Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 700 -



Chương 700:Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmKế Ngôn đánh giá một chút, thuận miệng hỏi: “Thực lực ngươi như thế nào?”“Nguyên Anh kỳ tầng hai.” Trên gương mặt Dương Vân Thượng Thánh tràn ngập tự đắc cùng kiêu ngạo, ngạo nghễ nói: “Ta có dự cảm vài năm nữa là có thể bước vào Nguyên Anh kỳ tầng ba.”Yếu vậy.Trong nháy mắt Kế Ngôn đã mất đi hứng thú, nói với y: “Ngươi đi đi, ngươi không phải là đối thủ của ta.”Giọng thành khẩn, lại khiến tất cả các ma tộc cảm thấy Kế Ngôn đang giả ngầu.“Tên này đúng là quá kiêu ngạo rồi?”“Hắn nghĩ hắn là ai? Thánh tử à? Dám không để Nguyên Anh kỳ tầng hai vào mắt.”“Hắn chừng này tuổi cùng lắm chỉ là Nguyên Anh kỳ tầng một, hắn có tư cách gì xem thường Dương Vân Thượng Thánh?”Dương Vân Thượng Thánh cũng bị lời của Kế Ngôn làm tức điên, y cười ha hả, giọng đinh tai nhức óc, khí cuồng bạo bộc phát: “Tốt, tốt.”“Đây là lần đầu tiên ta gặp loại người cuồng vọng như ngươi, vốn muốn để ngươi chết thống khoái một chút, giờ xem ra ta không nên có suy nghĩ nhân từ như vậy.”“Đợi lát nữa ta rút hết xương cốt của ngươi, cho ngươi kêu rên, cho ngươi biết cái giá của cuồng vọng là gì.”Lời nói tàn nhẫn của Dương Vân Thượng Thánh khiến các ma tộc chung quanh thầm thấy sợ hãi, không ít ma tộc lặng lẽ lui ra một chút, đề phòng bị dính líu.“Ngươi quá phí lời.” Kế Ngôn nhíu mày, xem ra không động thủ không được.Sau đó Vô Khâu kiếm chỉ thẳng vào Dương Vân Thượng Thánh: “Ta chỉ xuất một kiếm, ngươi có thể ngăn cản được, ta tha cho ngươi một mạng.”Đây là lời nói thật của Kế Ngôn, thậm chí hắn ta còn không định sử dụng toàn lực, sử dụng toàn lực, đừng nói cảnh giới tầng hai, cảnh giới tầng ba, bốn cũng không chịu nổi.Kế Ngôn ăn ngay nói thật nhưng trong mắt ma tộc lại là đang giả vờ, vô cùng cuồng vọng.“Dương Vân Thượng Thánh giết hắn!”“Tên cuồng vọng này, nên giết!”“Giết hắn!”Ma tộc chung quanh quát to, bọn hắn cũng không vừa mắt với loại cuồng vọng như Kế Ngôn.Dương Vân Thượng Thánh lại một lần nữa cười giận dữ: “Tốt, ta xem thử một kiếm của ngươi rốt cuộc lợi hại nhường nào.”Y nện mạnh vào ngực mình, quát lên với Kế Ngôn: “Nào, một kiếm tốt nhất của ngươi phải giết được ta, nếu không người chết chính là ngươi. Hơn nữa ta cũng không để cho ngươi được chết nhẹ nhàng đâu.”“Keng!”Kế Ngôn không nói nhảm, linh lực bộc phát, Vô Khâu kiếm sáng lên hào quang chói sáng, tiếp theo là một kiếm mang trăm trượng phóng thẳng lên tận trời.Kiếm ý mang theo phong mang lăng lệ vô cùng, giữa phương viên trong thoáng chóc bị kiếm ý vô tận bao bọc.Kiếm ý phong mang phô thiên cái địa chỉ thẳng vào linh hồn tất cả ma tộc.Tất cả ma tộc chung quanh không một ai không thay đổi sắc mặt, linh hồn run rẩy.Trong mắt bọn hắn, Kế Ngôn trước mặt đã biến mất, thay vào đó là một thanh thần kiếm, thần kiếm có thể khai thiên tích địa.Giờ khắc này, bọn hắn mới biết được Kế Ngôn rốt cuộc mạnh cỡ nào.Sắc mặt Dương Vân Thượng Thánh trở nên trắng bệch, đối mặt với một kiếm này của Kế Ngôn y mới biết mình đã trách lầm Kế Ngôn.Kế Ngôn vẫn luôn nói thật, y thật sự không phải là đối thủ của Kế Ngôn.Dương Vân Thượng Thánh muốn chạy trốn nhưng y đã bị khóa chặt, không thể trốn đi đâu đượcChất nhi của y là thiên tài Khố gia, là thiên tài có tên tuổi ở Tây cực này, cho dù không thể địch lại cũng không thể không chống đỡ được đến mức đó, bị người ta chặt dưới một kiếm.Khố Tu Ma còn không một đao chém được Khố Giới.Sao có người có thể làm được như vậy chứ?Trừ phi đối phương là cảnh giới Hóa Thần.Giờ, Dương Vân Thượng Thánh tin rồi.Kiếm ý kinh khủng giống như nước thủy triều thối lui, nhìn nhục thân Dương Vân Thượng Thánh sụp đổ, nguyên anh phá thể lao ra bay thẳng lên trời trốn đi, tất cả ma tộc đều trầm mặc.Mọe nó thật không hợp thói thường.Da đầu rất nhiều ma tộc tiếp tục run lên, chẳng những không hợp thói thường, hơn nữa còn kinh khủng.Một Thánh tộc Nguyên Anh kỳ tầng hai, tiếng tăm lừng lẫy lại bị ma tộc một kiếm hủy đi nhục thân, Nguyên Anh hốt hoảng chạy trốn.Từ lúc nào mà Nguyên Anh trở nên yếu ớt như vậy rồi?Không ít ma tộc trong lòng thậm chí cảm thấy Nguyên Anh Dương Vân Thượng Thánh này còn chẳng bằng U Đàm Tứ Sát ban nãy.Chí ít nhục thân U Đàm Tứ Sát không chút hư hao gì còn nhục thân Dương Vân Thượng Thánh sụp đổ như búp bê.Phần lớn ma tộc nảy sinh sự kính sợ đối với Kế Ngôn, đặc biệt là những ma tộc biết được sự kinh khủng của Nguyên Anh kỳ thì càng có thể cảm nhận được sự kinh khủng của Kế Ngôn.Kết quả là, rất nhiều ma tộc không nói hai lời, xoay người rời đi, chạy xa xa.Kế Ngôn từng nói, không cho phép ma tộc đi theo hắn ta trong vòng trăm dặm.Có ma tộc đi, nhưng cũng có ma tộc không quan tâm.Nhiều ma tộc như vậy, chẳng lẽ ngươi lại có thể giết hết tất cả ma tộc sao?Kế Ngôn quét mắt nhìn các ma tộc chung quanh, một lần nữa mở miệng: “Trong mười hơi thở, ta không muốn còn có người đi theo ta.”Ra lệnh đuổi khách nhưng vẫn có ma tộc thờ ơ.Thậm chí còn có ma tộc đứng trong bóng tối nói: “Ha ha, ngươi cho rằng giết một Nguyên Anh kỳ là có thể ngông cuồng không kiêng kỵ gì sao?”“Người trẻ tuổi, không nên quá tùy tiện.”“Nơi này nhiều người như vậy, chẳng lẽ ngươi có thể giết hết toàn bộ sao?”Giọng nói phiêu dật không dấu vết từ bốn phương tám hướng truyền đến, làm cho không ai có thể tìm được nơi phát ra âm thanh.Ma tộc vây xem kinh ngạc, có vết xe đổ rồi vẫn không sợ chết sao?Không thấy phi kiếm của hắn ta hay sao còn ngo ngoe muốn hành động?Tuy nhiên lần này Kế Ngôn lại không tìm được ra người lên tiếng, trong lòng hắn ta bình thản, xem ra chung quanh vẫn còn tồn tại Nguyên Anh kỳ vẫn trốn bên cạnh nhìn chằm chằm.Kế Ngôn không có phản ứng, dù sao lời hắn ta cũng nói xong rồi, nghe hay không là chuyện của bọn hắn.Thời gian mười hơi thở nhanh chóng trôi qua.Giọng nói ban nãy lại vang lên: “Thế nào? Mười hơi thở rồi, ngươi định làm thế nào?”Khiêu khích, trắng trợn khiêu khích.

Bạn cần đăng nhập để bình luận