Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 609 - Đi đến đâu cũng có Nguyên Anh tầng chín làm hộ vệ?



Chương 609: Đi đến đâu cũng có Nguyên Anh tầng chín làm hộ vệ?Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêm"Muốn chết!"Ung Y và Thôi Chương Uyển rời khỏi nơi này, đánh nhau ở phía xa.Lữ Thiếu Khanh thấy thế, cười ha hả, bóng dáng chớp động, vượt qua nơi này, lao thẳng về phía Truyền Tống Trận sau lưng Ma tộc.Sau khi đến nơi, Lữ Thiếu Khanh phát hiện Truyền Tống Trận đang hơi tỏa ánh sáng trắng, pho tượng vẫn như cũ.Lữ Thiếu Khanh hừ một tiếng: "Ta không tin một khi ta bày ra năng lực có thể phá hoại Truyền Tống Trận của các ngươi, các ngươi còn không hoảng hốt."Lữ Thiếu Khanh bước vào trong Truyền Tống Trận, thấy pho tượng đó không phản ứng chút nào.Dưới chân Lữ Thiếu Khanh phát lực, linh lực trào ra, giống như cuồng phong gào rít mà qua, trận văn xung quanh tắt theo từng mảng lớn.Pho tượng tức khắc tỏa ra ánh sáng màu đỏ sẫm, tản mát ra uy áp khủng khiếp."Ngươi cho là ta sợ ngươi hay sao?"Thực lực hắn tăng cao hơn trước kia một cảnh giới, còn lĩnh ngộ kiếm ý tầng ba.Lữ Thiếu Khanh quyết định chiến đấu với pho tượng này một lần."Lão hổ không phát uy, ngươi cho ta là mèo bệnh sao?"Trường kiếm Mặc Quân xuất hiện trong Lữ Thiếu Khanh, vừa ra tay chính là Ly Hỏa Phần Thiên.Kiếm ý va chạm với ánh sáng màu đỏ sẫm kia, bộc phát ra khí tức kinh thiên động địa.Lữ Thiếu Khanh vẫn xem nhẹ uy lực của pho tượng, lực trùng kích mạnh mẽ, khí tức khủng khiếp, làm hắn bị thương ngay từ hiệp đầu tiên.Một khí tức kinh khủng xâm lấn vào cơ thể hắn, tàn sát bừa bãi."Phốc!"Lữ Thiếu Khanh phun máu tươi không ngừng, không nói hai lời, xoay người chạy ra ngoài đại trận.Sắc mặt Lữ Thiếu Khanh trắng xanh, tuyệt đối không ngờ uy lực của pho tượng này còn đáng sợ hơn cả tưởng tượng của hắn.Thực lực của nó chắc chắn đã vượt qua Hóa Thần, Luyện Hư, thậm chí còn mạnh hơn nữa.Lữ Thiếu Khanh trốn ra ngoài, trong lòng nghĩ lại mà sợ không thôi, thật là đáng sợ.Không thể trêu vào, không thể trêu vào.Nhưng mà điều Lữ Thiếu Khanh không chú ý tới là, có những vết nứt lặng lẽ xuất hiện trên mình pho tượng.Lữ Thiếu Khanh nhìn pho tượng, hạ quyết tâm dù chết cũng không liều mạng với pho tượng này nữa.May mắn là, pho tượng không làm gì được Lữ Thiếu Khanh ở ngoài trận.Lữ Thiếu Khanh nhìn trận văn của đại trận đang được chữa trị, định bước vào một lần nữa.Lúc này, có tiếng rống giận vang lên sau lưng hắn: "Tiểu tử nhân tộc, ngươi muốn chết à."Hình Tác và Nhan Ba xuất hiện đúng lúc, hai người vừa sợ vừa giận, sát ý ngập trời: "Ngươi muốn chết."Có điều, lúc hai người nhìn thấy Lữ Thiếu Khanh chỉ có một mình, không khỏi vui mừng khôn xiết.Hắn chỉ có một mình, hai người chúng ta liên thủ, chẳng lẽ còn không giết được tiểu tử này."Hô hô, đi chết đi cho ta."Nhan Ba tràn đầy hận ý, không nói hai lời tức khắc lao về phía Lữ Thiếu Khanh."Hôm nay, ta xem còn có ai có thể cứu ngươi."Lữ Thiếu Khanh không cóhề sợ hãi, mà cười tít mắt hô một tiếng: "Lệnh Hồ tiền