Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 1183: Phân bộ tổ chức Thí Thần

Chương 1183: Phân bộ tổ chức Thí ThầnChương 1183: Phân bộ tổ chức Thí Thần
Bộ tộc Nguyên Huyên đầu tiên là sững ra nhìn những người xuất hiện trên bầu trời, một lát sau, mới có người thê lương kêu lên.
"Phản đạo giải!"
"Phản đạo giả đánh tới!"
Người bình thường trong bộ tộc lập tức đại loạn, lần lượt nhảy lên chạy trốn tứ tán.
Còn cao thủ Nguyên Anh kỳ trong bộ tộc thì đằng không bay lên, giọng nói tràn ngập sát ý quanh quẩn: "Lận Vũ, ngươi là đi tìm cái chết sao?"
Ba tên cao thủ Nguyên Anh kỳ bộ tộc Nguyên Huyên xuất xuất hiện, đầy rẫy sát khí, nhìn chòng chọc vào Lận Vũ. Tuy nhiên khí tức ba người biểu hiện ra hơi kém Lận Vũ tổ chức Thí Thần một chút.
Trong ba người mạnh nhất chẳng qua cũng chỉ là Nguyên Anh trung kỳ, hai người khác là Nguyên Anh sơ kỳ.
Đồng thời, Lận Vũ không đơn thuần là đến đây một mình, trong số những người ông ta dân đến còn có hai cao thủ Nguyên Anh kỳ, một trong hai người còn là Nguyên Anh trung kỳ.
Hai người đứng ra, sắc mặt ba Nguyên Anh kỳ bộ tộc Nguyên Huyên lập tức khó coi.
Lận Vũ đằng đằng sát khí đối ba người nói: "Đám bại hoại các ngươi vì thực lực của mình mà cố ý để tộc nhân của mình đi chịu chết."
"Hôm nay dù nói gì ta cũng phải giết chết các ngươi." Những Nguyên Anh kỳ này mặc dù là trưởng lão bộ tộc, tọa trấn bộ tộc, nói là vì bảo hộ bộ tộc, trên thực tế là dùng tính mệnh của tộc nhân để bọn hắn nâng cao thực lực.
Nói theo một ý nghĩa nào đó, bọn hắn là nhân gian, ai ai cũng có thể tru diệt.
"Ha ha... Một trong những Nguyên Anh kỳ cười ha ha: "Ngươi cho rằng hôm nay ngươi mang thêm hai người là có thể đánh thắng được chúng ta sao?"
Sau khi nói xong, hắn ta phất phất tay, bên dưới một lần nữa mọc ra hai đạo khí tức cường đại.
Hai Nguyên Anh kỳ xuất hiện rõ ràng là tôn tại Nguyên Anh trung kỳ, hơn nữa sự xuất hiện của bọn hắn rõ ràng là nằm ngoài dự kiến đám người bên Lận Vũ.
Sắc mặt Lận Vũ biến đổi: "Các ngươi lại liên thủ với bộ tộc Thái Trạch?"
"Haha, ta biết ngươi sẽ dẫn người tới quấy rối, cho nên sau khi xin chỉ thị Tế tư đại nhân đã nhờ hai vị đồng đạo của bộ tộc Thái Trạch đến giúp đỡ."
"Hôm nay, những Phản Đạo giả các ngươi sẽ không một ai chạy thoát, giết!"
Ra lệnh một tiếng, song phương ai nấy xuất thủ, bộc phát chiến đấu.
Bên tổ chức Thí Thần một Nguyên Anh hậu kỳ, một Nguyên Anh trung kỳ, một Nguyên Anh sơ kỳ, bên bộ tộc Nguyên Huyên năm Nguyên Anh kỳ, hai Nguyên Anh trung kỳ, ba Nguyên Anh sơ kỳ.
Lận Vũ chống đỡ hai cao thủ Nguyên Anh trung kỳ, Nguyên Anh trung kỳ tổ chức Thí Thần đánh với hai cao thủ Nguyên Anh sơ kỳ bộ tộc Nguyên Huyên, cuối cùng còn lại hai Nguyên Anh sơ kỳ của hai bên đối đầu với nhau.
Những Kết Đan kỳ khác cùng với rất nhiều người của bộ tộc Nguyên Huyên đánh nhau.
Trong lúc nhất thời, các loại pháp thuật tê xuất, quang mang huyễn thải, sương mù màu đen tràn ngập, hóa thành các loại hình dạng tung bay lên xuống.
Người tu luyện của tổ chức Thí Thần tu luyện công pháp bình thường nhưng trải qua ngàn năm phát triển, rất nhiều công pháp cao thâm đã bị mất đi cho nên lực công kích của bọn hẳn không phải quá cao.
Nhưng, so với người của bộ tộc dùng sương mù màu đen làm căn cơ mà nói, bọn hắn có vẻ lợi hại hơn.
Người bộ tộc không có công pháp gì khác, bọn hắn chỉ có thể lợi dụng sương mù màu đen để tu luyện, nâng cao sức mạnh và tốc độ tự thân.
Bọn hắn không có công pháp cao thâm, bọn hắn ngoại trừ vũ khí trong tay chỉ có thể dựa vào cỗ sương mù màu đen trong cơ thể.
Dựa vào sương mù màu đen nghênh địch, bọn hắn đã định sẵn sẽ rơi vào thế hạ phong.
Người của tổ chức Thí Thần chỉ cần cẩn thận tránh đi sương mù màu đen của bọn hắn là có thể đứng ở thế bất bại.
Cho nên cho dù hai Nguyên Anh trung kỳ của bên bộ tộc Nguyên Huyên có liên thủ thì cũng bị Lận Vũ đè ra đánh.
Về tổng thể mà nói người của tổ chức Thí Thần chiếm cứ thế thượng phong, không để cho người của bộ tộc Nguyên Huyên chiếm tiện nghị.
Sau khi Tiêu Y nhìn một hồi thì phát hiện ưu thế của bên tổ chức Thí Thần càng lúc càng lớn, nàng không kìm được nói: "Xem ra, người tổ chức Thí Thần thắng chắc."
Tiêu Y thấy Lữ Thiếu Khanh cũng ngồi trên mép thuyền, không kìm được hỏi: "Đúng không, Nhị sư huynh."
Lữ Thiếu Khanh lắc đầu: "Ta không biết, muội có thể đi hỏi thăm thử xem."
"Hỏi thăm xem?"
"Đúng vậy." Lữ Thiếu Khanh chỉ vào một phía xa xa, đó là đằng sau bộ tộc Nguyên Huyên, chỗ ấy tia sáng càng thêm lờ mờ: "Muội đi hỏi thử Tế tư bộ tộc xem lát nữa nó có ra tay không?”
Tiêu Y hiểu ra, cao thủ thực sự trong bộ tộc vẫn còn chưa xuất thủ đâu.
Dựa theo sự bố trí của bộ tộc hiện nay, Tế tư chắc chắn là tồn tại Nguyên Anh hậu kỳ, một khi nó ra tay, người bên tổ chức Thí Thần chắc chăn phải thua. "Ôi chao, bọn hắn tới đây chẳng phải tự dâng mình làm đồ ăn sao?"
"Có cần giúp bọn hắn một chút không?"
Tiêu Y tâm địa thiện lương, ở trong mắt nàng tổ chức Thí Thần là người tốt, là bên chính nghĩa.
Vì cứu vớt nhân tộc, kẻ trước ngã xuống, kẻ sau tiến lên đấu tranh với quái vật.
Nếu có thể, đương nhiên nàng hi vọng có thể giúp bọn hắn một tay.
Lữ Thiếu Khanh lại trừng mắt lên: "Muội lại nói mấy câu không đầu óc này, †a đạp muội xuống dưới luôn bây giờ."
"Khì khì. Tiêu Y lập tức lấy lòng: "Nhị sư huynh, huynh là người tốt như vậy sẽ không ngồi nhìn mặc kệ, nếu bọn hắn thật sự gặp phải nguy hiểm, ta tin tưởng huynh chắc chắn sẽ ra tay giúp bọn hắn."
"Haha." Lữ Thiếu Khanh cười lạnh không thôi, tuyệt đối không nghe Tiêu Y nịnh hót: "Ta chẳng quan tâm sống chết của bọn hắn, ta đã nói rồi, ta mà ra tay họ ta sẽ ghi ngược."
Trong lòng Tiêu Y thâm lầm bầm, ghi ngược, chẳng phải vẫn giống nhau à?
Chiến đấu giữa hai bên càng lúc càng kịch liệt, thương vong càng ngày càng xuất hiện nhiều.
Hai bên đều có tử thương, hỏa khí càng lúc càng lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận