Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 674 - Bắt tay giết chết hắn, cướp đoạt cây ngô đồng đi



Chương 674: Bắt tay giết chết hắn, cướp đoạt cây ngô đồng điNhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmNgười phát hiện ra nó là nhóm bọn họ, nếu như không có Liễu Xích ở đây, bọn họ tuyệt đối sẽ nghĩ cách đào cả rễ lẫn bùn cây ngô đồng đi.Lữ Thiếu Khanh chỉ vào Liễu Xích nói với Hề Ung, Quách Bùi Nguy: "Ta cho các ngươi một lời khuyên, nếu muốn đạt được cây ngô đồng, tốt nhất nên bắt tay đánh chết ông ta. Bằng không hai người các ngươi cứ chờ chết đi. Các ngươi mắt mù, nhưng không đến mức điếc đúng không? Ta nói là lời thật lòng đấy."Biểu cảm của Lữ Thiếu Khanh thành khẩn, một bộ dáng người tốt nhiệt tình.Hề Ung và Quách Bùi Nguy nhìn bộ dáng này của Lữ Thiếu Khanh, hoảng hốt một chút, trong lòng vô thức cảm thấy Lữ Thiếu Khanh là người tốt.Nhưng mà...Người tốt cái rắm.Hai người lập tức bóp chết ý nghĩ trong lòng kia.Nhưng mà hai người cũng biết, Liễu Xích trước mắt không phải hạng người đơn giản.Có thể ngồi ở trên cây ngô đồng, cao lãnh mà tinh tướng, lai lịch, thực lực khẳng định không nhỏ.Hề Ung và Quách Bùi Nguy liếc nhau, trong lòng hai người đã tính toán xong.Quách Bùi Nguy lần nữa lộ ra nụ cười, phối hợp với bộ dạng trẻ con của ông ta, rất dễ dàng làm cho người ta sinh hảo cảm, theo bản năng xem nhẹ thân phận của ông ta.Quách Bùi Nguy nói với Hề Ung: "Hề huynh, không bằng ngươi ra tay trước thử xem thế nào?"Hề Ung ha ha cười, mang theo vài phần trào phúng, coi ta là kẻ ngốc sao?Ra tay thì chắc chắn là phải ra tay, nhưng tuyệt đối không thể là một mình ông ta ra tay.Quách Bùi Nguy cũng biết Hề Ung không có khả năng mắc mưu, ông ta suy nghĩ một chút, đưa ra một đề nghị khác: "Chúng ta cùng nhau ra tay thì như thế nào?"Cây ngô đồng, nhất định phải có được.Thần vật như thế, đặt ở chỗ này quả thực là lãng phí vô ích.Hề Ung vẫn không nói gì, nhìn chằm chằm Liễu Xích trong chốc lát, cuối cùng ông ta thu hồi vẻ cuồng ngạo, chắp tay với Liễu Xích: "Dám hỏi huynh xưng hô như thế nào?"Liễu Xích giống như không nghe thấy, ngay cả mí mắt cũng không nâng lên, tiếp tục nhắm mắt ngồi im.Hề Ung lại chắp tay hỏi, Liễu Xích vẫn không để ý tới ông ta.Tiên lễ hậu binh, Hề Ung đã làm được hai chữ phía trước, nhưng Liễu Xích không thèm quan tâm ông ta.Trên mặt Hề Ung không giả vờ được nữa, lão gia hỏa này đang sĩ diện cái gì chứ?Vì thế ông ta quyết định thực hiện hai chữ phía sau, ông ta nói với Quách Bùi Nguy: "Cùng nhau ra tay."Quách Bùi Nguy gật đầu, hai người giống như là phối hợp ăn ý nhiều năm, gần như là ra tay cùng một lúc.Nhất thời gió nổi mây phun, hai lực lượng mạnh như thiên uy, nhấc lên gió lốc thật lớn, giống như là thái sơn áp đỉnh, một trái một phải tấn công Liễu Xích.Hai người đều rất ăn ý, không dám xuất toàn lực, chỉ nhẹ nhàng chuẩn bị thăm dò năng lực của Liễu Xích một chú.Nếu Liễu Xích là kẻ mạnh hơn bọn họ, công kích của bọn họ không đến mức hoàn toàn đắc tội Liễu Xích, mọi chuyện còn có đường sống quay về.Nếu như Liễu Xích ngay cả một đòn này của bọn họ cũng ngăn không nổi hoặc là ngăn cản rất vất vả, bọn họ sẽ không cần khách khí.Liễu Xích mở to mắt, trên mặt lộ ra vẻ giận dữ.Ta ngồi im ở chỗ này, không có ý định gây phiền phức cho hai người các ngươi, các ngươi ngược lại còn dám ra tay với ta?"Cút!"Thân hình Liễu Xích bất động, chỉ hét lớn một tiếng, thanh âm như hồng lôi, thiên địa cũng vì đó mà run lên.Công kích của Hề Ung và Quách Bùi Nguy tan thành mây khói dưới tiếng hét lớn của Liễu Xích.Trên mặt Hề Ung và Quách Bùi Nguy đều có biểu cảm kinh hãi, tuy rằng chỉ hét lớn một tiếng, nhưng làm cho huyết khí trong cơ thể hai người quay cuồng.Hề Ung còn đỡ một chút, vẫn có thể nhịn được, không để máu tươi trào lên.Quách Bùi Nguy bị thương trong người lại nhịn không được, một ngụm máu tươi vọt lên, ông ta cố gắng cắn răng, ngậm chặt miệng mới không để máu tươi phun ra.Vẻ mặt hai người giống như gặp quỷ, khó có thể tin nhìn Liễu Xích.Chỉ một tiếng hét lớn đã hóa giải công kích của hai người bọn họ, thực lực của Liễu Xích rốt cuộc mạnh bao nhiêu? Đá trúng tấm sắt rồi.Trong lòng hai người đồng thời xuất hiện suy nghĩ như vậy, thực lực Liễu Xích biểu hiện ra vượt xa tưởng tượng của bọn họ.Đây tuyệt đối không phải cảnh giới Hóa Thần, rất có thể là cảnh giới Luyện Hư.Nghĩ tới đây, da đầu hai người tê dại, thậm chí trong lòng sinh ý rút lui.Hai người bọn họ quả nhiên là mù, nhìn không ra một vị đại lão như vậy."Tiền bối, vãn bối có nhiều đắc tội, cáo từ!"Quách Bùi Nguy xảo quyệt, biết thực lực Liễu Xích mạnh hơn ông ta, là cảnh giới Luyện Hư, không nói hai lời lập tức chắp tay với Liễu Xích sau đó lập tức rời khỏi nơi này.Quách Bùi Nguy vốn đã bị thương ở trận chiến với thị vệ trưởng Ma tộc trước đó không lâu, hiện tại thực lực phát huy không đủ bảy phần.Nếu thực sự đánh nhau, ông ta còn đánh không lại Hề Ung, chớ nói chi là Liễu Xích.Quách Bùi Nguy xoay người bỏ chạy, sợ hãi vụt một cái, trong nháy mắt biến mất không thấy, để cho tất cả mọi người ngây ngẩn cả người.Hề Ung ở lại tại chỗ, da đầu tê dại.Bị bán đứng rồi.Mẹ nó, ngươi muốn chạy thì phải nói một tiếng, chúng ta cùng nhau chạy chứ. Bây giờ ngươi chạy rồi, ta còn chạy được không?Hề Ung chấn động tâm thần, nhìn Liễu Xích, không dám nhúc nhích."Tiền, tiền bối!"Lần ra tay vừa rồi Hề Ung liền biết thực lực giữa mình và Liễu Xích chênh lệch rất lớn nên không có gan ra tay tiếp nữa.Liễu Xích không nói gì, ngẩng đầu nhìn hắn.Lữ Thiếu Khanh thấy thế, nói với Liễu Xích: “Ngươi nhìn cái gì, hắn vẫn cảnh như vậy, đứng trên trời nhìn xuống ngươi, giẫm ngươi dưới chân. Như vậy mà ngươi cũng có thể nhịn được? Ra tay đi, đánh chết hắn, đúng rồi, để hắn toàn thây, đặc biệt là Trữ Vật giới chỉ gì đó, đừng đánh hỏng, để ta giúp hắn nhặt xác.”Hề Ung nghe vậy vội vàng đi xuống mặt đất, đứng từ xa chắp tay với Liễu Xích, xin lỗi: “Đã mạo phạm, mong tiền bối thứ lỗi.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận