Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 1951

Chương 1951Chương 1951
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Hai người hơi muốn chửi má nó, người bình thương ai sẽ lĩnh ngộ quy tắc đại đạo ở Luyện Hư kỳ chứ?
Ít nhất là Hợp Thể kỳ mới có tư cách.
Hơn nữal
Ai sẽ lĩnh ngộ loại quy tắc này?
Tiêu Y vội vàng nói với Doanh Thất Thất và Ma Nhiên: “Đừng nhìn!”
“Nhắm mắt lại!”
“Vì sao?” Ma Nhiên hiếu kì. Doanh Thất Thất cùng Ma Nhiên hai người không tin, nhìn trừng trừng.
Khi thấy một kiếm của Kế Ngôn như tiên nhân trên chín tầng mây bổ ra một kiếm, loại khí tức và sức mạnh trên đó vượt quá sức chịu đựng của hai người.
“AI”
Hai người cùng nhau kêu thảm một tiếng, giống như bản thân bị một kiếm bổ trúng, suýt chút ngất đi.
“Cái này, cái này...” Lúc này hai người mới hiểu vì sao Tiêu Y lại bảo các nàng đừng nhìn.
Một kiếm này của Kế Ngôn chiếm cứ tâm thần của mọi người.
Trong cảm nhận của mọi người khí tức hủy diệt hóa thành một con ma điểu màu đen từ địa ngục tới, muốn hủy diệt thế giới.
Còn một kiếm của Kế Ngôn thì hóa thành một thần long, tản ra khí tức sắc bén như mặt trời, làm cho người ta không dám nhìn thẳng.
“Âm ầm!” Thần long và ma điểu va chạm mạnh vào nhau.
Khí tức kinh khủng khiến thế giới này rung động mãnh liệt. Sắc mặt tất cả mọi người hoàn toàn thay đổi, lập tức phi nước đại về phía sa.
Khí tức đáng sợ khiến bọn hắn không dám ngăn cản. “Phụt!”
Nhưng mà người bị thương đầu tiên thực sự là Bạch Thước.
Bạch Thước phun ra máu tươi nhuộm đỏ mạng che mặt, ánh mắt của nàng ta kinh ngạc, khó có thể tin kêu lên. “Không, không thể nào!”
Ba động khủng bố nhanh chóng thối lui, đám người vội vàng nhìn về phía chiến trường.
Hình ảnh nhìn thấy khiến da đầu của bọn hắn lại một lần nữa run lên.
Cơ thể Hắc Thước gần như bị chém thành hai khúc, nửa cơ thể bên phải đã bị chém ra, chỉ còn dính lại phần bên dưới.
Mặc dù không chết nhưng cũng gây ra trọng thương. Trong không trung trôi lơ lửng một sợi lông vũ màu đen bị chém thành hai khúc. Điều càng khiến người ta sợ hãi là, sau lưng Hắc Thước lộ ra một vết rách thẳng tắp bóng loáng.
Vết rách đằng sau truyền đến khí tức Yêu giới.
Không gian pháp khí cấp tám đã bị Kế Ngôn một kiếm Xuyên qua.
Một màn này, khiến tất cả mọi người sợ ngây người. Cho dù là Bạch Thước hay Hắc Thước đều choáng váng. Thân là khí linh chính các nàng biết pháp khí cấp tám rốt cuộc mạnh cỡ nào.
Ở chỗ này, cho dù là Hợp Thể kỳ cũng chưa chắc có thể đánh xuyên được.
Kế Ngôn lại có thể.
Bởi vậy có thể thấy được, một kiếm vừa rồi của Kế Ngôn đáng sợ đến chừng nào.
“A”
Rất lâu sau, Hắc Thước mới hét thảm lên.
Nàng ta suýt chút nữa bị đánh thành hai mảnh, sức mạnh quy tắc trên vết thương không ngừng công kích, không ngừng ăn mòn nàng ta, khiến nàng ta đau đến mức không muốn sống. Nàng ta miễn cưỡng làm cho cơ thể mình khép lại, trong lúc nhất thời khó mà khu trừ sức mạnh phía trên.
Hắc Thước cảm thấy trong cơ thể mình dường như có vô số thanh lợi kiếm, đang không ngừng đâm tới đâm lui trong cơ thể nàng ta.
“Đáng, đáng chết!”
Hai mắt Hắc Thước đỏ ngầu, hận đến phát cuồng. Nàng ta quay đầu thoáng nhìn qua vết rách sau lưng. Vết rách chậm rãi biến mất, nhưng Trấn Yêu tháp vẫn bị thương.
Cho dù là nàng ta hay Bạch Thước đầu cảm thấy thực lực của mình bị giảm mạnh.
Các nàng là khí linh, Trấn Yêu tháp là căn cơ của các nàng. Một kiếm của Kế Ngôn đánh xuyên qua Trấn Yêu Tháp, tạo thành tổn thương, so với chém Hắc Thước thành mười mảnh, tám mảnh còn tạo ra tổn thương lớn hơn. “Ta phải giết chết ngươi!” Hắc Thước xòe hai cánh hai sợi lông vũ màu đen trên đỉnh đầu một lần nữa dựng thẳng lên.
Lông mày Bạch Thước nhướn lên, vội vàng hét lớn: “Ngươi muốn đồng quy vu tận sao?” Một lần nữa, hậu quả không phải nàng ta có thể gánh chịu được.
Không chết, Trấn Yêu tháp cũng sẽ bị trọng thương, kết quả tốt nhất là bị hạ phẩm cấp. Đến lúc đó cho dù là Bạch Thước hay Hắc Thước cũng có thể ngủ say, thậm chí tử vond.
Mà kết quả như vậy không phải Bạch Thước muốn.
Trấn Yêu tháp bị thương, tổn hại, không cách nào duy trì đại trận.
Đến lúc đó Xương Thần thoát khỏi vây nhốt ra ngoài, yêu tộc coi như xong.
Bạch Thước chỉ hận mình không có năng lực chuyển dời chiến trường ra ngoài.
Ở bên ngoài đánh nát trời cũng không sao.
Vẻ mặt Hắc Thước cũng biến đổi, mặc dù nàng ta bị ăn mòn, bị Xương Thần khống chế nhưng nàng ta có tư tưởng độc lập, không phải loại quái vật màu đen không não kia.
Nàng ta cũng không muốn đánh cho cơ thể mình vụn nát ở đây.
Lúc này lý trí khôi phục không ít, nàng ta thu hồi lông vũ của mình lại.
Bạch Thước nhẹ nhàng thở ra.
Vẫn may, ở phương diện này, Hắc Thước cùng nàng ta có suy nghĩ giống nhau.
Nhưng mài
Bạch Thước bên này vừa mới thở phào, liền cảm nhận được một cỗ khí tức sắc bén.
Nàng ta quay đầu nhìn lại, lập tức muốn thổ huyết.
Kế Ngôn giơ kiếm lên, lại một lần nữa sử dụng một kiếm kia.
Nhân loại, quả nhiên không đáng tin cậy!
Bạch Thước ở trong lòng gào thét. Nàng ta bên này khuyên nhủ Hắc Thước, nhưng mà Kế Ngôn lại muốn sử dụng một kiếm kia.
Một kiếm này đánh ra nhất định sẽ một lần nữa tạo ra tổn thương đối với Trấn Yêu tháp.
Bạch Thước rất muốn tóm chặt Kế Ngôn gào thét hỏi hắn ta ở bên nào.
Hắc Thước bên này cũng không thể nào ngờ được Kế Ngôn lại một lần nữa dùng tới một chiêu này.
Đợi khi nàng ta kịp phản ứng, một kiếm của Kế Ngôn đã chém tới.
Kiếm quang kinh khủng, kiếm ý sắc bén như sóng to gió lớn mãnh liệt lao về phía nàng ta. “Đáng chết!”
Khí tức tử vong khiến linh hồn Hắc Thước đầu đang run rẩy, lớn tiếng ân cần thăm hỏi Bạch Thước: “Hèn hạ!”
“Chết đi!”
Trước mặt tử vong, Hắc Thước cũng không đoái hoài giừ nữa.
Hai sợi lông vũ màu đen trên đỉnh đầu lại một lần nữa dựng thẳng lên, khí tức hủy diệt một lần nữa bộc phát.
Bạn cần đăng nhập để bình luận