Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 2060

Chương 2060Chương 2060
Nhóm dịch: Thiên Tuyết Hành động này khiến người ta cảm thấy nàng ta như nhìn chằm chằm con mồi vậy.
Kế Ngôn cũng không quay đầu lại: “Chớ tự làm đa tình, nếu như có thể, sư đệ ta sẽ không giúp các ngươi.”
Nếu như không phải bị ép bất đắc dĩ, Lữ Thiếu Khanh đánh chết cũng sẽ không ra tay. Doanh An trong lòng âm thầm gật đầu, quả nhiên anh hùng có cái nhìn khác biệt. Hừ, tên kia, nếu như không phải bị ép bất đắc dĩ chắc chắn sẽ không có lòng tốt giúp yêu tộc chúng ta như vậy.
Nàng ta nở nụ cười, nói với Kế Ngôn: “Kế Ngôn công tử ngươi thì khác, ngươi bằng lòng giúp yêu tộc chúng ta, chúng ta vô cùng cảm kích, về sau có gì cần cứ mở miệng.”
Giọng Kế Ngôn truyền đến: “Ta cũng không có ý định giúp các ngươi, đối với ta mà nói, Xương Thần, có tính khiêu chiến thôi.”
“Thực lực các ngươi không được, bị Xương Thần diệt thì diệt thôi.”
Nụ cười của Doanh An đông cứng lại.
Trong lòng có một nháy mắt muốn đánh người.
Tuy nhiên nhìn thấy Kế Ngôn một thân huyết y, khó chịu trong lòng hóa thành đau lòng.
Hừ, hết thảy đều do tên tiểu tử khốn kiếp kia.
Làm sư huynh của hắn quá mệt mỏi cho nên mới nói nhưữ vậy.
Doanh An không trách Kế Ngôn, ngược lại trách tội lên đầu Lữ Thiếu Khanh.
Cho rằng hết thảy đều là lỗi của Lữ Thiếu Khanh.
Ngay cả Xương Thần xuất hiện cũng là lỗi của Lữ Thiếu Khanh.
Những người khác rất cạn lời, không ít người trong lòng âm thầm cắn răng, tiểu tử ngươi nói chuyện thật sự không thể khiến người ta thích được. Chẳng trách có thể trở thành sư huynh đệ với tiểu tử khốn kiếp kia.
Hung Trừ nhìn Luân Hồi vụ như đám mây đen phía xa xa, lo lắng: “Tiền bối, chúng ta cần làm chút gì chứ?”
“Lỡ như tiểu tử kia đánh không lại Xương Thần, chúng ta...”
Bạch Thước hiểu rõ, tất cả mọi người hiểu rõ.
Với đề nghị của Hung Trừ, những người khác không phản đối.
Nói cho cùng, mọi người không dám hoàn toàn tin tưởng Lữ Thiếu Khanh, cũng không cho rằng Lữ Thiếu Khanh một mình có thể triệt để đánh bại Xương Thần. Vận mệnh yêu tộc không thể nhờ hết vào một người ngoài. “Đúng vậy, dù sao chúng ta cũng cần phải làm chút gì đó chứ?”
“Không thể ngồi mà chờ chết GIÚNGIG 2
“Thua rồi, chúng ta cũng có chút chuẩn bị, nếu không đến lúc đó luống cuống tay chân, vậy sẽ thật sự không xong.” Kế Ngôn lạnh lùng cắt ngang lời đám người: “Các ngươi có thể làm cái gì?”
Sự cường đại của sư đệ ta, há các ngươi có thể tưởng tượng được?
“Sư đệ ta thua, các ngươi có lên đó hất cũng vô ích.”
Nói chuyện, thật rất khó khiến người ta thích.
Môn phái bọn hắn là dạng môn phái gì?
Chắc chắn có công pháp chuyên tu luyện miệng chứ? Nếu không sao ai nói chuyện cũng khiến người ta thấy ghét thế?
“Chẳng lẽ cũng chỉ có hắn có thể đánh bại Xương Thần?” Nguyên Bá không phục. “Đúng, chỉ có hắn.” Kế Ngôn không chút nghĩ ngợi, trực tiếp trả lời: “Hắn thua, yêu tộc các ngươi coi như không cứu nổi.”
Ta còn không có lòng tin đánh bại Xương Thần, mấy người các ngươi cũng đừng nghĩ nữa.
Vãi
Không ít người đầu nghĩ mình nhìn nhầm rồi.
Vốn tưởng Kế Ngôn và Lữ Thiếu Khanh khác biệt. Không ngờ là người cùng đường.
Quá đáng ghét.
“Hừ!” Vương Mâu cũng rất khó chịu: “Chỉ bằng hắn? Làm sao đến bây giờ cũng không thấy động tĩnh?” Người ở chỗ này đều là cao tầng của yêu tộc, là tồn tại cường đại nhất của yêu tộc. Kế Ngôn chỉ là một tiểu quỷ tuổi chưa bằng số lẻ của bọn hắn mà dám đứng đây phát ngôn bừa bãi, không đem bọn hắn để vào mắt.
Đổi lại lúc bình thường, chắc chắn bọn hắn phải phát ngôn bừa bãi, không đem bọn hắn để vào mắt.
Doanh An cũng rất tức giận, đều do tiểu tử khốn kiếp đáng ghét kia, chắc chắn là hắn dạy hư rồi.
Nhưng vào lúc này, ánh mắt Kế Ngôn đột nhiên trở nên sắc bén.
Những người khác cũng có cảm giác, cùng nhau nhìn về phía đám mây to lớn màu đen nơi xa.
Cương phong đã biến mất không biết tái hiện từ khi nào, vù vù thổi mạnh, thổi quần áo đám người bay phất phới.
Luân Hồi vụ to lớn tạo thành đám mây, dưới cương phong thổi qua đã bắt đầu tiêu tán. Như là lưu sa, từng tầng từng tầng biến mất, cuối cùng hai bóng dáng lại tái xuất hiện trong cảm giác mọi người. Lữ Thiếu Khanh cùng Xương Thần.
Hai người cách xa nhau chưa tới trăm mét, nhắm mắt đứng đó, trăm mét, nhắm mắt như đã chết.
Nếu như không phải đám người cảm giác nhạy cảm, căn bản không phát hiện được hô hấp yếu ớt của hai người kia.
Xảy ra chuyện gì?
Đám người hiếu kì.
Nhưng cùng lúc, cho dù là Vương Mâu, Nguyên Bá cùng Hồ Xá, hay là Doanh An, Ma Lãnh Du đầu lặng lẽ bảo tộc nhân chuẩn bị sẵn sàng. Thân là tộc trưởng Vương tộc yêu tộc, khi làm việc luôn có suy nghĩ riêng của mình. Hiện tại, Xương Thần không nhúc nhích, chính là thời cơ tốt để xuất thủ.
“Kế Ngôn công tử!” Vương Mâu bỗng nhiên bước ra một bước, đi đến trước mặt Kế Ngôn, Nguyên Bá, Hồ Xá cùng Ma Lãnh Du cũng như thế.
Bốn người trực diện Kế Ngôn, sau lưng Kế Ngôn sáu bóng dáng phóng lên tận trời. Dưới sự sắp xếp của tộc trưởng năm đại Vương tộc, mỗi tộc một hoặc hai người đồng thời thẳng hướng Xương Thần.
Mà ngoại trừ Doanh An, bốn vị tộc trưởng ngăn Kế Ngôn lại.
Kế Ngôn nhíu mày, hừ lạnh một tiếng, Vương Mâu bốn người cảm nhận được một cỗ kiếm ý sắc bén.
Sau một khắc, bọn hắn dường như cảm thấy một thanh thần kiếm đâm thẳng về phía mình. Bốn người không kìm được biến sắc, lui lại một bước theo bản năng.
Sau khi lui xong bốn người mới phát hiện sự thất thố của mình.
“Ngu xuẩn!”
Kế Ngôn không xuất thủ, mà là lạnh lùng mở miệng, vô cùng khinh thường cách làm của đám người.
“Ngu xuẩn?” Vương Mâu không phục: “Hừ, hiện tại là thời cơ tốt nhất, chính là cơ hội tốt để một lần đánh bại Xương Thần.” Đám người gật đầu, không sai.
“Không sai, nhân cơ hội này một lần đánh bại Xương Thần.”
Bỗng nhiên tiếng gầm gừ của Xương Thần vang lên.
Âm thanh tràn ngập hoảng sợ, phân nộ.
Giống như gặp phải đả kịch cực đoan, đau đến không muốn sống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận