Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 130 - Tiểu tử ngươi đang dọa dẫm ai đấy?



Chương 130: Tiểu tử ngươi đang dọa dẫm ai đấy?Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmTiêu Sấm trừng to mắt, mặt mũi tràn đầy chấn động.Lữ Thiếu Khanh bên cạnh thấy Tiêu Sấm trừng to mắt, trong lòng không kìm được lẩm bẩm một chút.Đúng là thân thúc thúc, động tác trừng mắt mà cũng giống đến như vậy."Cái này, cái này...”Tiêu Sấm bên này trừng to mắt, khó có thể tin được màn này.Ông nhìn quang mang màu lam nhàn nhạt trên trường kiếm, đây là màu sắc kiếm mang thuộc tính Thủy tỏa ra.Trong nhu hòa che giấu sự cuồng bạo và sắc bén.Một lúc lâu sau, Tiêu Sấm mới thật sự thở phào nhẹ nhõm.Ông ta vui mừng nói: “Tiểu Y, làm tốt lắm, quá tốt rồi.”“Cuối cùng Tiêu gia chúng ta cũng có một thiên tài.”Đại ca của ông ta chẳng qua chỉ là Kết Đan kỳ, Đại trưởng lão thực lực Nguyên Anh trung kỳ tầng bốn.Bản thân ông ta cũng có thực lực Nguyên Anh sơ kỳ tầng hai.Nhưng bọn họ không được coi là thiên tài.Giờ Tiêu Y lĩnh ngộ được kiếm ý ở Luyện Khí kỳ, trong mắt Tiêu Sấm, cháu gái mình cũng là thiên chi kiêu tử.“Tốt tốt, Kế Ngôn lĩnh ngộ được kiếm ý ở Luyện Khí kỳ, con cũng lĩnh ngộ được kiếm ý ở Luyện Khí kỳ.”Tuy ông ta không nói rõ nhưng mọi người đều nghe được ý tứ trong câu này.Tiêu Sấm cảm thấy thiên phú của Tiêu Y không chênh lệch với Kế Ngôn quá nhiều.Lữ Thiếu Khanh không kìm được bĩu môi, đả kích Tiêu Sấm không chút lưu tình: “Tiêu sư bá, người không tránh khỏi coi trọng nha đầu này quá mức rồi đấy?”“Nàng ta sao có thể so với Đại sư huynh chứ?”"Ngươi biết cái gì?"Tiêu Sấm tức giận: “Coi như không bằng Kế Ngôn, nhưng cũng không kém là bao nhiêu."Tiêu Sấm thấy Tiêu Y có tiền đồ như vậy nên ông cảm thấy mình nên rộng lượng một chút, không so đo với Lữ Thiếu Khanh.“Hừ, hôm nay tâm trạng ta tốt, ta không so đo với ngươi.”“Đến đi, con không sợ.”Lữ Thiếu Khanh khẽ nói: “Người giáo huấn con, đến lúc đó con giáo huấn sư muội con.”Tiêu Y nghe vậy rụt cổ, nói với Tiêu Sấm: “Thúc thúc, đừng.”“Tiểu tử khốn kiếp!”Tiêu Sấm tức giận tới mức cắn răng, nói với Tiêu Y: “Nhìn thấy chưa, Nhị sư huynh của con hèn hạ vô sỉ.”“Con phải cố gắng tu luyện vượt qua hắn, sau đó trừng trị hắn thật mạnh.”Tiêu Y lại lắc đầu nói: “Thúc thúc, con không vượt được Nhị sư huynh đâu.”Tiêu Y đi theo bên cạnh Lữ Thiếu Khanh càng lâu càng biết rõ Lữ Thiếu Khanh lợi hại như thế nào.Tiêu Y cảm thấy mình có thể đuổi theo bước chân của Lữ Thiếu Khanh đã coi là không tệ rồi, còn chuyện vượt qua gì đấy, đừng nghĩ vẫn hơn.Hai vị sư huynh đều biến thái, nàng ta không phải biến thái.Muốn so biến thái với biến thái, vậy chẳng phải tự chuốc lấy phiền phức sao?Tiêu Sấm thấy Tiêu Y lĩnh ngộ kiếm ý thì trong lòng càng tin vào Tiêu Y, nói: “Con đừng tự coi nhẹ mình, con phải có lòng tin.”“Con chắc chắn sẽ mạnh hơn Nhị sư huynh con.”Tiêu Y trong lòng hốt hoảng, thúc thúc, lời này của người, con không cách nào nhận được.Nếu con mạnh hơn Nhị sư huynh, con đã đi đường ngang lâu rồi.Lữ Thiếu Khanh nói: “Sư muội đương nhiên là thiên tài.”Tiêu Sấm khẽ nói: “Ngươi cũng thừa nhận?"Lữ Thiếu Khanh nói: “Đương nhiên, phương diện mắng chửi người, muội ấy tuyệt đối là thiên tài, Đại sư huynh cũng không theo kịp muội ấy.”Tiêu Sấm trừng to mắt, muốn đánh người.Thiều Thừa nói: “Tiêu sư huynh, huynh có biết Tiểu Y đã lĩnh ngộ kiếm ý như thế nào không?”“Lĩnh ngộ thế nào?”Thiều Thừa nhìn Lữ Thiếu Khanh một chút: “Thiếu Khanh cho Tiểu Y tham ngộ bản nguyên kiếm ý của nó.”“Nếu không huynh cho rằng vì sao tiểu Y lại lĩnh ngộ kiếm ý thuộc tính Thủy chứ không phải là thuộc tính khác?”"Cái gì?"Tiêu Sấm chấn kinh, khó có thể tin nhìn Lữ Thiếu Khanh.Đưa bản nguyên kiếm ý của mình lộ ra cho người khác lĩnh hội.Dù là đạo lữ cũng không thể làm được đến mức này.Tiểu tử Lữ Thiếu Khanh này lại có thể làm được điểm này?Nói đùa cái gì vậy?“Thiều sư đệ không cần bảo vệ hắn như vậy, chuyện này, sao có thể chứ.”Tiêu Y nói: “Thúc thúc, đây là sự thực."Lần này, Tiêu Sấm không biết nói cái gì cho phải.Còn về chuyện thiên phú của Tiêu Y không thua kém Kế Ngôn, lời này ông ta ngại nhắc lại.Kế Ngôn tự lĩnh ngộ kiếm ý, hơn nữa thời điểm vừa bắt đầu tu hành đã lĩnh ngộ.Tiêu Y chẳng khác nào được người ta đưa bản nguyên kiếm ý nói rõ ràng rành mạch cho nàng ta, trải sẵn đường cho nàng ta, chỉ cần thuận theo đường đó đi đến điểm cuối là được.Cả hai bên không thể so sánh với nhau được.Cuối cùng Tiêu Sấm đã biết Lữ Thiếu Khanh đối tốt với Tiêu Y chừng nào.Ông ta lúng túng gãi đầu nói: “Thiếu Khanh à, là, là ta trách nhầm con.”Có thể đem bản nguyên kiếm ý cho Tiêu Y lĩnh hội, điểm này ông ta cũng không làm được.Lữ Thiếu Khanh rộng lượng khoát tay một cái nói: “Không có việc gì, cho con mười vạn tám vạn linh thạch coi như phí cảm tạ đi.”“Hay là, chia một nửa gia sản Tiêu gia của người cho con cũng được.”“Tiểu tử ngươi lại đang dọa dẫm ai đấy?”Bỗng nhiên quát to một tiếng, từ bên ngoài truyền vào.Tiếp đến một bóng dáng cao lớn xuất hiện trên phi chu.Tiêu Y phát hiện, Nhị sư huynh nhà mình sau khi nghe thấy giọng nói này đã căng thẳng rõ ràng.Hắn nhìn xung quanh như muốn tìm nơi nào để chạy trốn.Nhưng đây là trên phi chu, Lữ Thiếu Khanh không cách nào chạy được.Không thể nào bỏ chạy trước mặt đại năng Nguyên Anh kỳ được.Cuối cùng Tiêu Y chú ý thấy không biết Lữ Thiếu Khanh móc ra thứ gì, nhét vào trong lỗ tai.Bóng dáng bên ngoài tiến vào."Chưởng môn!"Lời của Thiều Thừa và Tiêu Sấm nói cho Tiêu Y biết nam nhân cao lớn trước mặt này chính là chưởng môn Lăng Tiêu Phái.Nói ra cũng hổ thẹn, Tiêu Y bái nhập Lăng Tiêu Phái mấy tháng nhưng vẫn chưa biết dáng vẻ chưởng môn như thế nào.

Bạn cần đăng nhập để bình luận