y cười rất vui vẻ. Nàng nhắc nhở Vương Cảnh Sơ: "Hay là, ngươi cho thêm chút đi."
Vương Cảnh Sơ đâu có ngốc như vậy.
Cho thêm nhiều linh thạch thì cũng là ném tiền qua cửa sổ, một đi không trở lại.
Nếu Lữ Thiếu Khanh đã muốn người ta trả lộ phí, hắn ta nghĩ ra một biện pháp trung hoà.
"Công tử, ta bảo người đi cùng ngươi đến Thận Cốc có được không?" "Chi phí dọc đường do ta trả." Bấy giờ Lữ Thiếu Khanh mới ta cho hắn ta: "Được thôi." Đáng tiếc, không thể đòi _ thêm được nữa, cho nên vân khinh bỉ Vương Cảnh Sơ: "Quỷ hẹp hòi."
Vương Cảnh Sơ lại hộc máu, cái này liên quan gì đến quỷ hẹp hòi?
Mọi người cùng nhau trở lại Kỳ Thành, Vương Cảnh Sơ lập tức gọi một tộc nhân đến, bảo y dân nhóm Lữ Thiếu Khanh đến Thận Cốc, sau đó hắn ta biến mất tăm. Đối diện với Lữ Thiếu Khanh, hắn ta tránh mà như tránh ôn thần.
Nhưng khi nhóm Lữ Thiếu Khanh chuẩn bị sử dụng Truyền Tống Trận, thì lại bị người canh gác Truyền Tống Trận ngăn cản.
Người canh giữ Truyền Tống Trận là Khuyển Tộc, lý do của bọn họ rất đơn giản, cũng rất thoả đáng.
Đại chiến mới dứt, để phòng ngừa Phi Cầm Tộc lợi dụng Truyền Tống Trận để đánh lén, cho nên Truyền Tống Trận bắt buộc phải đóng lại. "Công tử." Tộc nhân được Vương Cảnh Sơ giao cho nhiệm vụ quan trọng, cũng là hậu bối của Vương Cảnh Sơ, Vương Như nghiêng đầu nhìn Lữ Thiếu Khanh.
Vương Như là hậu bối của Vương Cảnh Sở, thực lực Nguyên Anh sơ kỳ.
Y được lão tổ của mình thông báo là có nhiệm vụ, hơn nữa còn nói tất cả mọi việc đầu nghe theo Lữ Thiếu Khanh. Có điều trong lòng Vương Như không phục, dựa vào đâu tộc nhân dòng chính Hổ Tộc là y phải nghe theo lời người khác chứ? Mặc dù lão tổ bảo y đi theo là để nắm giữ hành tung của Đại Bạch, nhưng trong lòng không phục chính là không phục.
"Truyền Tống Trận không mở, hay là chúng ta chờ một thời gian nữa?" Vương Như đề nghị như vậy.
"Chờ gì mà chờ." Lữ Thiếu Khanh nói với Tiêu Y: "Giết cái đám chó canh cửa này đi." Vương Như sợ hết hồn, đùa đấy hả?
Đấy chính là Kỳ Thành, ai dám hành động lỗ mãng ở đầy?
Nhưng hành động tiếp theo của Tiêu Y nói cho y biết, đây không phải lời nói đùa.
Chỉ thấy Tiêu Y tiến lên, vung kiếm chém xuống, mấy tên tộc nhân Khuyển Tộc chỉ ở Nguyên Anh kỳ kêu thảm ngã xuống.
"Chuyện, chuyện này." Vương Như bị doạ ngốc luôn. Dám ra tay trong Kỳ Thành, hơn nữa còn vào thời điểm nhạy cảm then chốt mà giết người ngay giữa đường, thật sự cho rằng Tẩu Thú Tộc không đến sao? Trong lòng Vương Như càng thêm bất mãn.
Y cảm thấy Lữ Thiếu Khanh đang coi rẻ Tẩu Thú Tộc, coi thường quy tắc Kỳ Thành. Cuồng vọng như vậy, tại sao lão tổ còn muốn mình đi theo bọn họ chứ?
Hơn nữal
Thấy Lữ Thiếu Khanh ởi lên Truyền Tống Trận, y thầm cười lạnh một tiếng, giọng điệu mang sự khó chịu: "Công tử, Truyền Tống Trận đóng rồi, không thể khởi động." Lát nữa người của Khuyển Tộc giết đến thì phải làm sao? Nhưng mà y vừa nói dứt lời, Truyền Tống Trận đột nhiên toả ra ánh sáng, trận văn hiện lên, Truyền Tống Trận vận hành trở lại.
Vẻ mặt Vương Như sượng cứng, khoé miệng hơi mở, khó tin nhìn khung cảnh này. Đám chó kia nói dối hả? Không phải Truyền Tống Trận đang đóng hay sao?
Sao vận hành trở lại rồi. "Linh thạch đâu?” Vào lúc Vương Như đang kinh ngạc, giọng nói của Lữ Thiếu Khanh truyền tới: "Đừng ngây ra nữa, mau chạy thôi."
"Vua của ta!"
Âm thanh bên ngoài truyền đến, khiến Toàn Diệu vẫn luôn nhắm mắt suy nghĩ từ từ mở mắt, thản hiên hỏi: "Chuyện gì?"
"Ban nãy có kẻ giết tộc nhân của chúng ta, cưỡng ép mở Truyền Tống Trận, theo dò hỏi thì biết chính là đám người Mộc Vĩnh có dẫn theo huyết mạch cấp bậc tổ tiên, bọn họ muốn ởi Thận Cốc." "Thận Cốc?" Ánh mắt Toàn Diệu sâu kín, hồi lâu, hắn ta chậm rãi mở miệng: "Truyền lệnh xuống, tất cả mọi người tập trung, đi tìm Phi Cầm Tộc báo thù."
"Tấn công Phượng Thành sao?”
"Không, đi Thận Cốc."
Đi đường ngày đêm không nghỉ, cuối cùng nhóm người Lữ Thiếu Khanh cũng đến thành trì cuối cùng.
Vụ Thành!
Đúng như tên gọi, nơi Vụ Thành phủ đầy sương trắng, quanh năm không tiêu tan. Sự phồn thịnh của nơi này cũng không kém gì Kỳ Thành và Phượng Thành.
Ở đây tập trung vô số yêu thú.
Bất kể là Phi Cầm Tộc hay là Tẩu Thú Tộc, hoặc là một vài chủng tộc yêu thú trung lập, đều có mặt ở đây, tạo nên sự sâm uất cho Vụ Thành. Không vì lý do gì khác, chỉ đơn giản là bởi Vụ Thành chính là thành trì ở gần Thận Cốc nhất.
Từ nơi đây đến Thận Cốc chỉ cần thời gian ba ngày, cực kỳ gần.
Đồng thời, lần này hai tộc Phi Cầm và Tẩu Thú đại chiến, Vụ Thành cũng là toà thành trì duy nhất không bị liên luy. Nhóm người Lữ Thiếu Khanh tới đây, thần thức quét qua đã nắm được toàn bộ tình hình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận