Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 1914

Chương 1914
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Nơi này là hư không, Lữ Thiếu Khanh thật sự có thể lúi lui tự nhiên.
Cơn lốc trước mắt dừng lại một chút, nhưng sau đó lại trở nên càng thêm mãnh liệt.
“Ta muốn thôn phệ ngươi!”
Lữ Thiếu Khanh nghe vậy đại hỉ: “Thật sao? Vậy thì tốt quá, nào, ta cho ngươi thôn phệ.”
Cơn lốc gào thét lại một lần dừng lại.
Lời của Lữ Thiếu Khanh đã khiến Hư Không Phong Linh nấp trong cơn lốc sững sờ.
Nó đã sống sót trong tuế nguyệt vô tận nên không rõ.
Bị thôn phệ là chuyện tốt sao?
Lẽ nào không phải là nên phản kháng sao?
“Ngươi.”
“Nào.” Lữ Thiếu Khanh giang hai tay, dáng vẻ tùy ngươi xử trí: “Mau nuốt ta đi.”
Hư Không Phong Linh càng thêm không hiểu rõ, từ sinh ra đến tử vong, Hư Không Phong Linh vẫn luôn ở trong hư không, chưa từng tiếp xúc ngoại giới, một màn trước mắt khiến nó không thể nào hiểu được.
Nhưng mà!
Mục đích của nó chính là thôn phệ Lữ Thiếu Khanh, nếu Lữ Thiếu Khanh không phản kháng, nó cũng sẽ không khách khí.
“Vù!”
Cơn lốc hư không chung quanh mở ra, như một cái miệng rộng, một cỗ hấp lực cường đại truyền đến kéo Lữ Thiếu Khanh vào trong.
Trong lòng Lữ Thiếu Khanh muốn phản kháng theo bản năng nhưng cuối cùng vẫn nhịn được.
“Vù!”
Cơn lốc khép kín, Lữ Thiếu Khanh lại một lần nữa bị thôn phệ, lần này, Lữ Thiếu Khanh bị hút vào sâu hơn.
Khoảng cách hơn vạn dặm, Lữ Thiếu Khanh bị hút đến đáy rồi.
Cuối cùng hắn tiến vào trong một không gian màu xám.
Nơi này tồn tại như cơn lốc nhưng nơi này có vẻ cao cấp hơn.
Sức mạnh khủng bố hơn, không có gào thét mà chỉ lẳng lặng thổi qua nhưng đã khiến Lữ Thiếu Khanh cảm thấy áp lực nặng nề.
Trên làn da bên ngoài cơ thể có cảm giác xé rách yếu ớt.
Giống như một khi bạo động, có thể xé hắn thành mảnh nhỏ.
“Vù.”
Dường như cơn lốc màu xám đang khuếch tán ra hai bên, một cơn gió vô hình thổi ra.
Hư Không Phong Linh xuất hiện.
Hình dáng trong suốt, như ẩn như hiện.
Cảm giác áp bách cao lớn, mạnh mẽ giống như có thể khiến cho hư không sụp đổ.
Vãi!
Lữ Thiếu Khanh phát giác được cỗ khí tức đáng sợ này, trong lòng giật thót một cái, mắng to tính sai rồi.
Cỗ khí tức này chí ít cũng là Luyện Hư hậu kỳ.
Không cảnh giới tầng chín cũng phải cảnh giới tầng tám.
Mà nơi này còn là sân nhà của nó, đánh nhau, tuyệt đối sánh vai với Luyện Hư kỳ cảnh giới tầng chín.
“Đại ca, ta hơi mắc tiểu, ta ra ngoài tiểu trước đã được không?”
“Gừ!”
Đáp lại hắn lại là một tiếng rít của Hư Không Phong Linh.
Mặc dù dáng vẻ trong suốt, không thấy rõ gương mặt thật lắm nhưng Lữ Thiếu Khanh có thể cảm nhận được sự tham lam và nóng vội.
Nhìn thấy con mồi là hắn, bản năng của Hư Không Phong Linh đã chiếm cứ lý trí, bức thiết muốn thôn phệ Lữ Thiếu Khanh.
“Rống em gái ngươi chứ rống!” Lữ Thiếu Khanh đã sớm chuẩn bị kỹ càng, trong nháy mắt Hư Không Phong Linh hành động, một kiếm của hắn hung hăng đánh xuống.
Kiếm ý hóa thành vô số hỏa diễm hung hăng đánh vào người Hư Không Phong Linh.
“Phập, phập.”
“Gừ!”
Mặt ngoài của Hư Không Phong Linh xuất hiện vô số vết thương, phát ra tiếng kêu thảm thiết.
“Lại đến!”
Lữ Thiếu Khanh tiếp tục gào thét, Mặc Quân kiếm tỏa ra ánh sáng, một kiếm lại một kiếm đánh xuống, như trận bão, thừa dịp Hư Không Phong Linh chưa kịp phản ứng khởi xướng tấn công mạnh mẽ đối với nó.
Kiếm quang sáng chói, kiếm ý bạo liệt, từng vết thương lưu lại trên người Hư Không Phong Linh.
Hư Không Phong Linh không có huyết dịch giống nhân loại nhưng từ trên người nó phun tung toé ra một thứ đồ dạng thể khí, chắc có lẽ chính là máu của nó.
“Gừ!”
Đau đớn khiến Hư Không Phong Linh gào thét, đồng thời khiến nó khởi xướng phản kích.
Cơn lốc màu xám chung quanh cuốn đến, như phong long gào thét.
Lữ Thiếu Khanh lập tức cảm thấy không gian chung quanh bắt đầu vặn vẹo.
Ba động cấp tốc như nước chảy xiết, bên dưới tràn đầy vô số mạch nước ngầm, giống vô số cỗ sức mạnh cường đại đang lôi kéo, va chạm, xé rách.
Lữ Thiếu Khanh dù từng tu luyện Thái Diễn Luyện Thể Quyết cũng có loại ảo giác chia năm xẻ bảy.
Nơi này là hạch tâm của Hư Không Phong Linh, đánh nhau đối với hắn mà nói càng thêm bất lợi.
Nhưng đây cũng là cơ hội tốt nhất, ở bên ngoài tầng mai rùa kia hắn không thể nào phá vỡ được.
“Vù!”
Tiếng rít bén nhọn, cơn lốc nơi này như hung thú bạo động, mắt đỏ hồng, miệng sắc bén há ra cùng tấn công Lữ Thiếu Khanh.
Cơn lốc kinh khủng bao phủ lấy Lữ Thiếu Khanh, áp lực cường đại từ bốn phương tám hướng khiến bên ngoài cơ thể Lữ Thiếu Khanh dần dần xuất hiện tơ máu.
Loại áp lực này còn là lần đầu tiên gặp phải, dù là lúc Kết Đan kỳ gặp Nguyên Anh kỳ cũng không có áp lực lớn như vậy.
Xem ra thu hoạch lâu cũng có chút tác dụng.
Chí ít, nhìn từ ba động khí tức của Hư Không Phong Linh, trong tồn tại Luyện Hư kỳ, nó là một trong những kẻ cường đại nhất.
Ba động Côn Bằng và Thiên Cẩu xuất hiện ở Kỳ thành cũng không đáng sợ như vậy.
Hơn nữa, Lữ Thiếu Khanh còn cảm nhận được một tia khí tức làm người sợ hãi trên người Hư Không Phong Linh.
Loại khí tức này lần đầu tiên hắn cảm nhận được, nhưng trực giác nói cho hắn biết, đây là khí thức Hợp Thể kỳ mới có thể có.
Nói cách khác, Hư Không Phong Linh trước mắt đã mò được tới cánh cửa Hợp Thể kỳ.
Đợi một thời gian, sớm muộn gì cũng có thể bước vào Hợp Thể kỳ.
Bà nội nó.
Trong lòng Lữ Thiếu Khanh mắng to, chó thiên đạo, có cần phải đối xử với hắn thé không?
Chẳng qua chỉ muốn tới lén thăng cấp, tiết kiệm một chút linh thạch, như vậy cũng có lỗi?
Người tính toán tộc Phi Cầm và tộc Tẩu Thú cũng không phải hắn, hắn cũng đâu phải kẻ đứng sau màn, chuyện thương thiên hại lý hắn không làm, muốn trừng phạt cũng là trừng phạt kẻ đứng sau màn chứ.
Hắn chỉ lén trộm chút năng lượng thôi mà.
Đối với cái này, Lữ Thiếu Khanh chỉ có thể sâu sắc cảm khái một tiếng: “Người anh tuấn kiểu gì cũng sẽ bị nhắm vào, số rồi!”
Sau khi cảm khái xong lại một cỗ sức mạnh vô hình rơi lên người hắn, ném mạnh hắn bay đi.
“Ông nội ngươi!”
Lữ Thiếu Khanh tức giận đến chửi ầm lên, ánh mắt cũng biến thành hung hăng, Luyện Hư hậu kỳ cảnh giới tầng chín mà thôi, cho dù có kinh khủng đến mấy cũng không thẻ bằng Hợp Thể kỳ được.
Hít sâu một hơi, Mặc Quân kiếm vung ra.
Tịch Diệt Tru Tinh kiếm!
Quang mang bạch sắc mãnh liệt nhanh chóng lan tràn, chiếm cứ nơi này.
Cảnh tượng xung quanh biến hóa, dường như đi tới một mảnh tinh không.
Sâu trong tinh không vô tận sáng lên một điểm ánh sáng, khí tức hủy diệt có thể bộc phát bất cứ lúc nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận