Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 334 - Bên trong hắc lôi cầu (tt)



Chương 334: Bên trong hắc lôi cầu (tt)Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmSau khi hạ quyết tâm, Lữ Thiếu Khanh liền khống chế Nguyên Anh chậm rãi tới gần.Khi Nguyên Anh tới gần, tia chớp màu đen xung quanh dường như trở nên xao động, lóe ra càng thêm lợi hại.Điện quang lóe ra màu đen, làm cho người ta có một loại cảm giác sợ hãi.Nguyên Anh tới gần, chậm rãi vươn bàn tay nhỏ bé ra, linh giáp trên người hơi phát ra ánh sáng, những tia chớp màu đen kia lại giống như được triệu hoán, nhao nhao bơi tới, tiến vào trong thân thể Nguyên Anh.Mỗi một lần chạm vào đều làm cho Nguyên Anh cảm nhận được sự tê dại, loại cảm giác này vô cùng thoải mái.Lữ Thiếu Khanh khống chế Nguyên Anh, Nguyên Anh không ngừng hấp thu tia chớp màu đen, khí tức không ngừng tăng cường, thân thể cũng dần dần tăng cường.Linh giáp màu đen trên người Nguyên Anh cũng có tia chớp màu đen quanh quẩn, giống như là đang rèn đúc, mặt ngoài linh giáp trở nên càng phát sáng rực rỡ.Hơn một khắc sau, Nguyên Anh ngừng hấp thu, đã đạt tới bão hòa.Nguyên Anh hấp thu được tia chớp màu đen đã trưởng thành không ít, lúc trước giống như trẻ con một tuổi, hiện tại thì giống như trẻ con hai tuổi.Lữ Thiếu Khanh khống chế Nguyên Anh hoạt động một chút, bất mãn nói: "Sao không hút nữa? Tiếp tục hút đi, tiếp tục lớn lên đi."Thấy không có bất kỳ động tĩnh gì, Lữ Thiếu Khanh Nguyên Anh lần nữa vươn tay, chạm vào tia chớp màu đen đang chạy.Lúc này đây tia chớp màu đen không có tiến vào trong cơ thể, nó chỉ quấn quanh thân thể của hắn, giống như chó nhỏ dịu ngoan.Lữ Thiếu Khanh thử nhiều lần đều không thể hấp thu tia chớp màu đen, hắn có thể khống chế những tia chớp màu đen này, nhưng không thể hấp thu chúng.Những tia chớp màu đen này có lai lịch không rõ, nhưng dù gì cũng là thứ tốt.Không thể tiếp tục hấp thu, nếu cứ buông tha cho chúng như vậy, Lữ Thiếu Khanh cũng không cam lòng.Thật vất vả mới gặp được chuyện tốt như vậy, không ăn nhiều thêm mấy miếng, về sau nhớ tới cũng sẽ đau lòng, ngủ cũng sẽ gặp ác mộng.Không được, nhất định phải làm chút gì đó mới được.Lữ Thiếu Khanh suy nghĩ một phen, cuối cùng lấy trường kiếm của mình ra.Thanh trường kiếm này là bội kiếm bản mệnh của hắn, từ nhị phẩm đã bắt đầu đi theo hắn, chậm rãi một đường rèn luyện, hiện tại đã là tam phẩm.Thanh trường kiếm của Kế Ngôn hẳn là đã là tứ phẩm.Đúng lúc, hắn đạt tới Nguyên Anh, bội kiếm của mình cũng nên thăng cấp theo.Lữ Thiếu Khanh vốn đang không biết phải thăng cấp như thế nào, hiện tại có những tia chớp màu đen này, không lợi dụng một phen quả thực quá đáng tiếc."Đi!"Lữ Thiếu Khanh hét lớn một tiếng, trường kiếm đâm vào tia chớp đen.Tia chớp giống như bị chọc giận, nhao nhao bổ về phía trường kiếm.Trường kiếm phát ra tiếng vang ong ong, tranh thủ lúc tia chớp màu đen bổ ở phía trên trường kiếm mà rèn luyện trường kiếm.Đồng thời cũng đưa những vật liệu đã sớm chuẩn bị tốt vào trong đó.Thông qua sự tấn công của tia chớp màu đen, rửa sạch, loại bỏ tạp chất.Cuối cùng, Lữ Thiếu Khanh suy nghĩ một chút, lấy gai nhọn lấy được từ quái vật Nguyên Anh tầng 6 ra, bỏ vào trong đó.Sau khi gai nhọn màu đen đâm vào trong đó, tia chớp màu đen càng thêm cuồng bạo, cuối cùng hóa thành một cục màu đen, bao phủ trường kiếm và tất cả vật liệu trong đó.Lữ Thiếu Khanh điều khiển thật chặt, không dám có nửa điểm buông lỏng.Đột nhiên!Lữ Thiếu Khanh phun ra một ngụm máu tươi, khí tức cả người trở nên uể oải.Ngay cả Nguyên Anh cũng bị ảnh hưởng, từng ngụm từng ngụm máu tươi phun ra, bộ dáng vô cùng chật vật."Mẹ nó, xảy ra chuyện gì vậy?"Lữ Thiếu Khanh kêu to, hoảng sợ: "Sẽ, sẽ không thất bại chứ?""Đáng giận, bội kiếm bản mệnh của ta, chống đỡ cho ta!"Lữ Thiếu Khanh lại tiếp tục phun ra một ngụm máu tươi, khí tức càng suy yếu.Nguyên Anh trở nên ốm yếu, hơi thở giống như ngọn nến tàn trong gió.Lữ Thiếu Khanh khống chế Nguyên Anh lao vào tia chớp đen: "Ta không tin, nhất định sẽ không xảy ra vấn đề."Nhưng mà, Nguyên Anh vừa mới tiến vào trong tia chớp màu đen, linh giáp trên người Nguyên Anh nổi lên phản ứng, có chút ánh sáng tỏa ra, tiếp theo khí tức tà ác kia lại xuất hiện.Lần này nó đến rất dữ dội."Khặc khặc, cuối cùng ta cũng đợi được cơ hội."Ý thức tà ác cười đắc ý, lại phát động tấn công ý thức Lữ Thiếu Khanh trong Nguyên Anh.Nhưng Lữ Thiếu Khanh ở bên ngoài ngồi thẳng người, ngoài miệng lộ ra nụ cười nhàn nhạt, tinh quang trong mắt chợt lóe lên."Bắt được ngươi rồi."Hắn không có bị tia chớp màu đen giết chết, Nguyên Anh còn có thể hấp thu tia chớp màu đen mà tăng cường, thấy thế nào cũng không thích hợp.Cho nên Lữ Thiếu Khanh liền đoán ý thức tà ác kia còn chưa hoàn toàn chết.Dù sao ý thức tà ác có lai lịch rất lớn, một lần không chết sạch sẽ là rất bình thường.Cho nên mượn lúc thăng cấp bội kiếm bản mệnh của mình, cố ý để cho mình hộc máu giả bộ bị thương, xem có thể dụ được ý thức tà ác kia đi ra hay không.Còn cố ý để cho Nguyên Anh tiến vào trong tia chớp màu đen, đây là sân nhà của nó, cơ hội tốt như vậy, hẳn là sẽ không bỏ qua.Hiện tại xem ra hắn tính toán không sai, ý thức tà ác đã bị lừa rồi."Còn muốn chơi lén ta sao, đi chết đi!"Đại trận bị phá hư, Lữ Thiếu Khanh bị quả cầu sấm cắn nuốt, quả cầu màu đen đang xoay tròn, cũng không biết Lữ Thiếu Khanh sống hay chết.Kha Hồng vừa sợ vừa giận, tuyệt đối không nghĩ tới lần này lại xuất hiện tình huống như vậy.Ông rống giận với quái vật chặn mình: "Đi chết đi!""Khặc khặc!"Quái vật nhếch miệng cười rộ lên, trong mắt mang theo đắc ý và hưng phấn.Trong hàng ngàn năm, những trở ngại ngăn chặn chúng đều đã được loại bỏ vào hôm nay, chúng cuối cùng cũng có thể tự do ra vào thế giới này.

Bạn cần đăng nhập để bình luận