Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 1984

Chương 1984Chương 1984
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Phát giác ra khí tức đáng sợ của Mặc Họa.
Toàn Diệu bên này lại càng thêm lo lắng.
Điểm ấn tượng của tiền bối về mình sẽ không tụt xuống 0 chứ?
Hắn ta bức thiết hy vọng vãn hồi hình tượng hô lớn: “Tiền bối hay giao hắn ta cho ta!” Phía xa xa, Doanh Kỳ nhìn thấy cảnh này, hai mắt sáng rực lên.
Kế Ngôn mãnh liệt như thế khiến cho hảo cảm trong lòng nàng ta tăng lên điên cuồng. Mới vừa rồi còn tràn đầy thất vọng, lúc này ánh mắt nàng ta sáng rực lên, không nhịn được mà khẽ hô: “Hay!”
Bất kể là ai, chỉ cần đối đầu lại Mặc Họa và Toàn Diệu cũng đầu là bạn tốt.
Nói gì cũng phải ủng hộ. Nàng ta không nhịn được mà nhoẻn cười, nói: “Xem ra hai nhân tộc kia không phải bao cỏ, có lẽ còn có cơ hội đánh bại hăn ta.”
Nàng ta còn chưa nói hết, giọng nói của Lữ Thiếu Khanh đã vang lên, trung khí mười phần, đằng đằng sát khí. “Chó ngốc, đối thủ của ngươi là ta mới phải!”
Thân hình Lữ Thiếu Khanh như quỷ mị xuất hiện sau lưng Toàn Diệu.
“Cút đi!”
Toàn Diệu không thèm quay đầu lại, chỉ quăng một tay, sức mạnh cường đại khiến cho không gian xung quanh sụp đổ.
Ôi!
Lữ Thiếu Khanh như con búp bê vải rách, lập tức bị đâm cho bay ngược, biến mất trong cương phong.
Nụ cười trên mặt Doanh Kỳ cứng ngắc lại.
Nàng ta muốn thu lại lời vừa mới nói.
Chơi à?
Vừa mới khen xong, ngươi liên cho ta một màn này?
Cố ý à?
Tốt xấu gì ngươi cũng mạnh hơn sư huynh ngươi một chút, mà biểu hiện lại kém như thế?
Doanh Kỳ cảm thấy Liễu Xích và Hung Trừ đều nhìn mình, cực kỳ thiếu tự nhiên.
Nghĩ một lát, nàng ta lại nói: “Vị công tử kia có kế sách khác sao?”
Chuyện tới nước này, có thể thổi phồng thì thổi phồng, không phải để kiếm mặt mũi cho Lữ Thiếu Khanh mà là kiếm mặt mũi cho mình. Hung Trừ cười lạnh: “Đại chiến với tiền bối, lại bị thiên lôi bổ, gia hỏa ngoài mạnh trong yếu, hắn lấy đâu ra tự tin có thể ngăn cản chiến tranh giữa hai tộc?”
Liễu Xích cũng thở dài: “Ôi, cũng coi như làm khó hắn rồi.” “Hắn cũng không khá hơn chúng ta là bao. Chúng ta chuẩn bị sẵn sàng đi.” Doanh Kỳ ngạc nhiên, Nói thật lâu, thì ra là hắn cũng bị thương, bị Toàn Diệu đánh bay cũng là đương nhiên. Doanh Kỳ phiền muộn.
Biết trước thế này mình đã không thả cái rắm nào.
“Hai vị, hiện tại có biện pháp gì không?”
Liễu Xích nói với Doanh Kỳ: “Triệu tập những thú khác lại đi. Để cho bọn họ thấy rõ bộ mặt thật của Mặc Họa và Toàn Diệu.
“Phải ngăn cản hai tộc tiếp tục chém giết mới được.” Doanh Kỳ gật gật đầu, kéo lấy thân thể đang bị thương nhanh chóng rời đi.
Liễu Xích và Hung Trừ ở bên cạnh áp trận, quan sát Kế Ngôn chiến đấu với Liều Xích, Hung Trừ.
Hung Trừ không thể không sợ hãi thán phục: “Kế Ngôn, nhân tài thật sự của nhân tộc.”
“Quá mạnh!” Cho dù hắn ta có ý kiến với Lữ Thiếu Khanh, cũng không thể tìm ra được bất kỳ khuyết điểm gì của Kế Ngôn.
Phong mang kiếm ý dù là hắn ta cũng cảm thấy kiêng ky. Bên Yêu tộc, tất cả đám Yêu thú cùng tuổi, cùng thế hệ có cộng lại cũng không bằng được nửa phần Kế Ngôn.
Kế Ngôn đã vượt bọn họ xa lắm rồi, không cùng một cấp độ với bọn họ, căn bản không thể cùng chơi.
Liễu Xích cũng kinh ngạc than thở không thôi: “Mặc dù thực lực của Thiều huynh chẳng ra sao, nhưng huynh ấy cũng có hai, một đồ đệ tốt.”
Vốn định nói là hai cái, nhưng Liễu Xích cảm thấy hai đồ đệ khác của Thiều Thừa không hợp với chữ tốt.
Một tí lễ phép cũng không có, có thể khiến người ta tức chất.
Hung Trừ nghiến răng, kiên định nói: “Nhất định phải ngăn cản âm mưu của Xương Thần, thống nhất Yêu tộc, dạy dỗ bọn trẻ con tiểu bối cho cần thận.”
“Ta có dự cảm tương lai thiên hạ có biến đổi lớn.” Liễu Xích gật đầu: “Không sai. Ta cũng có cảm giác này.”
Hai người nsoi chuyện một lúc, Hung Trừ lại nhãn mặt nhìn chằm chằm Kế Ngôn phía xa, hỏi: “Kỳ quái, tiểu tử Lữ Thiếu Khanh kia đi đâu rồi?”
“Hắn thật sự yên tâm để Kế Ngôn một mình đối phó với hai thú Mặc Họa và Toàn Diệu sao?”
Lữ Thiếu Khanh bị Toàn Diệu đập cho một chưởng bay biến trong cương phong, đến giờ vẫn không thấy tăm hơi.
Mà Kế Ngôn đã bị Mặc Họa và Toàn Diệu đè ra mà đánh, tình thế đã bắt đầu trở nên không ổn.
Nói cho cùng, Kế Ngôn cũng chỉ là Luyện Hư trung kỳ, hơn nữa còn bị thương.
Dù hắn ta có mạnh hơn nữa cũng không thể một mình đối phó với hai Luyện Hư hậu kỳ cảnh giới tầng chín được. Chớ đừng nói chi đến hai thú Mặc Họa và Toàn Diệu tràn ngập lửa giận, sát ý trùng thiên, mỗi một lần ra tay đều là kinh thiên động địa, sát khí nghiêm nghị.
Linh lực bàng bạc càn quét, năng lượng cường đại đối đầu, không gian xung quanh lần lượt sụp đổ.
Không gian không ngừng chấn động khiến cho thế giới này như lâm vào tận thế, có thể bị hủy diệt bất kỳ lúc nào. Nhưng mài
Dù là Mặc Họa hai Toàn Diệu tấn công cỡ nào đi nữa, Kế Ngôn cũng có thể lần lượt hóa giải.
Kế Ngôn triển khai toàn bộ lĩnh vực, mấy trượng xung quanh hắn ta tựa như cấm khu, dù là năng lượng trút xuống nghiêng trời lật đất cũng không làm gì được hắn ta. Toàn Diệu và Mặc Họa càng đáng càng nổi điên.
Hai thủ liên thủ oanh kích, cho dù là một thế giới cũng sẽ bị đánh băng.
Không ngờ lại không thể làm gì được một Luyện Hư trung kỳ nho nhỏ?
Truyền ra ngoài, còn có mặt mũi nữa không?
Toàn Diệu lại càng lo lắng hơn, tiếp tục như vậy thì thêm điểm gì nữa?
Hắn ta giận dữ quát lên: “Tiểu tử, nhận lấy cái chết đi!” Gầm lân giận dữ, khí tức của Toàn Diệu tăng vọt, hóa về bản thể, thân ảnh to lớn che khuất cả bầu trời cắn mạnh xuống Kế Ngôn.
Thân hình to lớn tựa nhữ Thiên Cẩu.
Nó há miệng ra nhắm thẳng vào Kế Ngôn.
Vô số cương phong gào thét cuốn lên đều bị nó thôn phệ. Hung Trừ nghiêm túc gọi tên hắn ta: “Thiên Cẩu Thôn Nguyệt!”
“Tuyệt chiêu tất sát của Khuyển tộc!”
“Hấp lực cực mạnh, có thể nuốt chứng tất cả.”
Thân là tộc trưởng Khuyển tộc, Toàn Diệu có thực lực cường đại, đòn tấn công hắn ta đánh ra mạnh hơn Toàn Đô.
Miệng của Toàn Diệu hạ xuống, không gian xung quanh trở nên vặn vẹo, dường như cũng bị nuốt chứng theo.
Vô số cương phong gào thét chống lại uy lực của một chiêu này.
Phạm vi Kế Ngôn có thể khống chế chỉ có mấy trượng xung quanh mình.
Trong phạm vi mấy trượng đó, Kế Ngôn tựa như vô địch. Tạm thời cả Toàn Diệu và Mặc Họa cũng không làm gì được hắn.
Toàn Diệu đánh ra chiêu này dứt khoát muốn nuốt chửng luôn cả vùng không gian này, dù có vô địch cũng phải bị nuốt chửng.
Mặc Họa tránh sang một bên, lạnh lùng nhìn Kế Ngôn.
Xem ngươi làm sao bây giờ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận