Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 1832

Chương 1832
Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêm
Sau khi nói xong mặc kệ Tiêu Y ngăn lại, trực tiếp tiến vào Ủng Tiên lâu.
Tiêu Y bất đắc dĩ, cũng chỉ có thể đi theo sau.
Tiêu Y ôm tiểu Hắc đi theo sau lưng Ngu Sưởng, sau khi Ngu Sưởng đi vào lập tức có vài nữ tu sĩ mỹ lệ trang điểm lộng lẫy vây quanh.
“Nha, đại gia, lâu lắm rồi người không tới đấy.”
“Đại gia, người làm nô gia nhớ muốn chết.”
Những nữ tu sĩ này đều là Trúc Cơ kỳ, Kết Đan kỳ cũng có, ai nấy đều là tuyệt sắc, khuôn mặt như vẽ, hoa dung nguyệt mạo, một cái nhăn mày một nụ cười đều làm lay động tâm hồn.
Mặc dù là tại nơi bướm hoa, lại duy trì được khí chất xuất trần thoát tục của tu sĩ, tựa như tiên nữ bay lượn.
Tùy tiện đặt một người ở phàm gian đều là tồn tại nghiêng nước nghiêng thành, là tiên tử có thể làm đế vương phàm nhân điên cuồng.
Sắc mặt Ngu Sưởng càng thêm khó coi.
Những nữ tu sĩ trước mặt đều là tồn tại tự cam đọa lạc, như lang như hổ, tiểu tử khốn kiếp kia vào đây khác nào cừu non vào hang sói chứ?”
“Hừ!” Hừ lạnh một tiếng, Ngu Sưởng hơi phát ra một chút khí tức của mình.
Ngu Sưởng đã là tồn tại Hóa Thần, hơi lộ ra chút khí tức liền đủ để dọa sợ người chung quanh.
Mấy nhân viên của Ủng Tiên lâu lập tức bị dọa cho sắc mặt trắng bệch, bọn hắn cảm giác được Ngu Sưởng trước mặt là một con bạo long, còn bọn hắn chỉ là đám cừu non.
Ngu Sưởng vừa định ồn ào thì Tiêu Y vội vàng kéo Ngu Sưởng lại, nhắc nhở: “Chưởng môn, nơi này là thành Lăng Tiêu.”
Sau khi được Tiêu Y nhắc nhở, Ngu Sưởng lập tức kịp phản ứng.
Thành Lăng Tiêu là địa bàn của Lăng Tiêu Phái, ở ngay dưới núi Lăng Tiêu Phái.
Nơi này đã phát triển thành nơi phồn hoa nhất Tề Châu.
Tới đây có trăm ngàn vạn tu sĩ, chỉ riêng thu thế đã là một khoản thu nhập lớn của Lữ Thiếu Khanh.
Ai dám gây chuyện trong thành Lăng Tiêu tức là đang chống đối Lăng Tiêu Phái.
Hiện tại ông ta gây chuyện ở đây chẳng phải là tự đánh mặt của mình sao?
Huống chi, còn có đông đảo đệ tử Lăng Tiêu Phái trong thành.
Ông ta gây ồn ào ở đây, đường đường chưởng môn đến nơi bướm hoa gây chuyện, bị người ta nhìn thấy, mặt mũi này đặt ở đâu?
Chưởng môn dẫn đầu gây chuyện trong thành, sau này còn ai dám tới thành Lăng Tiêu mở tiệm?
Thân là chưởng môn nhất định phải dẫn đầu trong việc xây dựng môi trường doanh thương tốt.
Ngu Sưởng lúc này lạnh lùng nói: “Tránh ra, ta muốn tìm người.”
Xét thấy Ngu Sưởng đáng sợ, những người đang đứng xem ở đây cũng phải ngoan ngoãn trốn ở một bên.
Ngay cả lão bản bước ra cũng không dám thở mạnh, tựa như con mèo nhỏ trốn ở một bên nhìn.
Thấy bọn họ trực tiếp đi lên tầng cao nhất, lão bản rất muốn há mồm, nhưng cuối cùng vẫn ngậm miệng lại.
Có vẻ là tồn tại Hóa Thần, bà ta không đắc tội nổi, người sau lưng bà ta cũng không đắc tội nổi.
Tiêu Y vừa lên lầu, vừa tiếp tục khuyên Ngu Sưởng: “Chưởng môn, có phải người nên cân nhắc, suy tính lại một chút không?”
“Ồn ào quá, đến khi đó sợ không dễ thu dọn.”
Ngu Sưởng không để lời của Tiêu Y vào tai, lạnh lùng nói: “Ta là vì muốn tốt cho hắn.”
“Tiểu tử khốn kiếp!”
Tiểu Hắc đi lên lầu đến trước một cửa phòng: “Ba ba ở bên trong!”
Ngu Sưởng nghe vậy, không nói hai lời, trực tiếp một cước đạp cửa, xông vào.
Ngu Sưởng khí thế vội vàng đi vào, Tiêu Y ôm tiểu Hắc theo sát phía sau.
“Sư thúc, người che mắt của ta làm gì?”
Tiểu Hắc thở phì phò gỡ tay Tiêu Y ra.
Tiểu Hắc gỡ hai tay ra liền nhìn thấy được Lữ Thiếu Khanh, hưng phấn tránh thoát tay Tiêu Y, bổ nhào qua hô hào: “Ba ba!”
Tiêu Y cũng thấy rõ ràng hoàn cảnh chung quanh.
Trong phòng, mây mù màu trắng mờ mịt, mỹ nữ mặc quần áo màu hồng, màu trắng, nhẹ nhàng nhảy múa, tựa như tiên tử nhảy múa, cho dù Ngu Sưởng và Tiêu Y xông tới cũng không thể khiến các nàng dừng lại.
Còn Lữ Thiếu Khanh và Kha Hồng thì ngồi bên trên, trên bàn bày biện rượu ngon, mỹ thực, bên cạnh còn có mỹ nhân phục thị.
Tiêu Y che mặt, hóa ra Nhị sư huynh nói thật, không lừa người.
Thật sự đưa tổ sư đi uống hoa tửu.
Ngu Sưởng nổi giận đùng đùng xông tới, nhưng lúc nhìn thấy Kha Hồng ngồi bên cạnh Lữ Thiếu Khanh, ông ta ngây dại.
Tổ sư tại sao lại ở chỗ này?
Tổ sư cũng muốn uống hoa tửu?
Đầu óc Ngu Sưởng lập tức kêu ông ông, tựa như bị người ta đập một cái, nửa ngày chưa tỉnh hồn lại.
Kha Hồng nhìn thấy Ngu Sưởng nổi giận đùng đùng tiến đến, lúc ấy thân thể thẳng tắp, nhìn thẳng Ngu Sưởng: “Có việc gì?”
Đối mặt tổ sư, chưởng môn Lăng Tiêu Phái dáng người khôi ngô, tràn ngập uy nghiêm trong nháy mắt thấp một đầu: “Không, không có ạ.”
“Không có ngươi xông tới làm gì? Không biết đường gõ cửa à?”
Kha Hồng bất mãn hết sức: “Mấy tiểu bối các ngươi, thật vô lễ.”
Ngu Sưởng hơi muốn phát điên rồi.
Sao tổ sư lại đi học thói xấu.
Ánh mắt của ông ta rơi lên người Lữ Thiếu Khanh ở bên cạnh Kha Hồng, lúc này Lữ Thiếu Khanh đang ôm tiểu Hắc, cho tiểu Hắc ăn linh đậu, chú ý thấy ánh mắt của Ngu Sưởng, hắn cười tủm tỉm nói với Ngu Sưởng: “Chưởng môn, người tới tính tiền sao?”
Ngu Sưởng trong lòng phẫn hận không thôi.
Tiểu tử khốn kiếp ngươi, tuyệt đối là ngươi mang tổ sư tới.
Ông ta hung hăng trừng Lữ Thiếu Khanh một chút, cho Lữ Thiếu Khanh một ánh mắt, tựa hồ muốn nói, ngươi chờ đó cho ta.
“A, tổ sư.” Lữ Thiếu Khanh lại cười tủm tỉm nói với Kha Hồng: “Người nhìn xem, dáng vẻ chưởng môn hơi kỳ quái, có phải là không tán đồng tổ sư người tới đây không?”
Ngu Sưởng trong lòng phát điên, ở trong lòng gầm thét, ta một trăm lần không đồng ý.
Bản thân đi uống hoa tửu cũng thôi đi, lại còn dẫn cả tổ sư đến.
Truyền ra ngoài, Lăng Tiêu phái còn có mặt mũi sao?
Hiện tại Lăng Tiêu phái đã trở thành môn phái đứng đầu Tề Châu, mặt mũi này càng cần chú ý.
Tiểu tử khốn kiếp ngươi không cần mặt mũi cũng được, vậy mà còn định lột luôn cả mặt mũi của tổ sư.
Ngu Sưởng phẫn hận không thôi: “Đừng gọi ta chưởng môn.”
Hiện tại trước mặt mọi người, ta gánh không nổi người này.
Lữ Thiếu Khanh lập tức chỉ vào Ngu Sưởng, một lần nữa cáo trạng với Kha Hồng như tiểu nhân: “Tổ sư, người nhìn đi, người nhìn đi, chưởng môn rất khó chịu.”
“Nhất định là không muốn tổ sư người tới nơi này.”
Kha Hồng hừ một tiếng, bất mãn nói: “Làm sao? Ta làm việc còn phải cần ngươi đồng ý à?”
Kha Hồng trong lòng ít nhiều có chút không vui.
Dù sao thân là trưởng bối đến uống hoa tửu bị hậu bối bắt gặp, trong lòng có thể vui mới lạ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận