Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 401 - Chết được nhắm mắt (tt)



Chương 401: Chết được nhắm mắt (tt)Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmHiểu rồi.Tay phải Tiêu Y vỗ lên trán mình, làm Tiểu Hồng hoảng sợ."Phụ thân." Tiêu Y hữu khí vô lực nói: "Người dám đi uy hiếp Nhị sư huynh, người, thật sự rất có dũng khí."Tiêu Y trải qua bài học xương máu mới biết được Nhị sư huynh ghét bị người uy hiếp."Được rồi, được rồi." Tiêu Y cũng lười hỏi phụ thân rốt cuộc vì sao lại uy hiếp Nhị sư huynh, hai tay nàng vỗ lên mặt Tiêu Dũng, trong nháy mắt làm cho Tiêu Dũng đau đớn kêu lên."Đau."Tiêu Y nhìn ánh mắt Tiêu Dũng, nghiêm túc nói: "Phụ thân, trong thời gian kế tiếp, người đừng xuất hiện trước mặt Nhị sư huynh nữa, mấy ngày nữa bọn con sẽ rời đi."Vốn còn muốn ở thêm một khoảng thời gian, bây giờ biết lão cha mình lại dám đi uy hiếp Nhị sư huynh.Quả thực là tự thắt cổ mình.Tiêu Y cũng không dám ở lại lâu.Chẳng may Nhị sư huynh ngẫm lại cảm thấy khó chịu lại tới làm gì phụ thân nàng thì sao?Ngay cả Đại sư huynh cũng có thể trúng chiêu, phụ thân nàng khẳng định không phải là đối thủ của Nhị sư huynh, vì sự an toàn của phụ thân, nên rời đi sớm một chút đi.Lúc này cửa phòng mở ra, giọng Tô Uẩn Ngọc truyền ra: "Tiểu Y nói nhiều với loại nam nhân hạ lưu này như vậy để làm gì? Vào đây với ta."Giọng điệu lạnh lẽo như nhiệt độ tháng chạp.Tiêu Dũng rụt cổ, ý bảo nữ nhi mau đi vào.Ông hiện tại ngay cả hô hấp đều là sai, thê tử luôn luôn muốn tiếp tục đập ông.Tiêu Y làm mặt quỷ với Tiêu Dũng, chạy vào tìm mẫu thân.Ba ngày sau, nhóm ba người Lữ Thiếu Khanh ngồi phi chu bay lên không.Nhìn đoàn người Lữ Thiếu Khanh rời đi, trong lòng Tiêu Dũng không nhịn được thở phào nhẹ nhõm.Lần này xem như bị Lữ Thiếu Khanh hãm hại thảm rồi.Lữ Thiếu Khanh rời đi, cũng để cho một người khác thở phào nhẹ nhõm.Tiêu Tự Minh ở sau núi, ánh mắt sâu kín xuyên thấu qua tầng mây thật dày trên bầu trời, giống như nhìn thấy bóng dáng Lữ Thiếu Khanh xa xa.Tượng gỗ chứa thần niệm Hóa Thần Lữ Thiếu Khanh cầm trong tay giống như một quả bom, khiến lão đứng ngồi không yên, ngay cả lúc tu luyện cũng phải mở một con mắt.Sau đó thân ảnh lão chợt lóe, đi tới một chỗ trong hang đá.Tiêu Uân đang nằm trên một cái giường đá, vô cùng nhàm chán.Tiêu Tự Minh xuất hiện, dọa ông ta nhảy dựng: "Phụ, phụ thân!""Hừ!" Thấy nhi tử ngay cả bị cấm túc cũng như vậy, mặt Tiêu Tự Minh lộ vẻ không vui: "Đồ không nên thân.""Phụ thân, con..."Tiêu Tự Minh lấy ra một miếng ngọc phù, ném cho Tiêu Uân: "Đừng nói nhảm vô dụng ở trước mặt ta, ngươi mang nữ nhi của ngươi đi Quy Nguyên Các đi. Giao ngọc phù này cho Quy Nguyên Các!"Lai Thành, Phương gia, vị trí ở phía Nam Tề Châu.Phương gia trở thành đại gia tộc sớm hơn Tiêu gia, nội tình càng sâu, là một đại gia tộc tương đối lâu đời.Chẳng qua sau khi một đại năng Nguyên Anh của Phương gia ngã xuống, thực lực của Phương gia bắt đầu xuống dốc, bị nhiều thế lực chèn ép, gia sản bị người ta chiếm lấy một trận.Sau khi phụ thân Phương Hiểu đảm nhiệm gia chủ, liên hôn với thế lực khắp nơi, cân bằng thế lực khắp nơi, cuối cùng cũng đưa Phương gia về thời kỳ cường thịnh.Ông ta trải qua khổ tu đột phá trở thành Nguyên Anh, hoàn toàn ổn định thế cục Phương gia.Phương gia am hiểu buôn bán, mạnh vì gạo bạo vì tiền, tửu lâu mở khắp toàn bộ Tề Châu, tụ tập vô số tài phú, phú khả địch quốc.Lần này gia chủ Phương gia Phương Thái Hà dự định từ chức vị gia chủ, lựa chọn một người đảm nhiệm gia chủ từ trong đám con cái đông đảo, khiến cho rất nhiều thế lực nghe tin mà hành động, các con của Phương Thái Hà xoa tay, nhất định muốn có được vị trí gia chủ.Trên phi chu, Phương Hiểu cũng không giấu diếm mục đích tranh đoạt gia chủ."Thiên phú của ta bình thường, không có đủ tài nguyên thì rất khó đột phá. Cho nên, lần này nhờ Lữ công tử ngươi."Phương Hiểu hy vọng có thể trở thành gia chủ, nhận được càng nhiều tài nguyên, đồng thời cũng hy vọng có thể đưa Phương gia tới vị trí cao hơn.Lúc ở Tiêu gia, biết thực lực Lữ Thiếu Khanh là Nguyên Anh, khiến nàng kích động muốn chết, bởi vậy nàng càng nắm chắc.Lữ Thiếu Khanh vẫn nói câu nói kia: "Ta chỉ có thể nói sẽ cố hết sức, ta không dám cam đoan nhất định sẽ đưa ngươi lên làm gia chủ được."Hắn không thích nói quá nhiều.Phương gia có liên quan đến đông đảo thế lực, thậm chí Quy Nguyên Các cũng có dây dưa. Thế giới lớn như vậy, cao thủ nhiều như vậy, Lữ Thiếu Khanh không dám vỗ ngực nói thực lực này của mình có thể bao phủ thiên hạ.So với Lữ Thiếu Khanh khiêm tốn, Tiêu Y trực tiếp hơn nhiều, nàng có đầy đủ lòng tin đối với Lữ Thiếu Khanh, hai vị sư huynh của mình là vô địch.Nàng cười nói với Phương Hiểu: "Hiểu tỷ tỷ yên tâm đi, có Nhị sư huynh ra tay, vị trí gia chủ của ngươi không chạy đi đâu được."Lữ Thiếu Khanh không nói hai lời liền mời Tiêu Y ăn hạt dẻ rang: "Khốn kiếp, đừng kiêu ngạo. Nếu như muốn đánh nhau, Trúc Cơ tầng 4 trở xuống đều cho muội đi giải quyết."Mặc dù trên mặt Tiêu Y lộ ra vẻ khổ sở, nhưng đã không hô đánh không lại.Phương Hiểu thấy thế, trong lòng thầm than, có sư huynh như vậy thật sự là tốt mà.Nàng biết Lữ Thiếu Khanh đang nhân cơ hội giáo dục Tiêu Y.Phương Hiểu nói tiếp với Lữ Thiếu Khanh: "Lữ công tử, kỳ thật lần này đối thủ chủ yếu của ta là Nhị ca, Ngũ ca và Cửu ca."Lữ Thiếu Khanh hơi ngẩn ra, tò mò một vấn đề, hỏi: "Ngươi có bao nhiêu huynh đệ tỷ muội?""Năm ca ca, ba tỷ tỷ, ta xếp thứ mười lăm, là người nhỏ nhất." Nói đến huynh đệ tỷ muội của mình, trên mặt Phương Hiểu không có nhiều biểu cảm, trong mắt thậm chí hiện lên vài tia bất đắc dĩ.Huynh đệ tỷ muội tuy nhiều nhưng từ nhỏ đến lớn, nàng chưa từng hưởng thụ qua tình huynh đệ tỷ muội chân chính, có chăng chỉ là ẩu đả và bắt nạt lẫn nhau.Thế lực phía sau còn chen tay vào trong đó, tình huynh đệ tỷ muội hồn nhiên cũng sẽ biến chất.Hơn nữa bởi vì rất nhiều thế lực âm thầm đấu tranh, ca ca tỷ tỷ của nàng có mấy người sinh ra đã chết non.

Bạn cần đăng nhập để bình luận