bối, giao cho ngươi nhé."Sắc mặt Nhan Ba đại biến, một lực lượng cường đại xuất hiện, hắn ta bất ngờ không kịp phòng ngự, chịu đựng một đòn, hắn ta kêu đau một tiếng, bay ngược ra vài dặm."Ai đó?"Bóng dáng của Lệnh Hồ Thời xuất hiện, sắc mặt hai người Hình Tác và Nhan Ba đại biến."Ngươi…"Hai người chỉ ước dùng máu mà mình phun ra phun chết Lữ Thiếu Khanh.Người này thật là đê tiện.Rốt cục hắn có thân phận gì.Lần nào cũng Nguyên Anh tầng chín áp trận cho hắn.Hắn là thái tử gia của Thiên Cung Môn sao?Lệnh Hồ Thời nói với Lữ Thiếu Khanh: "Yên tâm làm đi, ta sẽ ngăn cản bọn họ cho ngươi."Ông ta nở nụ cười rạng rỡ, như một vị trưởng bối hiền lành.Nhưng mà trong ánh mắt ông ta lại có hàn mang lóe sáng, sát ý quanh quẩn trong lòng.Vừa nãy, Lệnh Hồ Thời đã nhìn thấy biểu hiện của Lữ Thiếu Khanh, lần đầu tiên ông ta nhìn thấy có người phá giải trận pháp như thế này, chỉ dùng một bước chân, không thấy có bất cứ động tác nào, Truyền Tống Trận to như vậy tức khắc bị phá hoại một mảng lớn.Nếu không có pho tượng kì lạ đó ngăn trở đúng lúc, chắc chắn là Truyền Tống Trận này đã bị Lữ Thiếu Khanh phá hoại.Thiên tài như vậy, thật là đáng sợ.Sát ý trong lòng Lệnh Hồ Thời với Lữ Thiếu Khanh càng dày đặc hơn.Việc làm của Thiên Cung Môn lần này đã đắc tội hắn, hai bên đã có mâu thuẫn.Có mâu thuẫn, có hai biện pháp giải quyết.Một là hóa giải, hai là giết chết người có mâu thuẫn, cũng có thể giải quyết vấn đề.Ông ta là Nguyên Anh tầng chín, có tôn nghiêm của mình, không thể nào ăn nói khép nép để tiêu trừ oán khí mâu thuẫn trong lòng Lữ Thiếu Khanh.Lệnh Hồ Thời lựa chọn cách thứ hai.Có điều, Lệnh Hồ Thời không định tự ra tay, trong lòng ông ta đã có một ý hay.Lệnh Hồ Thời chặn ngang trước mặt Hình Tác và Nhan Ba, khinh thường cười nhẹ: "Hai người các ngươi, muốn đối phó với hắn, phải bước qua ta đã."Ông ta thân là Nguyên Anh tầng chín, hoàn toàn không để hai tên Ma tộc Nguyên Anh trung kỳ này vào mắt.Hai người Hình Tác và Nhan Ba cảm thấy rất là khó xử.Bọn họ từng giao thủ với Lệnh Hồ Thời, mới vừa trước đó không lâu thôi, ông ta cứu Cổ Tu đi, vì thế bọn họ biết thực lực của Lệnh Hồ Thời.Hai người liên thủ chống lại Lệnh Hồ Thời, không có bao nhiêu phần thắng.Có điều!Hai người nhìn thấy Lữ Thiếu Khanh vẫn còn tiếp tục hủy hoại Truyền Tống Trận, hai người cắn răng một cái: "Liều mạng!""Hô hô, hai vị, chúng ta đến rồi."Tiếp theo, hai bóng dáng khác lại xuất hiện.Hai Ma tộc trung niên xuất hiện, Hình Tác và Nhan Ba nhìn thấy hai người họ, nhất thời mừng rỡ."Túc đại nhân!""Nhiễm đại nhân!"Lần này, Ma tộc phái tới nơi này bảy vị Nguyên Anh trung kì và hai vị Nguyên Anh hậu kì.Túc Hạc Phong, Nguyên Anh tầng tám!Nhiễm Vĩnh Niên, Nguyên Anh tầng tám!Túc Hạc Phong râu tóc bạc trắng, có vài phần khí tức văn sĩ cười lạnh: "Thị vệ trưởng đại nhân từng nói, mục tiêu chủ yếu của Thiên Cung Môn là Truyền Tống Trận của chúng ta.""Nên đại nhân cố ý bảo hai chúng ta trốn đi, chờ cá lớn mắc câu, bây giờ xem ra, con cá này đúng là rất lớn."

Bạn cần đăng nhập để bình luận