Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 142 - Huynh bán Đại sư huynh?



Chương 142: Huynh bán Đại sư huynh?Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmTiêu Y xoay tròn con mắt: "Nhị sư huynh, tối hôm qua huynh đi làm gì thế? Có thể nói cho ta biết không?"Giọng nói ngọt như mía lùi, lại làm Lữ Thiếu Khanh rùng mình.Lữ Thiếu Khanh ngồi dậy, trừng Tiêu Y.Hắn nhìn tóc trên đầu Tiêu Y, nói: "Muội nuốt kẹp tóc vào rồi à?""Còn dám dùng cái giọng đó nói chuyện với ta, xem ta có cho muội một trận hay không."Tiêu Y méo miệng, thật là không có cách nào."Nhị sư huynh, huynh thật là đáng ghét."Tiêu Y dậm chân, không muốn quan tâm tới Lữ Thiếu Khanh nữa.Lữ Thiếu Khanh mặc kệ nàng, tiếp tục nằm nghỉ.Hắn không tiếp tục ngủ, mà lấy Thiên Cơ Bài ra xem tin.Vừa mở lên, thứ đầu tiên đập vào mắt là một tiêu đề thật to.“Trưởng lão Quy Nguyên Các nhằm vào Kế Ngôn, nguyên nhân vì sao?”Đây đúng là bài viết của Đan Duyệt.Nội dung trên đó là chuyện tối hôm qua Lữ Thiếu Khanh nói cho nàng biết.Chỉ một buổi tối ngắn ngủi, Đan Duyệt đã tìm hiểu cặn kẽ mọi chuyện, còn viết bài đăng lên báo.Không thể không nói, tốc độ này thật là quá nhanh.Lữ Thiếu Khanh nhịn không được khen một câu: "Hiệu suất cao thật đấy."Tuy nội dung trong đó chủ yếu dùng phương thức tự thuật kể lại vụ tỷ thí giữa Kế Ngôn và Thương Chính Sơ.Nhưng trong tối ngoài sáng đều ám chỉ Thương Chính Sơ không màng thân phận, ra tay với hậu bối như Kế Ngôn. Thế mà còn không chiếm thượng phong.Cuối cùng còn kèm theo giải thích bình luận của bản thân Đan Duyệt.Nàng nhất châm kiến huyết, nói Thương Chính Sơ ghen tị tài năng của Kế Ngôn, muốn nhân cơ hội khi dễ Kế Ngôn.Nội dung cơ bản của bài viết này là hạ thấp Thương Chính Sơ, khen ngợi Kế Ngôn.Lữ Thiếu Khanh vô cùng hài lòng.Lúc hắn nhìn thấy hình của Kế Ngôn xuất hiện ở đoạn cuối cùng của bài viết, còn hài lòng hơn nữa."Làm tốt lắm."Không hổ là fan của Đại sư huynh, suốt cả bài viết chỉ thiếu nước mắng chửi Thương Chính Sơ ra mặt thôi.Tiêu Y bên này đang giận dỗi.Nàng nghe Lữ Thiếu Khanh nói như vậy, dựng lỗ tai lên, ánh mắt lén lút nhìn sang phía bên này.Nàng rất tò mò rốt cục tối hôm qua Lữ Thiếu Khanh đi làm gì.Nàng nhìn Lữ Thiếu Khanh, Lữ Thiếu Khanh không thèm nhìn lại nàng cái này, vẫn chăm chú nhìn Thiên Cơ Bài.Cuối cùng, Tiêu Y không chịu nổi sự tò mò trong lòng, không tức giận nữa.Nàng lại đi qua: "Nhị sư huynh, huynh đang nói gì vậy?"Lữ Thiếu Khanh vẫy tay: "Đi sang một bên đi, không tức giận nữa à?"Tiêu Y cười hì hì: "Nào dám giận Nhị sư huynh chứ."Giận dỗi làm sao quan trọng bằng thỏa mãn lòng hiếu kì của mình chứ.Nàng chuyển mắt nhìn về phía Thiên Cơ Bài của Lữ Thiếu Khanh.Sau đó, nàng thấy hình của Kế Ngôn trên Thiên Cơ Bài.Hắn ta mặc linh giáp màu đỏ, tuấn tú, tà mị.Tiêu Y ngây ngẩn cả người, sau đó phản ứng lại."Nhị sư huynh, tối hôm qua huynh đi bán Đại sư huynh?"Tiêu Y chấn động.Nàng nhìn Kế Ngôn trên đó, đây không phải là bức ảnh Lữ Thiếu Khanh cố ý bảo Kế Ngôn mặc linh giáp màu đỏ, sau đó dùng lưu ảnh thạch chụp lại hay sao.Khi đó nàng còn tưởng rằng Lữ Thiếu Khanh chỉ chụp chơi, sau này lấy ra trêu chọc Kế Ngôn.Không ngờ Lữ Thiếu Khanh lại bán cho Thiên Cơ Các.Còn lên báo nữa chứ.Tiêu Y nhìn Lữ Thiếu Khanh đang cười rạng rỡ: "Nhị sư huynh, huynh đang trả thù Đại sư huynh à?"Lữ Thiếu Khanh kiên quyết phủ nhận: "Nói xằng gì thế, ta độ lượng vô cùng.""Muội có biết câu “bụng thừa tướng có thể chèo thuyền” không? Câu đó đang hình dung người như ta đấy.""Sao ta có thể trả thù Đại sư huynh chứ.""Đừng có mà vu cáo ta."Trong lòng Tiêu Y không tin một vạn lần.Nàng nhìn biểu cảm vui vẻ của Lữ Thiếu Khanh, thì biết mình đoán không sai.Chắc chắn là đang trả thù.Nhị sư huynh đúng là lòng dạ hẹp hòi.Tiêu Y châm chọc.Cùng lúc đó, trong lòng nàng hoảng loạn cực độ.Có khi nào mình cũng từng đắc tội với Nhị sư huynh không?Ngay cả Đại sư huynh đắc tội với Nhị sư huynh mà cũng bị bán ảnh nóng.Nếu nàng đắc tội với Nhị sư huynh, sẽ chỉ chết thảm hơn.Tiêu Y vội vàng kiểm điểm trong lòng, suy tư, hồi ức.Sau một lúc lâu, xác định mình chưa từng đắc tội với Nhị sư huynh, trong lòng thầm thở phào nhẹ nhõm.Lữ Thiếu Khanh thấy Tiêu Y không nói lời nào, cố ý đặt Thiên Cơ Bài trước mặt Tiêu Y."Muội nhìn nè, Đại sư huynh đẹp trai biết là bao nhiêu.""Đăng lên một cái, giấy vệ sinh Tề Châu cũng phải tăng giá."Tiêu Y không thể không thừa nhận, tuy linh giáp màu đỏ thường thích hợp với nữ tu sĩ hơn.Nhưng Kế Ngôn mặc trên người, cũng rất tuấn tú.Thậm chí còn hấp dẫn hơn cả lúc thường, có một sức quyến rũ kì lạ.Nhưng mà Tiêu Y không hiểu."Giấy vệ sinh gì? Chuyện này đâu có dính dáng gì với giấy vệ sinh?"Lữ Thiếu Khanh cười gian: "Muội không cần biết."Tiêu Y nói: "Nhị sư huynh, huynh làm như vậy, có khi nào...""Gì?"Lữ Thiếu Khanh không cho là đúng: "Muội muốn hỏi Đại sư huynh có tức giận không, đúng chứ?"Tiêu Y gật đầu.Lữ Thiếu Khanh hừ nói: "Giận thì thế nào? Không giận thì thế nào?""Huynh ấy dám có ý kiến, ta dùng một bàn tay là có thể trấn áp huynh ấy."Tiêu Y bĩu môi, huynh nói thế chả ai tin.Đại sư huynh đã lĩnh ngộ cảnh giới kiếm ý tầng thứ ba rồi.Một khi xuất quan, thực lực sẽ tăng vọt, Nhị sư huynh cũng chỉ có thể khoác lác thôi."Hơn nữa, tấm ảnh đẹp như vậy được đăng lên, có thể kéo về cho huynh ấy không ít fan nữ, huynh ấy còn phải cảm ơn ta nữa kìa."Tiêu Y càng không tin: "Đại sư huynh không thích những thứ này đâu. Đợi Đại sư huynh về, chắc chắn sẽ tính sổ với huynh."Lữ Thiếu Khanh cười hắc hắc: "Tính cái gì, đến lúc đó lễ mừng cũng đã bắt đầu rồi. Huynh ấy đâu có rảnh mà tới tìm ta. Mấy ngày trôi qua, huynh ấy sẽ quên mất chuyện này."Lữ Thiếu Khanh cười rất là đắc ý.Hắn quá hiểu Kế Ngôn, cho nên hắn không sợ gì cả.

Bạn cần đăng nhập để bình luận