Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 1623

Chương 1623Chương 1623
Chỉ cảnh giới tầng ba, trong lòng Lữ Thiếu Khanh yên tâm, còn tưởng lợi hại cỡ nào.
Cảnh giới tâng năm hẳn cũng đã từng giết chứ đừng nói chỉ là tầng ba.
Nhưng mà lời này của Lữ Thiếu Khanh nghe vào trong tai mọi người chính là cuồng vọng.
Ngu Sưởng không kìm được quát: "Tiểu tử, ngươi nói chuyện chú ý một chút, hắn là Hóa Thần không phải Nguyên Anh."
Nếu là có thể, Ngu Sưởng nhất định phải cho cú đầu Lữ Thiếu Khanh vài cái mới được.
Mình đã là Hóa Thần, còn không biết Hóa Thần mạnh chừng nào à? Còn chỉ là, còn như giết gà?
Hóa Thần mạnh chừng nào đã không cần phải nói rồi.
Một vị Hóa Thần đủ sức để bảo vệ một môn phái ngàn năm không suy.
Ở nơi như Tề Châu này, không có tu sĩ Luyện Hư kỳ tồn tại, tu sĩ cảnh giới Hóa Thần là tồn tại cường đại nhất.
Cho dù Sào Diễn chỉ cảnh giới sơ kỳ nhưng cảnh giới tầng ba cũng đã để khinh thường quần hùng, đi ngang ở Tề Châu này, hơn nữa nói không chừng lúc nào đó đã đột phá, sẽ càng cường đại hơn.
Hoặc đổi câu nói khác, Kha Hồng không xuất thủ, mình Sào Diễn đủ để đơn đấu tất cả mọi người trong Lăng Tiêu Phái rồi.
Đây cũng chính là nguyên nhân khiến Lăng Tiêu Phái vẫn luôn nhẫn nhịn sự khiêu khích không ngừng của Quy Nguyên Các.
Quy Nguyên Các bọn hắn có hai vị Hóa Thần, mà Lăng Tiêu phái chỉ có một vị.
Hơn nữa, cũng bởi vì Lăng Tiêu phái có một vị Hóa Thần, Quy Nguyên Các cũng chỉ là khiêu khích, không dám tùy tiện lấn tới, càng không dám chủ động khởi xướng đại chiến diệt phái.
Lữ Thiếu Khanh thành thật nói: "Biết mà, con sợ nhất là Hóa Thần."
"Nhưng con cũng đang nói thật, không phải chỉ là một tên Hóa Thần sơ kỳ thôi sao?"
Nghĩ nghĩ, cuối cùng vẫn không nói ra chuyện hắn làm thịt ba vị Hóa Thần.
Tố chất tâm lý mấy vị trưởng bối chẳng ra làm sao, tránh khiến bọn hắn bị dọa, sợ quá xảy ra vấn đề gì đó, ta lại phải bỏ trốn.
Ngu Sưởng thấy dáng vẻ của Lữ Thiếu Khanh không giống nói đùa, hỏi: "Lời này của ngươi là thật hay giả?"
"Giả đấy, người đừng để con tham gia có được không?" Lữ Thiếu Khanh đứng tại chỗ liếc mắt Ngu Sưởng một cái.
T¡ Dao không kìm được hỏi: "Thiếu Khanh, con cảnh giới gì?"
Lữ Thiếu Khanh vẫn sợ hù dọa bọn hắn, không nói ra cảnh giới của mình, hắn chỉ khoát khoát tay: "Cảnh giới gì không quan trọng, ta có thể đánh bại hắn."
Lời này khiến đám người lại không kìm được giật mình.
Ngu Sưởng một lần nữa quát: 'Cho dù thật sự không muốn thì ngươi cũng không nên nói đùa." "Giờ không phải lúc để nói đùa đâu."
Trong lòng Lữ Thiếu Khanh thầm nói, quả nhiên không hề nói hết mọi thứ là lựa chọn chính xác.
Nhìn đi, năng lực chịu đựng của vị chưởng môn này hơi yếu.
Lữ Thiếu Khanh cuối cùng dứt khoát nói: "Dù thế nào đi nữa thì con cũng không thể lấy mạng mình ra để nói đùa chứ?"
"Không tin con, thì con cũng không tham gia nữa."
Tiêu Sấm nói: "Tiểu tử này tham sống sợ chết nhất, hắn đã nói như vậy, vậy thì không thành vấn đề đâu."
Đám người nhao nhao gật đầu, lời nói này không sai.
Tuy nhiên như vậy cũng khiến người ta chấn kinh, Lữ Thiếu Khanh nói có thể đối phó Sào Diễn, cũng chứng tỏ thực lực Lữ Thiếu Khanh ít nhất là Hóa Thần sơ kỳ, cất bước vào cảnh giới tầng ba.
Cơ Bành Việt không kìm được hỏi: "Thiếu Khanh, ngươi đã là Hóa Thần cảnh giới tầng ba sao?"
Lữ Thiếu Khanh lắc đầu: "Không phải"
Trong lòng mọi người hơi thở phào, ít nhiều có chút vui mừng, không bị bỏ lại quá xa thì tốt quá rồi.
Lữ Thiếu Khanh trở thành Hóa Thần đã khiến mọi người chấn kinh rồi, nếu còn cảnh giới tầng ba, mấy người bọn hắn còn tu luyện cái cọng lông.
Kha Hồng thì cau mày, sau khi trầm ngâm một lát, nói với Lữ Thiếu Khanh: "Tiểu tử, ngươi chú ý một chút, thực lực tăng trưởng nhanh như vậy. Ta chỉ sợ ngươi là ứng kiếp chỉ tử." "Ứng kiếp chi tử cái gì?' Lữ Thiếu Khanh nghe xong, trong lòng giật thót, nghe có vẻ không phải là từ tốt.
"ý trên mặt chữ." Kha Hồng nhìn qua hắn, sắc mặt nghiêm túc, mang theo vài phần lo lắng, trầm giọng nói: "Thiên địa đại biến, đại kiếp tiến đến, ngươi nói ứng kiếp chỉ tử là cái gì?"
"Con mẹ nó!" Lữ Thiếu Khanh nghe vậy thì vô cùng kinh hãi, nghe mà hoảng hốt.
Hắn vội vàng nói: "Tổ sư, người đừng nói nữa , chờ sau khi trở về nhớ đánh răng, tắm rửa một chút nhé."
Mặc dù nói hắn có trữ vật giới chỉ, nhưng tốc độ gia tăng đúng là nhanh hơn người bình thường rất nhiều.
Nhưng mà... Lữ Thiếu Khanh cảm thấy tốc độ tăng trưởng của mình vẫn có thể coi là bình thường. Nhưng...
Hắn bỗng nhiên giật mình, muốn nói thật sự không bình thường thì sư huynh Kế Ngôn của hắn mới vô cùng không bình thường.
Kế Ngôn không giống hắn, không có máy gian lận, nhưng thực lực tăng trưởng còn mạnh hơn cả hắn.
Kế Ngôn còn giống ứng kiếp chỉ tử hơn cả hắn.
Ứng kiếp chỉ tử.
Nghe thấy thôi đã cảm thấy sợ rồi.
Giờ chỉ có thể hi vọng miệng quạ đen của sư tổ đừng hiển linh thôi.
Lữ Thiếu Khanh trong nháy mắt đã mất đi hào hứng trò chuyện.
Nhìn thấy Lữ Thiếu Khanh bắt đầu trầm mặc, Kha Hồng cảm thấy không đả kích tiểu bối như vậy cho nên lại mở miệng: "Ngươi cũng không cần lo lắng, chỉ là một suy đoán của ta mà thôi."
Tỉ Dao nhìn chằm chằm Lữ Thiếu Khanh, bỗng nhiên mở miệng: "Thiếu Khanh, con nói nhiều như vậy, con vẫn chưa nói thực lực của các con làm thế nào tăng trưởng nhanh như vậy."
Đám người cũng kịp phản ứng, Ngu Sưởng gật đầu: "Không sai, cho dù là ứng kiếp chi tử, cũng quá khoa trương, các ngươi rốt cuộc đã gặp cái gì?"
Lữ Thiếu Khanh im lặng, tại sao lại kéo chủ đề về chuyện này rồi?
Ban nãy ta phí nhiều nước bọt như vậy, còn không phải để di chuyển sự chú ý của các ngươi sao?
Lữ Thiếu Khanh nhìn ánh mắt lo lắng của mọi người, không còn cách nào khác, hắn lật cổ tay một cái, ném cho Ti Dao một viên ngọc giản: "Chúng ta gặp được một mộ huyệt của tồn tại vô thượng, đạt được chỗ tốt trong đó, không tin khi nào mọi người hỏi Đại sư huynh đi"
Ti Dao thoáng nhìn ngọc giản trong tay mình, hơi thở lập tức dồn dập: "Cái này, cái này..."
Thứ Lữ Thiếu Khanh đưa cho bà chính là Tiên Luyện đan thuật có được từ chỗ tiểu đệ Tử Quỷ.
Với ánh mắt của T¡ Dao dĩ nhiên biết được môn đan quyết này lợi hại chừng nào.
Cho nên, bà là người tin đầu tiên.
Ti Dao tin, những người khác cũng không có nghi vấn.
Đối với chuyện Lữ Thiếu Khanh nói gặp được mộ huyệt của đại lão, đạt được chỗ tốt đã không còn bất kỳ nghi ngờ gì. Lữ Thiếu Khanh vội vàng thi triển kỹ năng truyền thống của Thiên Ngự Phong, chuyển chủ đề, hỏi Ngu Sưởng: "Chưởng môn, người định đối phó Quy Nguyên Các như thế nào?"
"Đánh trực tiếp, một đợt tiêu diệt Quy Nguyên Các sao?"
Ngu Sưởng lắc đầu: "Nào có đơn giản như vậy, phải thương lượng kỹ rồi hãng nói."
Phương hướng đại thể có rồi nhưng chi tiết cụ thể chắc chắn phải thương lượng, phải chuẩn bị thật toàn vẹn mới được.
Một khi bắt đầu chính là trận chiến diệt phái, không còn đường quay đầu.
Làm sao có thể trực tiếp đánh thẳng qua như một trò đùa như vậy được, cho dù tấn công một đợt mãnh liệt thì cũng phải chuẩn bị sẵn mới được. Chương 1624
"Đã muốn tiêu diệt Quy Nguyên Các rồi mà đến giờ vẫn chưa có phương án? Bình thường người làm những việc gì vậy?"
Lữ Thiếu Khanh khinh bỉ Ngu Sưởng, suy đoán nguyên nhân ông ta không làm việc đàng hoàng: "Chưởng môn, không phải là người lo tán gái đấy chứ?"
"Người đã bao nhiêu tuổi rồi, còn định tuổi già nở hoa à?"
Ngu Sưởng muốn nhảy cao lên ba thước: "Khốn kiếp, ngươi thử nói bậy nữa thử xem?"
Lữ Thiếu Khanh lập tức cáo trạng với Kha Hồng: "Tổ sư, người nhìn đi, chưởng môn không làm việc đàng hoàng." Kha Hồng rất thưởng thức Lữ Thiếu Khanh, tiểu tử này mặc dù đáng ghét nhưng cũng được coi là một trong những đệ tử xuất sắc nhất của Lăng Tiêu Phái từ trước đến nay.
"Tiểu tử, ngươi có biện pháp nào sao?"
Lữ Thiếu Khanh cười hắc hắc, nói ra suy nghĩ của mình: "Không phải Quy Nguyên Các có hai Hóa Thần sao?"
"Tìm cơ hội dụ bọn hắn ra, xử lý hai người bọn hắn, sau đó tấn công một đợt mạnh mẽ, triệt để tiêu diệt Quy Nguyên Các."
Ngu Sưởng tức chết, một đợt, một đợt, nói ra là một đợt, thật sự tưởng rằng đánh một đợt sướng lắm sao?
Tuổi còn trẻ, làm việc quá nóng vội.
"Đây mà là biện pháp gì? Hai vị Hóa Thần Quy Nguyên Các rất giảo hoạt, muốn dụ bọn hắn ra, đừng có nằm mơ."
"Ta có cách."
Một câu ta có cách của Lữ Thiếu Khanh khiến tất cả mọi người sửng sốt, Ngu Sưởng cũng không nhảy bật lên nữa, sửng sốt nhìn Lữ Thiếu Khanh.
"Ngươi có biện pháp, có biện pháp nào?"
Tất cả mọi người hiếu kì, Ngu Sưởng thì nhắc nhở Lữ Thiếu Khanh: "Tiểu tử, phải biết mục tiêu là Hóa Thần."
Lăng Tiêu Phái bên này cũng không phải không muốn động thủ với Sào Diễn của Quy Nguyên Các.
Thực lực Sào Diễn là Hóa Thần sơ kỳ cảnh giới tầng ba, với thực lực Kha Hồng có thể dễ dàng giết được hắn ta.
Nhưng mà Sào Diễn rất giảo hoạt, hắn ta vẫn luôn ẩn nấp trong Quy Nguyên Các, không cho Kha Hồng cơ hội.
Lữ Thiếu Khanh cười hắc hắc, chỉ chỉ chính mình.
Tất cả mọi người là lão hồ ly, Lữ Thiếu Khanh dùng tay chỉ mình, bọn hắn trong nháy mắt hiểu ra biện pháp của Lữ Thiếu Khanh là gì.
Lấy Lữ Thiếu Khanh làm mồi nhử, dụ Sào Diễn ra xử lý.
Nhưng, biện pháp này, trong nháy mắt bị phủ quyết.
Ngu Sưởng lại nhảy lên, ông ta lớn tiếng nói: "Không được, biện pháp này tuyệt đối không được."
"Ngươi đi làm mồi nhử, xảy ra vấn đề làm sao bây giờ?"
Lữ Thiếu Khanh hiện tại là Hóa Thần trẻ tuổi nhất, hắn và Kế Ngôn là tương lai của Lăng Tiêu Phái. Chỉ cần tương lai bọn hắn an toàn trưởng thành, Lăng Tiêu Phái liền có thể trở thành môn phái cường đại nhất.
Để Lữ Thiếu Khanh đi mạo hiểm, vạn nhất xảy ra chút vấn đề, Ngu Sưởng cảm thấy những tiền bối đã chết kia sẽ nhảy từ dưới lòng đất lên bóp chết ông ta mất.
Lục Tế cũng không đồng ý biện pháp này: "Chúng ta muốn động thủ với Quy Nguyên Các là vì môn phái, mà ngươi là tương lai của môn phái."
"Ngươi xảy ra chuyện ngoài ý muốn, chúng ta đối phó với Quy Nguyên Các còn ý nghĩa gì chứ?”
Coi trọng mình như vậy nhưng Lữ Thiếu Khanh cũng không biết cảm động, vẫn bàng hoàng, kỳ vọng lớn như thế thì áp lực cũng lớn lắm đấy.
Hắn một lần nữa chỉ mình nói: "Ta đã nói rồi, ta có thể đối phó Sào Diễn."
"Ngươi có thể đối phó hắn, lỡ như Hề Ung cũng cùng đi theo thì sao, ngươi không phải là đối thủ của hắn."
Kha Hồng cũng không đồng ý biện pháp này, lão nói: "Cách này quá mạo hiểm, không đáng, cần bàn bạc kỹ hơn."
"Từ từ sẽ đến, không cần phải gấp, muốn diệt đi một môn phái nào có dễ dàng như vậy."
Lữ Thiếu Khanh bó tay rồi: "Ta còn không sợ, các ngươi sợ cái gì?"
Ta đã tự đề cử mình, tự bắt mình đi mạo hiểm, các ngươi ngược lại không đồng ý?
Ngu Sưởng nói: "Đây không phải vấn đề sợ hay không, mà là có đáng giá hay không."
Lữ Thiếu Khanh hiện tại là đệ tử thiên tài Lăng Tiêu Phái, không thể mạo hiểm như vậy.
Lữ Thiếu Khanh nhìn thấy mọi người đều không đồng ý, hắn cũng không cưỡng cầu, nhưng tròng mắt của hắn xoay chuyển, trong lòng đã sớm có quyết định của mình.
Lữ Thiếu Khanh duỗi lưng một cái, không quan trọng nói: "Tùy mọi người vậy."
"Mọi người thương lượng đi, ta không phụng bồi nữa, đến lúc đó ta ra ngoài đi dạo, giải sâu một chút."
"Đi làm cái gì?" Ngu Sưởng cảnh giác hỏi.
"Đến lúc đó đi thành Thiên Phỉ một chuyến, ta đã đồng ý cho Thái Mân cô nương kia gia nhập Thiên Ngự Phong." Lữ Thiếu Khanh cười đến giống một vị gian thương: "Ta làm sư huynh, đến lúc đó đi thành Thiên Phỉ, cha nàng ta không phải sẽ chiêu đãi ta sao?”
"Không hiếu kính ta mấy ngàn vạn viên linh thạch, ta xử lý nữ nhi ông ta luôn."
Đối với cái này, Ngu Sưởng cũng chỉ có thể mắng một câu: "Khốn kiếp, đừng làm ẩu!"
Sau đó lại căn dặn Lữ Thiếu Khanh: "Trong khoảng thời gian này tạm thời khiêm tốn một chút, ngươi là kỳ binh của chúng ta."
Sau đó đám người giải tán, Lữ Thiếu Khanh nhẹ nhàng thở ra, nhưng sau đó lại cười hắc hắc.
"Môn phái có ý định này, đúng lúc."
Lúc này môn phái cũng muốn diệt Quy Nguyên Các, rất hợp tâm ý của hắn.
Nhưng chưởng môn bọn hắn cần bàn bạc kỹ hơn, muốn chuẩn bị thật vẹn toàn.
Còn Lữ Thiếu Khanh thì không có ý định chờ lâu như vậy.
"Quy Nguyên Các quá đáng ghét, sớm diệt sớm siêu sinh, diệt bọn hắn sớm một chút nghỉ ngơi sớm một chút."
Lữ Thiếu Khanh nằm trên võng, nhìn tiểu Hắc đang nhắm mắt ngủ, ánh mắt âm u.
Mấy lời của Kha Hồng khiến hắn cảm nhận được áp lực lớn lao.
Thiên địa tương lai có thể sẽ có đại biến, thế giới trở nên rung chuyển bất an, có đại kiếp nạn giáng lâm.
Diệt Quy Nguyên Các sớm một chút để môn phái an tâm phát triển, tích súc thực lực đi.
Một lát sau, ánh mắt của hắn nhìn về một hướng khác.
Doãn Kỳ mang theo Thái Mân lén la lén lút như kẻ trộm từ bên ngoài tiến vào.
Đầu hai người vừa thò vào đã đối mặt với ánh mắt của Lữ Thiếu Khanh.
Sau khi bị phát hiện, Dận Khuyết không hề cảm thấy xấu hổ mà thoải mái xông đến: "Thế nào?"
"Chưởng môn thu thập ngươi rồi sao?"
Doãn Kỳ vô cùng chờ mong, chưởng môn gọi mấy vị sư bá cùng đi, nhất định là hung hăng đánh Lữ Thiếu Khanh rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận