Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 1099: Tế tư đại nhân ăn người

Chương 1099: Tế tư đại nhân ăn ngườiChương 1099: Tế tư đại nhân ăn người
Sau vài hơi thở, quái vật bỏ thi thể xuống, gầm nhẹ, sát ý cuồng bạo tràn ngập.
Đám Côn Ngải thì hô to: "Quái, quái vật, Tế, Tế tư đâu?"
Đồng tộc của Côn Ngải đằng đằng sát khí, ánh mắt phân hận nhìn chòng chọc vào quái vật màu đen.
Bọn hắn chưa từng nhìn thấy dáng vẻ của Tế tư, chỗ của Tế tư xuất hiện quái vật, không cần nhiều lời cũng biết chắc chắn Tế tư đã gặp bất trắc.
Lúc này, đại trưởng lão đứng lên hét lớn một tiếng: "Mọi người đừng hoảng hốt, đây chính là Tế tư đại nhân."
Sau đó lão một lần nữa quỳ xuống nói với quái vật màu đen: "Mong Tế tư đại nhân bớt giận."
Người này chính là đại trưởng lão của bộ tộc Định Ất.
Lời của đại trưởng lão không thể nghỉ ngờ gì đã trở thành một hòn đá dấy lên ngàn cơn sóng khiến tất cả tộc nhân bộ tộc Định Ất đều khiếp sợ.
Tất cả mọi người đều khiếp sợ không gì sánh nổi, thi thể không trọn vẹn, máu tươi nhỏ xuống đất, còn cả quái vật dáng vẻ dữ tợn kinh khủng.
Tất thảy những gì trước mặt đều khiến bọn hắn cảm thấy vô cùng khó tin.
Tế tư đại nhân trong lòng bọn hắn sùng bái lại là một con quái vật, còn là quái vật ăn thịt người.
Nói như vậy, tất cả các thi thể trước kia đưa vào đều trở thành bữa ăn trong bụng thứ được gọi là Tế tư đại nhân? Thi thể đưa tới không chỉ có thi thể của kẻ địch, ngay cả thi thể tộc nhân bọn hắn cũng có.
Trong một bộ tộc, mọi người đều có quan hệ thân thích, nói cách khác tất cả mọi người đều có thân nhân thân thích bị Tế tư đại nhân ăn?
Nghĩ đến đây, rất nhiều tộc nhân bình tĩnh không được nữa.
"Thế này, Tế tư thế này, ta, không tiếp nhận được." Có người nói ra suy nghĩ trong lòng mình.
Quái vật xấu xí hung ác như vậy là Tế tư đại nhân bọn hắn sùng bái.
Điều này giống như cởi quần người tình trong mộng ra thì phát hiện đối phương còn lớn hơn mình vậy.
Đả kích mang tính chất hủy diệt.
Tiếp theo những người khác cũng lần lượt kêu to: "Ta cũng không thể tiếp nhận được."
"Chúng ta không cần Tế tư như thế nào."
"Nó không phải Tế tư, nó là quái vật!"
Tộc nhân bộ tộc Định Ất hô to, thần tình kích động, vẻ mặt mang theo dữ tợn.
Ánh mắt nhìn quái vật mang theo sát ý.
Không ít người nói với tộc trưởng Côn Ngải: "Tộc trưởng, ra tay đi, giết con quái vật này, chúng ta không cần quái vật làm Tư tết"
Quái vật tướng mạo hung ác, tuyệt đối không phải người lương thiện, hơn nữa còn ăn thịt người.
Chỉ cần là người bình thường đều không thể tiếp nhận loại quái vật như thế này làm Tế tư.
Lữ Thiếu Khanh nhìn xem âm thâm gật đầu: "Những người này coi như cũng bình thường."
Lúc này Cát Cửu cũng lấy lại tinh thân từ trong khiếp sợ, nàng ta sợ hãi nhìn qua Lữ Thiếu Khanh: "Ngươi, là ngươi giở trò quỷ?"
Rất khó để không hoài nghi.
Lữ Thiếu Khanh phủ nhận, nói với Cát Cửu: "Cô nương này, ngươi đừng có nói hươu nói vượn, ta chẳng biết gì cả."
Đồng thời hắn còn thuận thế trêu chọc: "Tế tư trưởng của cái ngươi xấu thật đấy."
Cát Cửu nhìn gương mặt dữ tợn kinh khủng của quái vật, cắn răng: "Nó không phải Tế tư của chúng ta."
Trong tưởng tượng, Tế tư không phải đẹp trai bức người thì cũng phải lão thành ổn trọng, hoặc là tóc trắng bồng bềnh, tựa như thần tiên lão gia gia vậy.
Kết quả nó lại là một con quái vật màu đen thế này, còn ăn người sống nữa.
Cát Cửu không thể nào chấp nhận được, trong lòng nàng ta không thừa nhận đây chính là Tế tư đại nhân trong mắt nàng ta.
Buồn nôn quá.
Mình lại đi sùng bái con quái vật như thế này.
Cát Cửu hơi buồn nôn.
Mà lúc này, đại trưởng lão đứng lên, gầm thét một tiếng: "Tất cả câm miệng!"
Trên người Đại trưởng lão không ngừng toát ra khói đen, rất mau chóng bao phủ lấy loại ta.
Trong ánh mắt hoảng sợ của mọi người, một màu đen bao phủ bên ngoài đại trưởng lão, cuối cùng khói đen nhúc nhích một trận rồi như chậm rãi bị hút vào trong cơ thể.
Đại trưởng lão biến thành một con quái vật màu đen.
Mặc dù dáng vẻ của lão ta không giống con quái vật trong huyệt động nhưng cũng tương tự vài phần.
Sau khi Lữ Thiếu Khanh nhìn thấy liền xoa cằm nói: "Những con quái vật kia không phải là từ nhân loại biến hóa thành đấy chứ?"
"Móa nó, nếu mà như vậy, những người này chẳng phải là bị quái vật bồi dưỡng như hạt giống sao?"
Những thi thể này vì sao lại bị đưa đi cũng có thể giải thích thông suốt được rồi.
Đại trưởng lão sau khi biến thân đôi mắt đỏ ngầu không mang chút tình cảm của nhân loại, sau khi gầm thét một tiếng liền vươn móng vuốt sắc bén với người bên cạnh.
Bóng đen lóe lên, móng vuốt lóe ra hàn quang như là một thanh trường kiếm sắc bén màu đen, lúc này đã xuyên qua một tộc nhân trẻ tuổi.
Tộc nhân trẻ tuổi nhân kêu thảm một tiếng, móng vuốt sắc bén xuyên ra sau lưng hắn ta, cùng với chỗ bị xuyên này thì còn có cả một quả tim đang đập.
Người trẻ tuổi kêu lên thảm thiết, không cam lòng ngã xuống, trái tim kia cũng dần dần ngưng đập.
Đại trưởng lão nhét trái tim vào trong miệng, bắt đầu nhai nuốt, ánh mắt càng trở nên tàn bạo.
"Đại, đại trưởng lão..."
"Đại trưởng lão, ngươi, ngươi muốn làm gì?"
Côn Ngải và đám tộc nhân đều ngây ngẩn cả người, không ngờ đại trưởng lão lại rat ay với đồng tộc.
Đại trưởng lão nhau nuốt xong quả tim, cơ thể một lần nữa chớp động, không đợi đám người kịp phản ứng, một đứa trẻ bảy tám tuổi lại bị lão tao tóm trong tay.
Đứa bé bị dọa đến mức oa oa khóc lớn ngay tại chỗ.
Cha mẹ của nó cũng kêu to lên.
"Đại trưởng lão, đừng!"
"Đại trưởng lão, thả con tat"
"Đại trưởng lão, ngươi, ngươi đừng làm loạn!"
Côn Ngải hét lớn một tiếng: "Đại trưởng lão, chẳng lẽ ngươi cũng biến thành quái vật rồi sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận