Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 331 - Xảy ra vấn đề



Chương 331: Xảy ra vấn đềNhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmNhìn Lữ Thiếu Khanh ngồi xếp bằng, trên mặt Thiều Thừa lộ ra vui sướng, điều này có nghĩa Lữ Thiếu Khanh đã kết thúc độ kiếp.Về phần Lữ Thiếu Khanh, hắn vẫn còn có sức lực chỉ vào bầu trời mắng to, đủ để chứng minh hắn không có gì đáng ngại.Quá tốt rồi.Ánh mắt Thiều Thừa vui mừng, giống như lão phụ thân nhìn nhi tử lớn lên có tiền đồ.Tiểu tử hỗn trướng này cũng đã trưởng thành đến bước này.Nhưng Kế Ngôn lại đứng lên, sắc mặt hắn ta vẫn trắng đến dọa người, nhìn chằm chằm Lữ Thiếu Khanh: "Không đúng."Mọi người cũng kịp phản ứng.Đúng là không thích hợp.Nếu như nói là sau khi đột phá củng cố cảnh giới, hẳn là cần hấp thụ một lượng lớn linh khí.Nhưng hiện tại lại không có bất kỳ động tĩnh gì.Trên người Lữ Thiếu Khanh cũng không có loại khí tức Nguyên Anh đặc biệt này.Tim Thiều Thừa lại thắt lại.Ông rất muốn đi qua xem rốt cuộc là xảy ra chuyện gì.Nhưng mà hiện tại ai cũng không dám tùy tiện đi quấy rầy Lữ Thiếu Khanh.Trong thức hải, Nguyên Anh của Lữ Thiếu Khanh xuất hiện, khuôn mặt trắng nõn của Nguyên Anh mang theo vẻ nghiêm nghị, nhìn mây đen trên thức hải."Mẹ nó, nơi này còn có lôi kiếp sao?"Lữ Thiếu Khanh trắng nõn im lặng đến cực điểm, rốt cuộc là xảy ra vấn đề từ bước nào, người khác độ kiếp, sau khi kháng lôi kiếp phá đan thành anh, linh thức chuyển hóa thành thần thức là được.Hắn thì sao, Nguyên Anh đã có, linh thức còn không có chuyển biến thành thần thức, hơn nữa trong thức hải còn ngưng tụ lôi kiếp. Chuyện quái gì đang xảy ra vậy?Lữ Thiếu Khanh vô lực chửi bới.Nhìn mây đen trên trời còn đang ngưng tụ, chưa bổ xuống.Lữ Thiếu Khanh nhân cơ hội đánh giá Nguyên Anh của mình một phen.Làn da trắng nõn mềm mềm, khuôn mặt béo ị, tay chân mập mạp.Lữ Thiếu Khanh cúi đầu nhìn dưới háng mình, lẩm bẩm: "Cũng tốt, cũng có."Suy nghĩ một chút, Lữ Thiếu Khanh giật mình, dùng linh lực hóa thành một bộ quần áo che lên người.Về sau đánh nhau Nguyên Anh cũng có cơ hội đi ra đánh cùng, nếu trần truồng chạy ra trước ống kính, tiểu Thiếu Khanh bị thấy được, sẽ bị người chê cười, khí thế chưa chiến đã suy yếu một nửa.Nguyên Anh tương đương với hóa thân thứ hai, thân thể hủy diệt, Nguyên Anh còn có thể chạy trốn, cướp xác sống lại, tương đương với có được cái mạng thứ hai.Nếu thật sự đánh không lại, thiêu đốt Nguyên Anh, tự nổ để đồng quy vu tận cùng người khác, uy lực càng lớn, ít nhất có thể kéo thêm một cái đệm lưng.Mà lúc này, lôi kiếp trên trời bắt đầu có động tĩnh.Vẫn là tiếng sấm sét qua đi, sấm sét màu đen hạ xuống, đánh thẳng vào Nguyên Anh của Lữ Thiếu Khanh như cũ.Lữ Thiếu Khanh chửi ầm lên: "Ông trời chết tiệt, ông muốn làm gì? Không muốn thấy soái ca thành Nguyên Anh à? Hôm nay ta liều mạng với ngươi."Pháp thuật Nguyên Anh sử dụng càng thêm lưu loát, uy lực càng thêm khủng bố.Hết quả cầu lửa này đến quả cầu lửa khác giáng xuống từ trên trời, hung hăng đập về phía tầng mây thiên kiếp.Ở chỗ này sấm sét màu đen có uy lực cực lớn, đánh cho Lữ Thiếu Khanh gào khóc kêu to.Mỗi một lần sấm sét rơi xuống, đều làm cho Lữ Thiếu Khanh đau thấu linh hồn, nước mắt oa oa chảy ra.Rất nhanh, trên người Lữ Thiếu Khanh đã chồng chất vết thương, ý thức bắt đầu mơ hồ.Ầm ầm!Lại là một tiếng sấm sét, cuối cùng một tia sét rơi xuống, hung hăng bổ vào trên người Lữ Thiếu Khanh."A!"Lữ Thiếu Khanh đau đớn kêu lên, Nguyên Anh bị đánh đến da tróc thịt bong, thê thảm vô cùng.Lần này ý thức Lữ Thiếu Khanh hoàn toàn mơ hồ, hỗn loạn, thân thể không thể nhúc nhích nửa phần.Nhưng mà vào lúc này, kiếp vân trên trời chẳng những không có tiêu tán, ngược lại hóa thành một đợt sương khói màu đen giáng xuống từ trên trời, tiến vào thân thể Nguyên Anh của Lữ Thiếu Khanh.Nguyên Anh của Lữ Thiếu Khanh run rẩy, làn da trắng nõn biến thành màu đen với tốc độ mắt thường có thể thấy được.Một ý thức tà ác, âm lãnh lặng lẽ phủ xuống.Ý thức của Lữ Thiếu Khanh đang trong hôn mê, bỗng cảm giác được có một giọng nói vang lên bên tai hắn."Thả lỏng, không cần chống cự, dung hợp với ta đi, chúng ta có thể làm chúa tể thiên hạ, trở thành bá chủ thế giới này."Giọng nói đầy cám dỗ."Đến lúc đó thế giới này sẽ phủ phục dưới chân chúng ta, chúng ta sẽ là thần của thế giới này. Đến, dung hợp với ta đi!"Lữ Thiếu Khanh hôn mê không phản kháng, trong lúc ý thức tà ác muốn cắn nuốt ý thức của hắn.Chiếc nhẫn của Lữ Thiếu Khanh đột nhiên rung lên, một cảm giác nóng rực xuất hiện, truyền khắp toàn thân hắn, làm linh hồn hắn đau nhói, đánh thức ý thức của hắn.Cảm giác đau rát truyền đến, ý thức Lữ Thiếu Khanh tỉnh táo lại, hắn hỏi một câu: "Có linh thạch không?""Linh, linh thạch?"Ý thức tà ác sửng sốt một chút: "Dung hợp với ta, ngươi có thể là chúa tể thiên hạ, muốn linh thạch thì có ích lợi gì? Đến lúc đó muốn cái gì thì có cái đó, không cần mượn linh thạch tu luyện!"Ý thức tà ác cho rằng Lữ Thiếu Khanh muốn linh thạch tu luyện.Nhưng mà Lữ Thiếu Khanh nghe xong liền nổi giận, không có linh thạch, nói cái rắm à.Phúc đến thì lòng cũng sáng ra, Lữ Thiếu Khanh theo bản năng vận chuyển Kinh Thần Quyết."Tên lang thang ở đâu ra, cũng học theo tiểu đệ ma quỷ kia hù dọa ta? Thì ra tất cả đều là do ngươi giở trò quỷ sao? Thật cho rằng ta dễ bắt nạt đúng không? Xem ta có đánh chết ngươi không này."Ý thức tà ác không nghĩ tới Lữ Thiếu Khanh sẽ đột nhiên tỉnh táo lại, cũng không nghĩ tới Lữ Thiếu Khanh vậy mà lại có công pháp biến thái như Kinh Thần Quyết.Trong cảm giác của nó, ý thức của Lữ Thiếu Khanh trở nên khủng bố, giống như cự thú tiền sử, khiến nó vô cùng sợ hãi.Nhưng đến một bước này, nó không còn đường lui, chỉ có thôn phệ được ý thức của Lữ Thiếu Khanh thì nó mới có thể có đường sống.

Bạn cần đăng nhập để bình luận